Mục lục
Thần Cấp Ở Rể - Diệp Vô Phong (truyện full tác giả: Thanh Thanh)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngoài việc sử dụng vũ khí cận chiến, các thành viên của Kiếm Lẫm còn có súng, Diệp Vô Phong luôn đề phòng những kẻ có súng, cho nên anh đã cảnh giác trước khi đối phương nổ súng, ngay lập tức né tránh kịp.

Thành viên Kiếm Lẫm này không ngờ Diệp Vô Phong có thể né tránh, vẻ mặt của hắn hết sức kinh hãi, lúc này Diệp Vô Phong đã đi tới bên cạnh hắn, nâng lòng bàn tay lên, vỗ một cái vào ngực hắn.

Hăn bay lộn ngược ra ngoài, nôn ra máu và chết ngay lập tức.

Diệp Vô Phong quay lưng về phía tam trưởng lão và tứ trưởng lão, nhưng anh biết hai người đã đi tới phía sau mình, cho nên cuộn mình về phía trước tránh hai chưởng của hai vị kia.

Tuy nhiên, lúc Diệp Vô Phong cuộn người thì phần lớn sức mạnh đã được giải phóng, chỉ còn lại khí tán loạn trong cơ thể.

Anh nhanh chóng chịu đựng, sau đó nhìn về phía hai vị trưởng lão.

Tứ trưởng lão cười ha hả: “Tôi còn tưởng thực lực của cậu lợi hại như thế nào, hóa ra cũng chỉ là giả vờ làm ra vẻ, cuối cùng vẫn sẽ bị chúng tôi giết chết thôi.”

Diệp Vô Phong biết nếu mình chỉ đối mặt với hai cường giả cảnh giới chiến thần thì anh hoàn toàn không sợ hãi, nhưng một điều rất khó chịu là những thành viên Kiếm Lẫm này thỉnh thoảng lại giở trò, khiến anh không thể dùng toàn lực đối chiến với hai cường giả.

Cho nên muốn chiến đấu tốt thì trước tiên phải giết hết đám người Kiếm Lẫm này, chỉ có như vậy mới có thể dùng hết sức lực để đối phó với tam tứ trưởng lão.

Nhưng tình huống khó xử nhất bây giờ là nếu anh ra tay với các thành viên của Kiếm Lẫm, thì tam tứ trưởng lão sẽ nắm lấy cơ hội để ra tay với anh.

Diệp Vô Phong hít sâu một hơi, lấy dao găm ra: “Đây là các người ép tôi, nếu đã như vậy thì tôi sẽ cho các người xem cho rõ thực lực của tôi.”

Nói xong, anh liền xông tới tam trưởng lão và tứ trưởng lão, hai vị trưởng lão thủ thế phòng ngự, nhưng Diệp Vô Phong lúc này đột nhiên ném dao găm ra, đâm chết một thành viên của Kiếm Lẫm.

Tứ trưởng lão cười to một tiếng: “Cậu chỉ có một vũ khí, hiện tại lại vứt đi, nếu như vậy thì tình hình của cậu cũng giống như trước thôi, cũng sẽ bị chúng tôi giết chết.”

Tam trưởng lão thờ ơ thở dài: “Đúng là tuổi trẻ, không biết chừa lại con át chủ bài.”

Mặc dù hai người đang nói chuyện, nhưng trên thực tế, động tác trên tay của họ không hề dừng lại, họ đã đạp chân bay lên khi Diệp Vô Phong ném con dao găm ra.

Mà Diệp Vô Phong thấy vậy chỉ cười khẩy, hất tay lên, con dao găm bay ngược trở lại, canh đúng hướng tam trưởng lão.

Sắc mặt tam trưởng lão thay đổi, vội né tránh, hoàn toàn không biết Diệp Vô Phong làm như thế nào?

Lúc này, Diệp Vô Phong lại ném con dao ra, lần này vung dao này, những thành viên Kiếm Lẫm không né được đã bị thương, thậm chí một số thành viên đã chết vì bị cắt cổ.

Động thái của Diệp Vô Phong lập tức khiến cả tam trưởng lão và taứ trưởng lão kinh ngạc, lúc này vị tam trưởng lão cũng hiểu được hành vi của Diệp Vô Phong, cuối cùng ông ta cũng biết Diệp Vô Phong đã làm như thế nào.

Có những sợi dây thép quấn quanh con dao găm, những sợi dây thép này rất nhỏ và khó có thể nhìn thấy, nhưng độ bền rất tốt, không dễ bị đứt.

Chỉ là không ai trong số họ nghĩ rằng Diệp Vô Phong sẽ nghĩ ra cách như vậy để bẻ gãy đòn tấn công của họ.

Chỉ cần có vũ khí tầm xa thì áp lực của Diệp Vô Phong sẽ giảm đi rất nhiều, vị tam trưởng lão lúc này sắc mặt ảm đạm, lấy ra một đôi dao hồ điệp, bắt đầu chém vào người Diệp Vô Phong.

Diệp Vô Phong kéo dây thép, chặn đôi dao hồ điệp, đồng thời quấn đôi dao hồ điệp bằng dây thép, dưới sức lực của tam trưởng lão, con dao găm được nối bằng dây thép bắt đầu bay ngược trở lại, đánh vào đao hồ điệp.

Tam trưởng lão nhanh chóng rút đao và lùi lại, nhìn Diệp Vô Phong lại ném con dao ra và giết một thành viên của Kiếm Lẫm, ông ta hoàn toàn phát cáu.

Ông ta biết nếu không có cách nào giải quyết chiêu thức này của Diệp Vô Phong  thì không cần nói cũng biết, trận này bọn họ sẽ thua.

Kết quả thua trận này, bọn họ đều sẽ chết ở đây, Kiếm Lẫm tuyệt đối không được phép thất bại ở nơi Liêu Tây này, nhất là khi phái ra nhiều lực lượng như vậy, nếu không hạ được Liêu Tây, trưởng lão như bọn họ sẽ không tránh khỏi trách nhiệm, thậm chí sẽ bị trừng phạt.

Hai vị trưởng lão đều biết điều này, vì vậy họ càng liều mạng triển khai các đòn tấn công Diệp Vô Phong, nhưng sau khi Diệp Vô Phong lấy dao găm lại, giống như là muốn ăn tươi nuốt sống bọn họ.

Các thành viên của Kiếm Lẫm không có cách nào để xông lên, vì vậy chúng không có tác dụng gì, lúc này Diệp Vô Phong đã giết chết nhiều thành viên của Kiếm Lẫm.

Hai vị trưởng lão phẫn nộ xông lên, nhưng vẫn không có cách nào giết chết Diệp Vô Phong.

Diệp Vô Phong liếc mắt, thấy tam trưởng lão đang hổn hển, nhanh chóng bắt được một sơ hở của tam trưởng lão. Anh né tránh cú chưởng của tam trưởng lão, sau đó lách mình sang bên cạnh tam trưởng lão, sợi dây thép trên tay đã quấn quanh tam trưởng lão.

Tam trưởng lão sửng sốt, còn sắc mặt tứ trưởng lão thì đầy vẻ kinh ngạc, quay đầu nhìn Diệp Vô Phong, Diệp Vô Phong chỉ cười cười, trực tiếp rút dây thép trong tay về.

Dây thép bị rút với tốc độ nhanh có lực sát thương chẳng khác gì lưỡi dao sắc bén, vẻ mặt của tam trưởng lão cứng ngắc, vết thương gần như chia cắt cơ thể ông ta ra làm đôi.

Tam trưởng lão ngã xuống đất, sợi dây thép mà Diệp Vô Phong nắm lấy cuối cùng cũng bị tứ trưởng lão nhìn thấy, bởi vì trên đó có dính máu của tam trưởng lão.

Diệp Vô Phong cười nói: “Cuối cùng cũng thoải mái hơn một chút. Xem ra bây giờ tôi có thể chắc chắn giết sạch các người rồi.”

Tứ trưởng lão hít sâu một hơi, nắm chặt hai tay, đối mặt với Diệp Vô Phong, ông ta biết hiện tại mình nhất định không phải là đối thủ của Diệp Vô Phong, nhưng ông ta cũng không sợ hãi chút nào, bởi vì ngoài bản thân ra còn có các thành viên của Kiếm Lẫm, chỉ cần có thành viên của Kiếm Lẫm ở bên cạnh quấy rối, Diệp Vô Phong nhất định sẽ không thể đánh bại ông ta.

Diệp Vô Phong nhìn tứ trưởng lão còn muốn chiến đấu, lập tức vỗ tay tán thưởng: “Có dũng khí lắm, đến bây giờ mà vẫn muốn chiến đấu với tôi, xem ra thực lực của ông cũng xoàng xĩnh thôi, nhưng tâm trạng vẫn không tệ.”

Tứ trưởng lão tức giận nói: “Đồ khốn kiếp, mày dám giết tam trưởng lão, tao sẽ không bao giờ buông tha cho mày!”

Diệp Vô Phong chỉ cười cười: “Thật sao? Vậy ông tiến lên đi, bớt nói nhảm lại.  Nếu ông tiến lên, tôi sẽ đưa ông đi gặp tam trưởng lão luôn.”

Tứ trưởng lão ra tay, tung một quyền về phía Diệp Vô Phong, các thành viên của Kiếm Lẫm dùng hết sức lao về phía Diệp Vô Phong, như thể họ không cần mạng sống của mình nữa.

Diệp Vô Phong nhất thời có chút choáng ngợp, không phải anh chưa gặp người muốn chết, nhưng những người muốn chết kia căn bản đã mất đi lý trí.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK