Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
LINK VÀO NHÓM ĐỌC SẮP FULLHạ Tử Hy liền cảm thấy, hiện tại giống như cùng một người bạn trò chuyện khắp trên trời dưới đất, không chút áp lực, chỉ có điều tùy thời phải chịu đựng sự tập kích đột ngột của người đàn ông này.
Sau khi ăn cơm xong, Hạ Tử Hy liền đem chén dĩa thu dọn vào nhà bếp, chuẩn bị rửa chén thì lúc này Mục Cảnh Thiên liền xuất hiện phía sau lưng cô: “Hay là anh giúp em?”
Hạ Tử Hy ngây người, có chút
hoài nghi không biết bản thân có nghe lầm hay không, liền quay người lại nhìn hắn: “Anh biết làm sao?”
Nhớ rõ trước đây khi còn ở nhà, người đàn ông này mười ngón tay không dính nước, đừng nói là đụng vào nước, đến cả việc vào nhà bếp cũng cảm giác kỳ quái.
Mục Cảnh Thiên nhìn thấy ánh mắt hoài nghi của Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên tất nhiên sẽ không nói bản thân không biết, hắn nhướng mày nói: “Trong từ điển của anh không hề có hai chữ không biết!” cứng rắn nói với Hạ
Tử Hy: “Được rồi, đẻ anh làm!”
Hạ Tử Hy chớp mắt nhìn hắn, cuối cùng vẫn quyết định lùi một bước, nhìn Mục Cảnh Thiên:
“Anh đã quyết định hay chưa?”
“Hạ tiểu thư, đừng dùng ánh mắt hoài nghi như vậy nhìn anh!” Mục Cảnh Thiên chỉnh lại.
Hạ Tử Hy quyết đoán thu lại tầm mắt, sau đó nhìn hắn nói: “Vậy được, anh rửa chén, em đi tắm!”
Mục Cảnh Thiên trực tiếp đưa dấu OK với cô, Hạ Tử Hy suy nghĩ một lúc liền rời khỏi nhà
Trong nhà tắm, Hạ Tử Hy bước vào bên trong, nhìn từng món đồ tình nhân như khăn lông, bàn chải cùng kem đánh răng, Hạ Tử Hy có chút ngây người.
Cô từ trước đến giờ chưa từng nghĩ đến có một ngày, cô cùng Mục Cảnh Thiên lại quấn quýt với nhau, càng không nghĩ đến bọn họ sẽ sống chung dưới một mái nhà, càng không nghĩ đến bọn họ sẽ đi đến bước này.
Hạ Tử Hy suy nghĩ, sau đó bước qua, khóe môi liền nhếch lên nụ cười.
Trước đây kết hôn, đều không có những thứ này, hiện tại khóe môi Hạ Tử Hy không nhịn được mà nhếch lên. Không chút châm chọc, nhưng chính là một cảm giác nói không nên lời.
Cũng không biết đã trải qua bao lâu, Hạ Tử Hy sau khi ở bên trong tắm rửa, vừa thay áo ngủ liền nghe thấy âm thanh đồ vật rơi loảng xoảng từ phía bên ngoài, Hạ Tử Hy ngây người, nhanh chóng mở cửa chạy ra
ngoài. Đến mái tóc cũng chưa kịp sấy khô, trực giác nói cho cô biết, bên trong nhà bếp chắc chắn đã xảy ra chuyện/
“Đã xảy ra chuyện gì?” đợi đến khi Hạ Tử Hy chạy đến, căng thẳng hỏi, khi nhìn thấy Mục Cảnh Thiên vô tội đứng một bên, nhưng trên mặt đất toàn bộ đều là mảnh vỡ của chén dĩa.
Nhà bếp vốn dĩ vô cùng ngăn nắp, ngay giây phút này lại nhếch nhác không thôi.