Mục lục
Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa - Mục Cảnh Thiên - Hạ Tử Hy (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!

LINK VÀO NHÓM ĐỌC SẮP FULL

Chương 458: Cháu sẽ làm như vậy

Hạ Tử Hy đứng phía sau Mục Cảnh Thiên, sau khỉ nghe câu hỏi này của Mục lão thái thái, có chút ngây người, lúc này ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn về phía CÔ.

Cuối cùng Hạ Tử Hy vẫn gật đầu: “Đúng vậy, là thật đó bà nội!”

Câu nói này rốt cuộc cũng khiến cho tất cả mọi người nhẹ nhõm một phen.

Quả nhiên, vui mừng nhất chính là Mục lão thái thái, bà liền đánh nhẹ lên người Mục Cảnh Thiên: “Cháu quả nhiên không khiến bà nội thất vọng, cuối cùng đã theo đuổi được Tiểu Hy!”

Mục Cảnh Thiên mỉm cười, Hạ Tử Hy cũng cười theo hắn.

“Bất kể như thế nào, cháu cũng phải đối xử tốt với Tiểu Hy, nếu như cháu dám ức hiếp con bé, cũng chính là ức hiếp bà nội, bà tuyệt đối sẽ không buông tha cho cháu!” Mục lão thái thái dặn dò.

“Cháu biết rồi bà nội, cháu tuyệt đối sẽ không ức hiếp, làm cô ấy đau lòng!” Mục Cảnh Thiên nói, ánh mắt dịu dàng nhìn Hạ Tử Hy.

“Tiểu Hy à, nếu như Cảnh Thiên ức hiếp cháu, cháu nhất định phải nói với bà nội, có biết hay không?” Mục lão thái thái nhìn Hạ Tử Hy dặn dò, ánh mắt khi nhìn Hạ Tử Hy hoàn toàn là sự hài lòng cùng tán thưởng.

“Tiểu Hy à, nếu như Cảnh Thiên ức hiếp cháu, cháu nhất định phải nói với bà nội, có biết hay không?” Mục lão thái thái nhìn Hạ Tử Hy dặn dò, ánh mắt khi nhìn Hạ Tử Hy hoàn toàn là sự hài lòng cùng tán thưởng.

Hạ Tử Hy gật đầu: “Cháu biết rồi, cháu nhất định sẽ làm theo lời bà nội dặn!”

Lúc này, Mục Trăn nhìn Mục lão thái thái: “Mẹ, mẹ vừa tỉnh lại vẫn nên nghỉ ngơi nhiều một chút!” Mục Trăn dặn dò.

“Ayda, mẹ không sao cả, bác sĩ  cũng đã nói không có vấn đề gì, chỉ là cao huyết áp nên ngất xỉu mà thôi, không có vấn đề gì to tát cả!” Mục lão thái thái vẫy tay nói.

“Nhưng mẹ vẫn không phải luôn uống thuốc hay sao? Làm sao lại thành ngất xỉu vì cao huyết áp!” Mục Trăn nói.

Nhắc đến chuyện này, Mục lão thái thái ngây người nói.

Mục Trăn nhìn sang Mục phu nhân, lúc này Mục phu nhân liền nói: “Em mỗi ngày đều giúp mẹ phân chia thuốc rõ ràng!”

“Vậy tại sao lại như vậy?”

Mục phu nhân:

Nhìn biểu cảm của Mục Trăn, Mục lão thái thái liền nhanh chóng lên tiếng giải thích: “Được rồi, con không cần phải hỏi Nhược Lâm nữa, chuyện này không liên quan đến nó, là do bản thân mẹ…” lời này vừa nói ra, ánh mắt liền tập trung hết trên người bà.

Nhìn theo ánh mắt của tất cả mọi người, Mục lão thái thái ngây người, có chút ngại ngùng nói: “Là mẹ mỗi lần đều lừa Nhược

Lâm ra ngoài, sau đó đem thuốc vứt đi…” bà ấp a ấp úng nói.

Tất cả mọi người đều nhìn về phía bà: “…”

“Bà nội!”

“Mẹ!”

Lúc này, bốn giọng nói đều đồng thời vang lên.

“Ayda, mẹ hiện tại đã biết sai rồi, mẹ làm sao biết được hậu quả lại nghiêm trọng như vậy!” Mục lão thái thái đặc biệt vô tội nói.

Nhìn biểu cảm của Mục lão thái thái, tất cả mọi người đều không nhịn được tiếp tục trách mắng, dù cho nói tiếp cũng không cách nào nói lại được Mục lão thái thái.

“Bắt đầu từ hôm nay, em sẽ đốc thúc mẹ mỗi lần uống rượu mới rời khỏi!” Mục phu nhân nói.

Mục Trăn gật đầu nói: “Vất vả cho em rồi!”

Mục Cảnh Thiên nhìn Mục lão thái thái: “Bà nội, bà nếu như không uống thuốc đúng giờ thì cháu sẽ không mang Tiểu Hy đến gặp bà!”

“Hả?” nghe đến điều này, Mục lão thái thái nhìn hắn nói: “Cháu dám?”

“Cháu không dám, nhưng chỉ cần bà ngoan ngoãn uống thuốc; chỉ cần bà nghe lời uống thuốc, nói không chừng cháu mỗi ngày sẽ mang Tiều Hy đến thăm bà!” lời này rõ ràng chính là có ý uy hiếp.

Mục lão thái thái không phục, nhìn Hạ Tử Hy: “Tiểu Hy, cháu sẽ không đối xử với bà nội như vậy đúng không?”

Hạ Tử Hy mỉm cười: “Bà nội. cháu sẽ làm như vậy!”

“Tiểu Hy, cháu cũng đối xử với bà nội như vậy…” Mục lão thái thái bày ra vẻ đáng thương.

“Nếu như bà uống thuốc đầy đủ, cháu mỗi ngày sau khi tan ca đều sẽ đến thăm bà!” Hạ Tử Hy mỉm cười nói.

“Cháu nói thật sao?” Mục lão thái thái hỏi lại.

Hạ Tử Hy gật đầu.

“Vậy được, một lời đã định!” lúc này, Mục lão thái thái liền vươn tay ngoắc tay với Hạ Tử Hy.

Mục Cảnh Thiên nhìn bà, không nhịn được xỉ vả: “Bà nội, đã lớn tuổi như vậy rồi mà bà vẫn còn chơi trò này…”

“Cháu thì biết cái gì, đây gọi là người già nhưng tâm không già!” Mục lão thái thái vẫn cố chấp đưa tay về phía Hạ Tử Hy.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK