Bữa tối này, Ngũ Vận Uyển và Nam Ngự đều có chất chứa tâm sự, không nói chuyện nhiều.
Cuối cùng vẫn là Nam Ngự ăn xong trước, suy tư một chút rồi thấp giọng nói: "Vận Uyển, em có cân nhắc đổi một công việc khác không?"
Ngũ Vận Uyển không ngờ Nam Ngự lại đột nhiên nhắc tới chuyện này, sững sờ một chút, “Tại sao phải đổi việc?"
Nam Ngự nhìn Ngũ Vận Uyển, "Chỗ làm của em quá xa nhà, đãi ngộ cũng bình thường, có thể tìm một công việc khác phù hợp hơn."
Trên thực tế, Ngũ Vận Uyển cũng biết rằng dù là ngành nào, sau khi nhảy việc lương sẽ tăng lên, nếu không phải vì chuyện của mẹ cô thì có lẽ cô đã nhảy việc rồi.
Nhưng bên phía mẹ cô, tiền chữa bệnh hàng tháng đã rất căng rồi, cô hoàn toàn không thể đổi việc được.
Chỉ là những điều này, cô không thể nói với Nam Ngự được, vì vậy cô chỉ có thể mím môi, "Hay là thôi đi, công việc hiện tại của tôi cũng rất vui vẻ, không nỡ rời đi."
Tay cầm đũa của Nam Ngự đột nhiên siết chặt.
“Không nỡ?” Anh nhìn Ngũ Vận Uyển, vẻ mặt khó lường.
Hôm nay nhìn thấy những bức ảnh mà Nam Bá đưa cho mình, tuy ngoài mặt anh có vẻ bình tĩnh nhưng thực ra trong lòng thực sự rất giận.
Rất tức giận.
Vừa nhìn liền biết những bức ảnh này được chụp trộm, nếu anh đoán không làm thì chắc là chúng đã được chụp từ hai năm trước.
Mặc dù anh đã nghe về chuyện của hai năm trước từ lâu và cũng đã nghe Ngũ Vận Uyển giải thích. Anh biết đó không phải là lỗi của Ngũ Vận Uyển, vì vậy cũng không trách cô, nhưng vẻ ngoài xinh đẹp của Ngũ Vận Uyển trong những bức ảnh đó vẫn khiến anh tức giận!
Chỉ cần nghĩ đến Ngũ Vận Uyển của hai năm trước nằm dưới người đàn ông khác mây mưa, anh liền tức giận đến mức hận không thể giết người!
Chính xác mà nói, nếu không phải vì bao năm nay anh đã tôi luyện được khả năng tự kìm chế cực cao từ lâu thì e rằng lúc này anh không thể ngồi ăn cơm với Ngũ Vận Uyển được.
Nam Bá cũng khiến anh giận dữ như vậy.
Cậu ta làm như vậy là vì muốn trả thù sự phản bội của Ngũ Vận Uyển hai năm trước, hay chỉ đơn giản là muốn li gián mối quan hệ của Ngũ Vận Uyển và mình?