Mục lục
Long tế chí tôn (full 836 chap) – Truyện tiểu thuyết ngôn tình tác giả: Cố Tiểu Tam
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hồ Ly Hoàng nhanh chân đi đến nơi đó, hắn nhìn thấy một hồ nước rộng hàng mấy chục mét, bỗng nổi da gà.

Trên mặt hồ, kiếm khí chém ngang dọc, đất xung quanh giống như đã bị cày xới hết lên vậy.

Kiếm khí dày đặc, đã biến thành kiếm cương, khó mà có thể tiêu tan được!

Ở…. ở đây rốt cuộc đã xảy ra cuộc đại chiến gì?

Kiếm tu, đây tuyệt đối là những dấu tích mà kiếm tu để lại.

Chỉ có kiếm tu mới có được những thủ đoạn đánh nhau như vậy!

Trong lòng hắn đã tin những lời Gấu Hoàng nói đến 80%, lúc này, Chuột Hoàng và Rắn Hoàng cũng chạy đến.

Nhìn thấy cảnh này, hai con yêu chỉ còn biết nhíu mày, kinh hãi vô cùng.

Quá mạnh, thật sự là quá mạnh, chỉ là những dấu vết của kiếm khí lưu lại thôi, mà hình thành nên một mảng địa chất kỳ dị!

Những kiếm khí này sẽ không phai đi trong hàng trăm năm, vùng hồ rộng hàng chục dặm này cũng trở thành cấm địa!

Hai con yêu nhìn nhau, có thể thấy được trong ánh mắt bọn chúng là một sự dè chừng.

Xem ra Gấu Hoàng không nói dối chúng!

Đôi yêu này đúng là nhát gan thật.

Vừa nhìn thấy thế thôi mà đã tính bài chuồn rồi.

“Em Rắn, lần đánh này e là khó nhằn, thực sự là không dễ đâu, hay chúng ta từ chối Hồ Ly Hoàng đi!”

Rắn Hoàng cũng gật đầu một cái: “Anh Chuột nói đúng!”

Hai con yêu nhìn nhau, sau đó cuốn lấy nhau thành một cơn lốc màu đen rồi rời đi.

Nhận được tin từ phía hai con yêu kia truyền đến, Hồ Ly Hoàng khẽ cắn răng, đúng là hai kẻ nhát gan, chỉ là một tên kiếm tu thôi mà?


Kể cả có lợi hại hơn đi chăng nữa, thì tìm thấy mấy con yêu nữa là được thôi mà.

Nghĩ vậy, hắn liền phóng đến một vách đá, trên vách đá đó có đến mấy cái hang động.

Hồ Ly Hoàng đứng bên ngoài hô: “Nhện Hậu, đàn em Hồ Duệ đến bái kiến chị!”

Tiếng của hắn rất lớn, trong chốc lát, liền có mấy con nhện 7 màu chui ra.

Thân hình bọn chúng to lớn, nên trong nang bụng chứa toàn là những tơ nhện độc.

Nhìn đám côn trùng độc này, Hồ Ly Hoàng cũng nổi hết da gà.

Trong thập đại yêu hoàng của núi Thập Vạn, thì đám này là độc nhất.

Diện mạo của bọn chúng tuy rằng xinh đẹp, nhưng cũng chẳng có con yêu nào dám đến tán tỉnh!

Không vì cái gì khác, mà bởi vì nếu tán tỉnh bọn chúng thì coi như đến làm mồi cho bọn chúng.

Lúc này, trong một cái lỗ lớn ở giữa, một con quái vật đầu nhện đi từ bên trong ra.

Mặt mụ ta vô cùng đẹp, chân thì dài miên man, nhưng nhìn thấy nang bụng chứa độc to đùng thế kia, thì con yêu nào mà chả sợ!

“Hồ Ly Hoàng à, cậu không ở núi Thanh Khâu mà chạy đến vách Vạn Thù của tôi làm gì? Lẽ nào định vui vẻ với chị đây một lần?”

Bà mụ già cười khanh khách, âm thanh hết sức ghê rợn, Hồ Ly Hoàng cũng cảm nhận được vô cùng rõ.

Con yêu tinh đáng chết này, sao mụ ta dám dùng mị thuật với hắn chứ, lẽ nào mụ ta không biết, tộc Hồ Ly bọn chúng mới là cao thủ sử dụng mị thuật?

“Nhện Hậu cứ hay đùa!”

Hồ Ly Hoàng cười một tiếng: “Hôm nay thằng em tới là vì có vụ làm ăn, không biết bà chị có hứng thú không?”

“Ừ, chuyện gì thế?”

Nhện Hậu nhìn Hồ Ly Hoàng với vẻ đầy hứng thú.

“Một giọt tổ huyết!”

Cái gì?

Mặt Nhện Hậu biến sắc, há mồm phun ra mạng nhện 7 màu, Hồ Ly Hoàng không nghĩ đến chuyện mụ ta sẽ làm vậy, nên bất ngờ không kịp phản ứng lại, liền bị mạng nhện phủ kín toàn thân!

Nhện Hậu, chị làm cái gì vậy?



Mụ Nhện Hậu này cũng là yêu hoàng viên mãn, sức chiến đấu của mụ mạnh hơn hắn nhiều.

Nhện Hậu nhún người, nhảy một cái từ trên hang động cao mấy chục trượng xuống, nhìn Hồ Ly Hoàng bị phủ đầy mạng nhện nói.

“Cậu nói gì, một giọt tổ huyết sao, cậu có biết tổ huyết có ý nghĩ như thế nào không?”

“Đương nhiên tôi biết rồi!”

Hồ Ly Hoàng nói: “Thiên Yêu đại nhân sắp xuất thế, còn cần đến hàng triệu máu ăn, lần này Gấu Hoàng sẽ dẫn đầu đoàn binh lính hàng trăm nghìn con tập kích thành Vô Úy, cướp đoạt máu ăn”.

“Nhưng mà, đám người kia đã mời về một tên kiếm tu pháp lực vô cùng mạnh, cho nên tôi mới cố tình đến đây tìm Nhện Hậu, đợi đến khi Thiên Yêu đại nhân xuất thế, nhất định sẽ không bạc đãi bà chị đâu”.

“Cậu nói thì hay lắm, nhưng mà không có bằng chứng, thì bảo tôi tin cậu sao?”

“Hồ Duệ tôi lấy Yêu tộc ra thề, nếu như tôi có nửa lời nói dối chị, thì nguyện trọn đời không được siêu sinh!”

“Thật sao?”

Nhện Hậu cũng bị mềm lòng!

Mụ đã chững lại ở yêu hoàng viên mãn mấy chục năm nay, chỉ cần tiến thêm một bước nữa thôi, là mụ lên được yêu đế rồi!

Nếu lên được yêu đế, tuổi thọ sẽ lên đến 1500 năm, vậy nên mụ ta sao có thể không động lòng cho được!

“Thằng em này sao dám nói dối bà chị được?”, Hồ Duệ nói.

Tư chất của mụ không tốt lắm, nên muốn đột phá lên yêu đế phải dựa vào tổ huyết, mà tổ huyết thì chỉ có điện Thiên Yêu mới có.

Mụ cũng chẳng phải dạng yêu quái thích cúi mình, càng không thích làm việc cho thiên yêu.

Cho dù bản thân cũng là con yêu có tiếng!

Nhưng cũng không phải tất cả bọn chúng đều cho rằng thiên yêu xuất thế là một chuyện tốt!

Nếu như thiên yêu xuất thế, những tháng ngày bình yên của bọn chúng sẽ chấm dứt.

Đâu có ai hy vọng mình bị đè nén bởi một con thiên yêu kia chứ.

Nhưng đến bước này rồi, Nhện Hậu không thể nào không động lòng được, mụ ta đã tu hành hàng 500 năm nay, tuổi thọ Nhện tộc ngắn ngủi, cho dù là yêu hoàng, thì chắc cũng chẳng qua nổi 600 năm.

Nói cách khác, trong vòng 100 năm tới, nếu như mụ không thể đột phá lên yêu đế, thì chỉ còn nước thân thể tiêu tán.

Chuyện này sao mụ có thể chấp nhận cho nổi.

“Cậu muốn tôi làm gì?”

Hồ Duệ cười khổ một tiếng: “Thì trước tiên chị gỡ đám mạng nhện trên người ra cho tôi được không?”

Nhện Hậu ói ra một đám khói đen, mạng nhện trên người Hồ Ly Hoàng lập tức tan hết đi.

“Cảm ơn bà chị nhé!”

Hồ Duệ nói: “Đơn giản thôi, đánh thành cướp máu ăn, càng nhiều càng tốt!”

“Đơn giản vậy thôi sao?”

“Đúng vậy!”

Hồ Duệ gật đầu một cái.

“Được, vậy tôi đồng ý!”

Nhện Hậu cười, vách Vạn Thù của mụ có hơn triệu quân, nên chuyện cướp đoạt máu ăn cũng không khó.

“Vậy khi nào thì ra tay?”

“Không gấp đến thế, tôi còn muốn đi mời một vị nữa!”

Hồ Duệ cười một tiếng.



Bên kia núi Lân Giáp!

Nơi này chính là lãnh địa của Xuyên Sơn Giáp, vua của bọn chúng là Giáp Hoàng. Khả năng công kích cho dù không mạnh, nhưng mà khả năng phòng ngự thì thuộc hàng có 1 không 2 trong giới yêu hoàng.

Điểm quan trọng nhất là khả năng chạy trốn của lão, là mạnh nhất trong số đám yêu hoàng.

Hơn nữa, lão còn có khả năng đục phá!



Tường thành của thành Vô Úy là do đại sư pháp trận tạo nên, nếu không phải là yêu đế thì không thể phá nổi!

Nhưng pháp trận của thành Vô Úy không phải là không có điểm yếu, chỉ cần đánh vào chỗ này, lại cộng thêm năng lực của Giáp Hoàng, nhất định có thể phá vỡ hàng phòng ngự.

Năm xưa, khi phá thành Vô Úy, gia tộc Xuyên Sơn Giáp đã đạt được thành công lớn, cho dù bọn chúng không dựa vào máu ăn nhưng vẫn có thể thăng tiến.

Nhưng hiện tại, vua Xuyên Sơn Giáp tuổi đã cao, nên nếu muốn đột phá cảnh giới cao hơn thì nhất định cần dùng đến tổ huyết!

Đi đến lãnh địa của Xuyên Sơn Giáp, Hồ Ly Hoàng bị một đám tiểu yêu thân đầy vảy dẫn đến bên trong một hang đá!

Bên trong, có một con Xuyên Sơn Giáp thân dài mấy chục trượng, toàn thân vảy màu vàng nằm trong đó.

“Giáp Hoàng, tộc Thanh Khâu, Hồ Duệ xin cầu kiến!”

Nghe thấy vậy, Xuyên Sơn Giáp đang nhắm chặt hai mắt bỗng nhiên mở ra: “Này, tiểu Hồ Ly, sao mày đến đây làm gì?”

Với một con Hồ Duệ mới tu luyện được chưa đến trăm năm như nó, thì đứng trước lão yêu mấy trăm năm như lão, cũng chỉ là hàng tiểu bối.

“Tôi đến đây, là vì muốn bàn với lão một vụ làm ăn!”

Hồ Duệ khẽ mỉm cười.

“Làm ăn gì?”

Giáp Hoàng hừ một tiếng: “Tộc Thanh Khâu nổi tiếng là xảo trá, làm ăn cùng chúng mày, thì nhất định sẽ bị chúng mày bẫy chết!”

“Giáp Hoàng, sao lại nói như vậy được!”

Hồ Duệ cười nói: “Tôi vẫn chưa nói ra vụ làm ăn này mà, sao lão lại nghĩ là tôi bẫy lão được?”

“Tao không muốn nghe, mày về đi!”

Nói xong, Giáp Hoàng liền nhắm mắt lại.

Hồ Duệ không hề tức giận, hắn cảm thấy có chút đáng tiếc nên lắc đầu một cái: “Haizz, thật là đáng tiếc, có cơ hội đột phá lên yêu đế, vậy mà lại đành tâm bỏ lỡ”.

Đứt lời, hắn xoay người, định bụng rời khỏi hang động.

Cái gì?

Cơ hội đột phá lên yêu đế?

Giáp Hoàng đột nhiên mở to hai mắt to như đầu người ra!

“Đứng lại, tiểu Hồ Ly, mày nói gì?”

“Nói làm gì nữa, tộc Thanh Khâu chúng tôi toàn là những kẻ xảo trá, nếu làm ăn cùng chúng tôi, lão sẽ bị bẫy chết cơ mà”.

Hồ Duệ xua tay: “Nếu đã như vậy, tôi đi tìm người khác để hợp tác thì tốt hơn”.

“Đứng lại!”

Giáp Hoàng đứng lên: “Nơi này là lãnh địa Xuyên Sơn Giáp của tao, mày nghĩ mày muốn đến thì đến, muốn đi thì đi sao?”

Trong mắt lão tràn đầy sự uy hiếp, một luồng khí thế mạnh mẽ toát từ trong người ra.

“Giáp Hoàng, lão tỉnh lại đi!”

Vừa nói, trên người Hồ Duệ cũng phát ra một luồng khí thế mạnh mẽ.

Luồng khí thế này có thể không hơn được Giáp Hoàng, nhưng cũng ngang ngửa.

Bởi vì hắn vừa đột phá lên yêu hoàng viên mãn, nên chưa thể nào khống chế được hoàn toàn năng lực của bản thân.

“Mày… mày đột phá lên rồi?”

Ánh mắt Giáp Hoàng tỏ ra không tin nổi!

“Đúng vậy!”

Hồ Duệ mặt đầy kiêu ngạo!


Giáp Hoàng thu khí thế đó lại, nói với Hồ Duệ: “Hồ Ly Hoàng chớ trách, nãy tao có chút không phải với mày!”


Hồ Duệ hừ một tiếng, nếu từ đầu ngoan ngoãn thì đã chẳng sao rồi?


Mặc dù trong lòng nghĩ như vậy, nhưng mặt hắn vẫn tỉnh bơ nói: “Giáp Hoàng nói gì vậy, là do tôi đến quá đường đột thôi!”


Sau một hồi đẩy đưa, Hồ Duệ mới nói thẳng ra: “Cơ hội đột phá lên yêu đế mà tôi nói lúc nãy, không biết Giáp Hoàng có hứng thú không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK