Ngầm kết hợp với sự vận chuyển của các ngôi sao, vừa tấn công vừa phòng thủ, vô cùng ảo diệu.
Trần Dương đến cũng được cả Bồng Lai Tiên Tông chào đón nhiệt tình.
Đương nhiên, đa phần là sự phẫn nộ của mọi người: “Mẹ kiếp, trả Nguyệt Như lại cho tôi, trả Linh Nhi muội muội lại cho tôi!”
“Cho cái kết vui không được sao? Tại sao lại phải bi kịch?”
“Cút khỏi Bồng Lai Tiên Tông!”
Các đệ tử Bồng Lai Tiên Tông nấp ở chỗ kín nhìn về phía Trần Dương, hận đến nghiến răng ken két.
Đây là lần đầu bọn họ tiếp xúc với thứ mới mẻ như phim truyền hình, nên xem rất nhập tâm.
Hơn nữa, cùng với sự phổ cập của máy truyền ảnh, hội nhóm này ngày càng đông đảo hơn.
Trần Dương rất thích những người hâm mộ không biết phân rõ hiện thực hay giả tưởng này, bọn họ sẽ luôn mang tới lợi nhuận cực khủng, tóm lại chính là “hẹ”!
Đến lúc đó anh sẽ bảo Đỗ Trường Nguyên cùng với Phi Vũ và Phiêu Miểu đóng một quảng cáo có cái kết hạnh phúc, chắc chắn lợi nhuận sẽ tăng vọt.
Chuyện này đã phản hồi cho bản thể, phía bản thể đã bắt tay vào chuẩn bị rồi.
Tiên Kiếm đã ngược rồi sao?
Thế thì sau đây anh phải quay một bộ còn ngược hơn!
Anh tập trung tất cả các đệ tử đẹp trai xinh gái của Bồng Lai Tiên Tông lại, những đệ tử vốn hận Trần Dương đến tận xương tủy cũng vô cùng hưng phấn.
“Điêu tiền bối, tôi có tư chất cao thủ, dung mạo đường hoàng, chắc chắn sẽ là nhân vật chính!”
“Điêu tiền bối, anh nhìn người ta xem, tướng mạo ngây thơ đáng yêu, có phải rất hợp với vai nữ chính không? Nói cho anh biết một bí mật nhé, người ta vẫn là… vẫn là xử nữ đấy!”
Người mạnh dạn thì bày đủ tư thái trước mặt Trần Dương, người nhát gan thì lén liếc mắt đưa tình, xong ngầm truyền âm.
Trần Dương cũng coi như hiểu rõ, những đệ tử thánh tông này không thể trông mặt mà bắt hình dong được.
Thực ra cũng không trách bọn họ được, chủ yếu là do Tiên Kiếm quá hot.
Bây giờ bọn họ cứ cảm thấy mình thấp kém hơn đệ tử Vô Cực Kiếm Tông một chút, đúng là mất hết mặt mũi.
Với lại ai mà chẳng thích cảm giác được bao người ngưỡng mộ, tôn sùng?
Lẽ nào bọn họ không biết những người hâm mộ kia điên cuồng đến mức nào sao?
Bồng Lai Tiên Tông có một nhóm hâm mộ Tiêu Dao ca ca, đều là các cô gái mê phim như điếu đổ của tông môn, họ còn góp mấy chục triệu nguyên thạch cực phẩm chỉ để mời Tiêu Dao ca ca đến Bồng Lai Tiên Tông làm khách.
Đó là mấy chục triệu nguyên thạch cực phẩm đó, một món tài sản lớn biết bao.
Không ai ngốc cả, bọn họ đều biết điều này có nghĩa là gì.
Có nghĩa là bọn họ có thể xuất đầu lộ diện, có thể thể hiện tài năng ở tông môn, có thể truyền bá danh tiếng của mình trên biển, để lại tiếng thơm muôn đời!
“Vạn Pháp đạo hữu, các đệ tử của quý tông đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong được”.
Trần Dương nói vẻ trêu đùa.
Vạn Pháp chân quân tỏ vẻ ngại ngùng, cái lũ không nên nết này, đúng là mất hết mặt mũi.
Ông ta cười nói: “Điêu đạo hữu, chuyện là… tôi có một thỉnh cầu, không biết…”
“Đều là người quen cả, cứ nói đừng ngại!”
Vạn Pháp chân quân đỏ mặt: “Cậu có thể sắp xếp một vai cho tôi không… tôi…”
Trần Dương tặc lưỡi: “Vạn Pháp đạo hữu, hóa ra ông còn hơn cả họ!”
“Được rồi, tôi sẽ để một vai cho ông!”
Dứt lời, anh vui vẻ đi chọn diễn viên.
…
Sau khi Tiên Kiếm lên sóng, rất nhiều người hâm mộ xem đi xem lại, nhạc phim cũng được phát đi phát lại.
Đột nhiên, một video xuất hiện.
Mọi người cầm lên xem, là Tiêu Dao ca ca, Linh Nhi muội muội và cả Nguyệt Như!
Trong video, Nguyệt Như không chết, Linh Nhi muội muội cũng không chết, ba người sống một cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn trên hòn đảo.
Video đã bù đắp nỗi tiếc nuối của Tiên Kiếm, lúc kết thúc còn thêm một câu quảng cáo: “Linh tửu Tiêu Dao uống thật là ngon!”
Sau đó linh tửu Tiêu Dao này lập tức cháy hàng!
Vô số người hỏi thăm linh tửu Tiêu Dao mà Tiêu Dao ca ca giới thiệu ở đâu có bán.
Ngay sau đó liền nhìn thấy dưới video xuất hiện một tin rao bán: “Linh tửu Tiêu Dao, đặc sản Nạp Hải Tông!”
Ặc!
Sau đó linh tửu hiệu Tiêu Dao đắt như tôm tươi.
Mỗi vò linh tửu một nguyên thạch cực phẩm, trong khi vốn chỉ bằng một nguyên thạch thượng phẩm, lợi nhuận gấp trăm lần.
Cứ tính mỗi ngày bán được 300 triệu vò là sẽ biết chính xác doanh thu bán hàng.
Hơn nữa con số này vẫn đang không ngừng tăng lên.
Trời ơi, một video có lượng trao đổi 300 triệu thì kinh khủng đến mức nào chứ?
Chắc đi cướp cũng không được nhanh như vậy.
Sau đó không ít người nghĩ tới quảng cáo mà Trần Dương đã nói lúc trước.
Bọn họ hiểu ra đây chính là cái gọi là quảng cáo.
Các thương hội, tông môn đều sốt xình xịch!
Trần Dương phái một phân thân tiếp quản những chuyện này, tiện thể bảo Linh Nguyên chân quân thành lập một bộ phận đón tiếp.
Hiện giờ độ hot của Tiên Kiếm vẫn chưa giảm, chắc chắn là thời cơ tốt để kiếm thêm tiền.
“Tôi nói trước này, muốn chúng tôi quảng cáo cho các ông thì cũng được, mang theo sản phẩm của các ông, cả báo giá cạnh tranh nữa, ai báo giá cao thì được”.
“Thất Bảo Trai chúng tôi đã thiết kế riêng phi kiếm hiệu Tiêu Dao, giống hệt trong phim, chúng tôi đồng ý bỏ ra 10 triệu nguyên thạch cực phẩm!”
10 triệu nguyên thạch cực phẩm?
Đỗ Trường Nguyên lỡ mất nửa nhịp tim.
Quay bừa một video là có thể kiếm được 10 triệu nguyên thạch cực phẩm?
Tuy phải chia lợi nhuận với mấy người Phi Vũ sư tỷ, còn phải chia một phần mười cho tông môn, nhưng… đó cũng là một khoản lớn phết.
“Vạn Bảo Các có Thổ Linh Châu phòng ngự giống hệt với Tiêu Dao, chúng tôi ra giá 15 triệu nguyên thạch cực phẩm để mời các cậu đại diện!”
“Thương hội Lang Nha có hồ lô Tửu Thần giống hệt Tửu Kiếm Tiên, chúng tôi ra giá 30 triệu nguyên thạch cực phẩm, mời mọi người đại diện!”
Thương hội Lang Nha chính là một thương hội mới nổi lên gần đây, thương hội này vốn chỉ là hạng ba, nhưng trong thời gian 1 tháng ngắn ngủi, thực lực tăng vọt, nhanh chóng chen chân vào thương hội hạng 2, còn trở thành đơn vị nổi bật trong số đó.
Từ cái giá 30 triệu nguyên thạch cực phẩm mà họ đưa ra là biết thời gian này kiếm được thế nào.
“Hoàng Tuyền Ma Cung bỏ ra 35 triệu…”
Một phen cạnh tranh giá cả, trừ các quảng cáo cùng loại và các sản phẩm giá thấp, tổng cộng họ đã nhận 5 quảng cáo, chỉ 5 quảng cáo này đã thu được hơn 200 triệu nguyên thạch cực phẩm.
Đỗ Trường Nguyên lập tức phất lên!
Linh Nguyên chân quân cũng nhìn ra được hiệu ứng ngôi sao mà Trần Dương nói.
Kiếm được nhiều quá đi mất!
Nhưng Trần Dương cũng nói rồi, không thể lộ mặt quá nhiều, như vậy sẽ làm giảm sự nhiệt tình của người hâm mộ, khiến độ nổi tiếng giảm xuống.
Nhất là sau này còn xuất hiện nhiều ngôi sao hơn, đến lúc đó cạnh tranh sẽ càng khốc liệt.
Các thương hội và tông môn giành được quyền quảng cáo đương nhiên vui mừng, nhưng sau đó bọn họ lại phải bỏ ra một khoản lớn.
Đó chính là chi phí quảng cáo.
Số tiền này đương nhiên là chảy vào túi của Trần Dương.
Quảng cáo chia ra dài ngắn, quảng cáo càng dài thì càng đắt, chiếu vào giờ vàng thì càng đắt hơn nữa.
Khái niệm này anh đã tuyên truyền xong từ trước rồi.
Vậy nên bọn họ đều hiểu cả.
Cuối cùng chi phí quảng cáo thậm chí còn nhiều hơn chi phí mời Đỗ Trường Nguyên quay quảng cáo.
Linh Nguyên chân quân thở dài: “Cái thằng nhóc lươn lẹo này, cuối cùng mọi lợi ích vẫn vào tay cậu ta, đúng là một bàn cờ hay!”
Bây giờ nhìn lại mỗi bước đi của Trần Dương đều thận trọng đến phát sợ.
Khiến người ta mất cảnh giác rơi vào bàn cờ, cho dù bị lợi dụng thì cũng cam tình nguyện, thậm chí còn tự nguyện duy trì bàn cờ này.
Dùng sức của một mình để khuấy đảo thế cục bất biến mấy trăm nghìn năm của biển Vô Ngần, đúng là đáng sợ.
Có lẽ qua mấy trăm năm nữa, có khi Nạp Hải Tông sẽ trở thành đại thánh tông thứ tư ở biển Vô Ngần cũng nên.
Đương nhiên, điều kiện là Trần Dương không bị thất bại.
Tiên Kiếm 2 đã bắt đầu khởi quay, Linh Nguyên chân quân và Cực Nguyên chân quân cũng nhận được một vai.
Trần Dương cũng có sự thay đổi về tình tiết, tô đậm thêm bối cảnh của đại lục Thần Ma.
Đương nhiên, những tình tiết chính vẫn giữ nguyên.
Đỗ Trường Nguyên vẫn là nam chính, còn về nữ chính thì chọn lại trong tông môn.
Lúc chọn diễn viên thì không thể bỏ qua Thanh Dao.
Cô gái tự nhận là cực kỳ thanh cao này cũng lén lút tìm đến Trần Dương, muốn nhận một vai.
Trần Dương chẳng thèm quan tâm đến cô ấy, Vô Cực Kiếm Tông thiếu gì gái đẹp, không có cô ấy cũng chẳng sao.
“Điêu sư huynh, Thanh Dao sai rồi, xin sư huynh hãy cho Thanh Dao một cơ hội!”
Thanh Dao cắn môi, tỏ vẻ đáng thương: “Bất kể sư huynh trách phạt thế nào thì sư muội cũng nhận hết”.
Trần Dương quay đầu nhìn cô ấy: “Đại sư tỷ Sát Lục Kiếm Các? Sao lại gọi tôi là đại sư huynh? Nếu không có lòng sát phạt thì sao lại gọi là sát phạt?”
Anh lắc đầu, chỉ cảm thấy buồn cười: “Tốt nhất cô hãy tiếp tục ngẩng cao đầu mà bước về phía trước, nếu không cô không chỉ đánh mất một vai diễn, mà còn cả đạo tâm và đạo đồ của cô đấy”.
Những lời của Trần Dương khiến Thanh Dao bừng tỉnh, đến đạo tâm cũng bắt đầu tự nghi ngờ bản thân.
Cô ấy đứng ở đó rất lâu, mãi đến khi trời tối mới nhìn rõ tâm nguyện ban đầu của mình.
“Hóa ra mình cũng chỉ là một cô gái ái mộ hư vinh, muốn thành danh mà thôi!”
Khoảnh khắc thốt lên, khí tức sát phạt trên người cô ấy biến mất tăm, nhưng thoạt nhìn càng trở nên nguy hiểm hơn.
“Điêu sư huynh chỉ điểm mê cung, tiểu muội khắc ghi trong lòng!”
…
Mấy ngày sau, bộ phim truyền hình có tên “Tế Công Truyện” được lên sóng.
Thế tôn dẫn theo các Bồ Tát, La Hán Kim Cương, tập trung ở đạo trường để xem.
Lúc nhìn thấy Lý Tu Nguyên bỏ vợ, bỏ nhà, rồi phải hối hận, ai nấy đều thấy chấn động.
Nhà không cần, vợ cũng không cần, lẽ nào tu Phật thực sự quan trọng đến vậy sao?
Điều này không khỏi khiến các đệ tử suy ngẫm lại.
Đại Giác diễn cũng rất tốt, thể hiện cảm xúc hối hận, mất mát, bất đắc dĩ một cách chân thật.
Tế Công trong này là Phật Đà, bởi vì không lĩnh hội được, tự nguyện tọa hóa, chuyển thế làm người, thấu rõ tâm nguyện ban đầu.
Vậy nên ông ta phải làm như vậy.
Đại Giác chỉ cảm thấy bộ phim này như đang chỉ mình.
Tu phật mấy trăm năm, vứt bỏ vợ con, trưởng bối trong nhà chết hết, rốt cuộc ông ta tu Phật gì chứ?
Ăn thịt uống rượu quan trọng lắm sao?
Câu nói chỉ cần trong lòng có Phật, ăn thịt uống rượu có hề gì đã đi theo ông ta cả đời.
Điều đáng nói ở đây là trong quá trình quay phim, Đại Giác tự giác ngộ được, đột phá La Hán, thuận lợi thăng lên Bồ Tát.
Hai tập Tế Công Truyện nhanh chóng kết thúc, Thế tôn nói: “Điêu đạo hữu có Phật căn, có Phật duyên, chúng ta mà gặp nhất định phải đối đãi tử tế!”
“Xin tuân theo pháp chỉ của Thế tôn!”
Thế tôn lại nói: “Bắt đầu từ hôm nay, lập tửu nhục tăng và khổ hành tăng, khổ hành tăng vẫn như trước đây, tửu nhục tăng có thể ăn thịt uống rượu, nhưng không được sát sinh!”
“Thế tôn vô lượng!”
Bọn họ biết Ma Kha Giáo đã thay đổi từ giờ phút này.
“Ta biết trong lòng các con cảm thấy bối rối, nhưng làm việc phải theo sự thay đổi, Ma Kha Giáo ta cũng phải theo sự thay đổi của thời đại, nếu không sẽ bị thời đại quét vào trần ai, lòng người không đổi thì Phật pháp cũng không đổi!”
“Cảm ơn lời dạy của Thế tôn!”
…
Thực ra mọi người vẫn luôn có ấn tượng không tốt về Ma Kha Giáo.
Giữ thiên lý, diệt nhân dục, điều này hoàn toàn đi ngược lại với những xu hướng tu hành chính.
Vậy nên hầu hết mọi người đều có thái độ ghét bỏ.
Vì vậy, cho dù Ma Kha Giáo là Tam Đại Thánh Tông, nhưng trên thực tế cũng không có nhiều tu sĩ lễ Phật.
Nhưng qua Tế Công Truyện này, không ít người cũng có cái nhìn khác về Phật môn.
Thế tôn hiền từ nhìn các đệ tử: “Ta đã nhìn thấy sa mạc nở hoa rồi!”