Cô mỉm cười: “Đúng vậy, những gì bên ngoài nói đều không sai, tôi quả thật không phải con gái ruột của Hạ gia, nhưng ông hình như quên mất một chuyện, trong tay tôi hiện đang có 20% cổ phần của công ty, cho nên cũng là cổ đông danh chính ngôn thuận của Hạ thị!” Hạ Tử Hy nhìn ông ta nhấn mạnh từng chữ.
Nhìn cô lúc này, đột nhiên cảm thấy trên người cô có bóng dáng của Mục Cảnh Thiên.
Khí thế rét lạnh khiến người khác
không cách nào phản bác được.
Hạ Thiên cùng Hạ Tử Dục đều nhìn cô, khóe môi nhếch lên nụ cười tán thưởng.
Lúc này, Hạ Tử Dục lên tiếng: “Ngoại trừ tôi ra, cô ấy chính là cổ đông có cổ phần lớn nhất Hạ thị, các người cảm thấy cô ấy không có tư cách tham gia đại hội cổ đông lần này sao?”
Những người bên dưới, tôi nhìn ông, ông nhìn tôi, đều bày ra dáng vẻ không nghe thấy những lời vừa rồi.
Hạ Tử Hy nhìn bọn họ, cô cũng biết rõ đạo lý thấy đù nên biết điểm dừng, đối với những cổ đông này, mặc dù bọn họ đều lười biếng, thích kén chọn, nhưng bọn họ dù sao cũng là nhân viên của công ty, ít nhiều gì cũng có tác dụng.
Hạ Tử Hy liền dừng lại, nhìn bọn họ: “Tôi đã từng nói chuyện này nếu vi tôi mà xảy ra, vậy thi tôi nhất định sẽ giải quyết, mọi người cứ cho tôi thời gian hai ngày, đến lúc đó nếu vẫn chưa xử lý tốt, mọi người đến chất vấn cũng không muộn!”
Hai ngày sao?
Hạ Thiên nhìn Hạ Tử Hy, nhưng cô ngược lại bày ra dáng vẻ vô cùng tự tin chắc chắn.
Bất kể thời điểm nào, bất kể tình huống này, cũng không được thua khí thế, những chuyện này chính là Mục Cảnh Thiên rèn luyện cho cô.
“Được, đây chính là cô nói đó, nếu như không làm được, vậy thì Hạ tiểu thư, xin mời cô tự động rút khỏi cồ đông tập đoàn Hạ thị!” ủy viên Ngô đứng lên nói.
Một câu nói, một trận ồn ào vang lên.
“ủy viên Ngô, ông đừng quá đáng!” Hạ Tử Dục lên tiếng.
“Như thế nào? Đây là những gì Hạ tiểu thư nói, thời gian hai ngày, không lẽ không có tự tin sao?” ủy viên Ngô mỉm cười nói, cố ý gây rối, dẫn đến sự bất mãn của mọi người.
“Chính xác!”
“Đúng vậy!”
“Không sai…”
Nghe những âm thanh phụ họa bên dưới, chân mày Hạ Tử Dục không vui nhíu lại.
Hạ Tử Hy mỉm cười: “Được, vậy nếu như tôi làm được, vậy xin mời ủy viên Ngô sau này ngậm miệng lại, không được nhắc đến nữa chữ!”
Khuôn mặt ủy viên Ngô nhất thời trở nên ngượng ngùng khó coi, sau đó lên tiếng: “Được, một lời đã định!”
“Một lời đã định!”
Sau đó, đại hội cô đông cứ như
vậy kết thúc trong sự thảo luận của bọn họ.
Cuộc họp kết thúc, lúc này ủy viên Ngô nhìn người bên cạnh: “Tìm người dàn xếp, bất kể như thế nào, phải đem sự việc này gây náo loạn, càng náo loạn càng tốt!”
Người đứng bên cạnh ông, trong lòng hiểu rõ liền mỉm cười gật đầu: “Được, tôi biết nên làm như thế nào rồi!”
Khi mọi người bước ra ngoài, Mục Cảnh Thiên lúc này đang ở bên ngoài chờ đợi, cũng vì đây là
CUỘC họp của Hạ thị, cho nên anh cũng không tiện tiến vào, chỉ có thể ở bên ngoài chờ đợi.
Hai chân bắt chéo nhau, tùy tiện lật xem tạp chí trước mặt, ly café trước mặt giống như không hề đụng đến.
Nhìn thấy người từ bên trong dần bước ra ngoài, tầm mắt Mục Cảnh Thiên liền nhìn qua, sau đó đặt quyển tạp chí xuống, nhấc người đứng dậy đi về phía cô.