Với quy mô tinh vực khổng lồ như vậy, cho dù là cảnh giới Hỗn Độn muốn thăm do cả vũ trụ thì cũng là không thể.
“Thu hoạch rất lớn, nhưng vẫn cần thời gian để tiêu hóa! Nếu muốn lấy được nhiều công pháp mà sử dụng cách này thì có bao nhiêu núi vàng biển bạc cũng sẽ mất hết thôi!”
Trần Dương từ từ đi ra cửa, thì thấy Mã Lục đang lo lắng nhìn đông ngó tây.
“Lương Thần đệ, đệ làm ta chờ lâu quá”.
Mã Lục đi tới, nắm lấy cánh tay của Trần Dương: “Chợ Quỷ này mỗi ngày chỉ mở ba canh giờ thôi, nếu quá giờ chúng ta sẽ bị nhốt lại ở đây đấy”.
“Xin lỗi, lần sau ta sẽ chú ý hơn”.
Trần Dương nói.
“Ừ, chúng ta đi thôi”.
Mã Lục kéo Trần Dương rời đi. Sau khi ném thẻ bài thân phận cho người giữ cửa thì hắn ta liền vội vã đến kỷ viện tìm Tiểu Thúy của mình.
Trần Dương thì nghiêm túc vô cùng, một mình quay về nhà của Mã Lục.
Ở lại căn phòng nhỏ đối diện phòng của Mã Lục.
Thiết đặt kết giới Thời Quang, Trần Dương bắt đầu tu luyện. Nhưng chỉ được một lúc, anh đã cảm nhận được điều gì đó khác thường: “Không đúng, không đúng tí nào, sao tốc độ dòng chảy của kết giới Thời Quang lại chậm thế này chứ!”
“Vốn là một phần ba triệu, thế mà giờ ít đi hẳn hai triệu, vậy là sao chứ?”
Nguyên Dương đang tu luyện trong cơ thể Trần Dương nói: “Có lẽ là liên quan đến quy tắc của thế giới đấy. Hiện giờ chúng ta đã thoát ly khỏi động phủ giới, quy tắc của thế giới bên ngoài hoàn thiện hơn động phủ giới nhiều, mà năm triệu cũng là tốc độ dòng chảy cực hạn của động phủ giới”.
“Tôi nghi là sau khi đến vực Vĩnh Hằng, tốc độ của kết giới Thời Quang e là sẽ còn giảm đi nhiều”.
“Rất có khả năng là vậy!”
Trần Dương gật đầu, đây cũng đồng nghĩa với việc nền tảng của thế giới và đại đạo sẽ càng mạnh mẽ hơn.
Thời gian một đêm cũng chỉ có bốn năm canh giờ, bên trong kết giới Thời Quang thì là mấy nghìn năm, đủ để anh tiêu hóa tất cả.
Mặc dù vực Vĩnh Hằng có ba nghìn đạo cung, nhưng bên dưới ba nghìn đạo cung này còn hằng ha sa số các tiểu tông tiểu phái.
Nghĩ thôi cũng thấy khiếp sợ. Còn có đến 2999 đạo vực giống như vực Vĩnh Hằng nữa, đúng là một thế giới bao la rộng lớn.
“Vẫn ít công pháp quá, hơn nữa còn rất phổ thông, hoàn toàn không bằng Thanh Đế Tạo Hóa Công. Mà muốn phân tích Thanh Đế Tạo Hóa Công thì cũng rất khó, trước mắt thì vẫn chưa làm được”.
“Nhưng Thanh Đế Tạo Hóa Công chủ yếu là tu luyện thân xác, chúng ta có thể ra tay từ công pháp tu luyện thân thể, có lẽ sẽ tìm được chỗ tương đồng”.
“Đề nghị của mày không tệ, cánh cửa Chúng Diệu có thể cung cấp đủ khí huyền diệu, có lẽ có thể tăng cường độ thân xác của tao lên Siêu Thoát viên mãn!”
Trần Dương gật đầu, thân xác đột phá đến Siêu Thoát viên mãn thì tức là sáu mươi nghìn tỉ tế bào cũng sẽ đột phá. Không chỉ vậy, thế giới bên trong tế bào cũng sẽ mở rộng hơn, sức chiến đấu mà nó mang lại e là khó mà tưởng tượng nổi.
Sáng sớm hôm sau, Trần Dương tính chuẩn giờ để xuất quan.
Mã Lục ở bên ngoài ăn chơi rượu chè cả đêm, khi quay lại thì khắp người là mùi son phấn.
“Mã ca đêm qua vui chứ?”
“Vui, dĩ nhiên là vui rồi”.
Mã Lục cười khà khà, cũng không ngại: “Lương Thần đệ, ta nói này, đời người thì nên vui chơi đúng lúc mới phải”.
“Được rồi, không nói nữa, ta đi tắm rửa một cái. Bếp tổng yêu cầu rất nghiêm khắc, không được phép để cơ thể có mùi thơm, tránh làm hỏng vị của đồ ăn”.
Hơn mười phút sau, Mã Lục lại thay bộ trang phục đầu bếp quay lại.
“Đi, không lại muộn bây giờ”.
Hai người sánh vai đi, Trần Dương hỏi: “Mã ca, chẳng lẽ trên thuyền tiên Lan Đình lại không có nơi truyền đạo sao?”
“Truyền Đạo Các? Có chứ!”
Mã Lục nói: “Đó là đãi ngộ của đệ tử cấp Giáp và đệ tử cấp Ất!”
Mã Lục hơi tức giận: “Tất cả đều là người mang mệnh trời, tại sao lại phân biệt đối xử chứ? Có những người sống ở những động phủ giới cạn kiệt tiềm lực, muốn có một người Siêu Thoát còn khó vô cùng ấy chứ!”
Động phủ giới mà hắn ta từng ở chính là như vậy. Trước đây đã có đến mấy mươi vị Siêu Thoát, tới thời của hắn thì tài nguyên tiềm lực của động phủ giới đều đã cạn kiệt hết, hắn ta phải tốn rất nhiều sức lực mới miễn cưỡng đột phá được cảnh giới Siêu Thoát.
Là tư chất của hắn ta không được à?
Hay là do hắn ta ngu dốt?
Tuyệt đối không thể nào, có thể trở nên nổi bật giữa vô số người như vậy, chắc chắn là những người bất phàm mang mệnh trời.
“Đều là người mang mệnh trời, nhưng tại sao chúng ta phải hầu hạ bọn họ chứ? Tại sao bọn họ có thể cao cao tại thượng, sống một cuộc sống thượng lưu?”
“Đệ thấy tòa nhà cao nhất kia không?”
Đó là cột buồm của thuyền tiên Lan Đình, bên trong có vô số đạo pháp thần thông, tất cả đều là công pháp thượng thừa nhất của vô số động phủ giới, còn có cả công pháp của Lan Đình Tiên Cung nữa.
“Cấp Giáp thì được xem sáu canh giờ”.
“Cấp Ất thì được xem ba canh giờ!”
“Cấp Bính thì được xem nửa canh giờ mỗi tháng, mà chỉ có thể được xem ở ba tầng thấp nhất”.
Trần Dương hơi bất ngờ: “Cấp Bính cũng đi xem được sao?”
“Sao, đệ không biết à?”