Mục lục
Tình nồng khó phai - Ngũ Vận Uyển (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quý Tương Như cười đủ rồi, anh ấy nói với Nam Ngự: “Nam Ngự, tôi có thể nói cho cậu biết chuyện chiếc khăn, nhưng cậu phải đồng ý với tôi một điều kiện” 

Nam Ngự đã đoán trước được, anh nói: “Tôi biết rồi, cậu nói đi.” 

“Ngoắc tay!” Quý Tương Như làm động tác ngoắc ngón tay. 

Nam Ngự đập rớt tay Quý Tương Như: “Tôi còn cần cái này à?” 

Quý Tương Như cười nói: “Lập tức khôi phục xưởng may khăn lụa của tôi, tôi oan uổng, nó cũng oan uổng. Không có xưởng may thì tôi lấy đâu ra tiền tiêu vặt! Nam Ngự, đều tại cậu hết, cậu không biết đợt này tôi tán gái ít đi bao nhiều đầu!” 

Nam Ngự lại về chỗ ngồi, nói: “Khôi phục xưởng may khăn lụa cũng không phải việc gì khó, nhưng còn phải xem manh mối cậu cung cấp có giá trị hay không?” 

“Yên tâm đi, tuyệt đối có giá trị” Quý Tương Như ngồi xuống, nói: “Hơn nữa, nhất định là chân tướng cậu không tưởng tượng nổi” 

Chân tướng. 

Tim Nam Ngự đập nhanh hơn. Hai năm trước ở khách sạn Thế Kỷ rốt cuộc Ngũ Vận Uyển cùng với ai... Nam Ngự không dám nghĩ tiếp. 

Quý Tương Như bỗng hỏi: “Nam Ngự, cậu muốn nghe thật à?” 

“Muốn” 

“Chắc chắn chứ?” 

Nam Ngự thở ra một hơi thật sâu, rồi nói: “Tôi chắc chắn. Tôi có thể thừa nhận được, cậu nói đi.” 

“Vậy được rồi” 

Lần này Quý Tương Như yên tâm ngồi xuống, nói với giọng nghiêm túc: “Cậu còn nhớ hai năm trước cũng có một bữa tiệc như thế này, cậu và Mặc Nham xảy ra tranh chấp, cãi nhau rất gay gắt. Cậu bất cần làm quần áo dính rượu vang, tôi bèn đưa khăn lụa của tôi cho cậu mượn” 

Nam Ngự suy nghĩ một lúc, rồi trả lời anh ấy: “Hình như là có việc như vậy xảy ra” 

Nam Ngự nhớ tối hôm đó anh và Mặc Nham cãi nhau xong thì uống rất nhiều. rượu, hình như cảm thấy hơi khó chịu nên bữa tiệc chưa kết thúc đã rời đi. luôn. 

Nam Ngự còn nhớ địa điểm tổ chức bữa tiệc đó cách khách sạn Thế Kỷ không xa. 

Quý Tương Như thấy Nam Ngự đang nhớ lại, vẻ mặt thay đổi xoành xoạch, vì vậy bày ra vẻ mặt hèn hèn và nói: “Sao thế cậu Nam? Cậu nhớ ra cái gì rồi à?” 

“Tôi... tôi.” Nam Ngự nhất thời cứng họng. 

Lần này đến lượt Nam Ngự làm Quý Tương Như sốt ruột không thôi, anh ấy vội nói: “Sau đó thì sao? Cậu uống nhiều, sao đó cậu đến khách sạn Thế kỷ..” 

Giờ đây Nam Ngự mới sực nhớ ra, buổi tối hai năm trước ấy! 

Nam Ngự nhớ ra tất cả rồi! 

Buổi tối hai năm trước ấy, Nam Ngự tham gia một buổi dạ tiệc với sự có mặt của nhiều nhân vật máu mặt. 

Trong bữa tiệc, anh cãi nhau với Mặc Nham vì Mặc Chiêu Huyên, trong lúc cãi cọ anh phát hiện ý thức của mình càng lúc càng mơ hồ, toàn thân nóng bừng giống như phát sốt. 

Sau đó anh nhận ra có thể là rượu mình vừa uống có vấn đề, giống như bị người khác bỏ thuốc. Anh lo bản thân sẽ gặp nguy hiểm nên vội vàng tìm Dương Tá đưa mình đến khách sạn gần bữa tiệc để nghỉ ngơi. 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK