Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
LINK VÀO NHÓM ĐỌC SẮP FULLHạ Tử Hy:
Liếc mắt nhìn hắn, không muốn tiếp tục thảo luận vấn đề này, cô tiếp tục cúi đầu ăn.
Lúc này, Hạ Tử Hy đột nhiên nhớ đến một chuyện: “Đúng rồi, anh làm sao lại biết Hà Lục Nguyên ở nơi đó?”
Nhắc đến chuyện này, Mục Cảnh Thiên ngây người, sau đó quay đầu lại nhìn cô: “Anh vẫn luôn nhờ vả người tìm ông ta, hôm nay có người gọi điện thoại nói Hà Lục Nguyên đã xuất hiện ở vùng ngoại ô, anh liền lập tức chạy đến xem xét!”
Hạ Tử Hy cũng không suy nghĩ quá nhiều, sau đó nói: “Vậy anh có biết như vậy rất nguy hiểm hay không?”
Mục Cảnh Thiên mỉm cười, nhướng mày nhìn cô: “Vậy mà em vẫn không thừa nhận là do em quan tâm anh?”
Hạ Tử Hy:
“Anh có thể nghiêm túc một chút không?” Hạ Tử Hy hỏi ngược lại.
“Nếu như em thừa nhận quan tâm anh, anh liền nghiêm túc!” Mục Cảnh Thiên nói.
Hạ Tử Hy:
Được! Xem như anh lợi hại!
Hạ Tử Hy liền nở nụ cười như có như không, sau đó nói: “Mục tổng, em chinh là rất quan tâm đến anh, sợ anh xảy ra chuyện, sự anh gặp nguy hiểm, như vậy đã được hay chưa?”
Nhìn dáng vẻ của Hạ Tử Hy, Mục Cảnh Thiên nhịn không được bật cười, vươn tay xoa lên mặt cô: “Tất nhiên có thể! Ngoan!”
Hạ Tử Hy:
Nhìn Mục Cảnh Thiên, dáng vẻ không còn gì để nói nhìn hắn.