Ngũ Vận Uyển cảm thấy mình nên làm Tả Dao tỉnh táo lại, không thể tiếp tục mù quáng như thế vì sẽ chẳng tốt lành gì cho cô ta lẫn Nam Ngự.
Ngũ Vận Uyển trả lời: “Vậy sao? Nhưng tôi lại thấy không phải vậy. Quan hệ giữa sếp Nam và cô không gần gũi như thế?
Tả Dao khoát tay, cố ý thở dài rồi than vãn: “Haiz, đàn ông mà, ưa thể diện. Anh ấy như thể gọi là ngượng ngùng, cô thì biết cái gì, hừ!”.
Ngũ Vận Uyển hỏi: “Theo tôi thì quan hệ giữa cô và sếp Nam có vẻ chưa thân mật đến mức... sống chung một nhà nhỉ?”.
Lời nói của cô làm Tả Dao nhớ đến những gì vừa xảy ra trong văn phòng của Nam Ngự sáng nay, tức thì nổi giận: “Bọn tôi cố tình giữ khoảng cách đấy, cô nghĩ mình giỏi lắm à? Hừ, cô chỉ là người thứ ba thôi, mà khéo cũng chẳng bằng người thứ ba. Người thắng cuối cùng không phải cô, cũng không phải tôi mà là người vợ cao cao tại thượng của sếp Nam!”
Ngũ Vận Uyển suýt phun cà phê trong miệng ra, bị câu “vợ sếp Nam” làm sặc.
Vợ sếp Nam.
Còn ai ngoài cô à?
Có vẻ vị trí này đã trở thành cái định trong mắt, cái gai trong thịt của rất nhiều người. Người thì hâm mộ, người thì đố kỵ, rồi thì oán hận, đoán mò. Chức vụ vợ sếp Nam khó làm thật, chưa gì đã chọc giận nhiều người rồi.
Tả Dao cho rằng Ngũ Vận Uyển sặc vì sợ nên cười nhạo: “Sao vậy, cô sợ à? Tôi cảnh cáo cô, nếu cô còn tiếp cận Nam Ngự nữa thì tôi sẽ tuồn chuyện xấu của hai người ra ngoài để vợ của anh ấy trừng trị cô, lột sạch cô giữa đường rồi đánh đập có đến ho ra máu. Lúc đó cô đừng hận tôi, do cô tự chuốc lấy thôi!”
Ngũ Vận Uyển bật cười.
Thì ra Tả Dao hâm mộ cô lắm.
Chẳng qua cô ta không biết vợ sếp Nam chính là người đang ngồi đối diện mình.
Ngũ Vận Uyển tự đánh bản thân, nói gì vậy hả?
Chuyện này quá buồn cười, cô tự hỏi tại sao chuyện trên đời cứ oái oăm thế này.
Ngũ Vận Uyển không muốn nghe Tả Dao châm chọc và uy hiếp nữa, cuộc đối thoại này chẳng có ý nghĩa gì với CÔ.
Cô đứng dậy rồi nói: “Cô nói xong rồi đúng không, tôi phải đi đây. Tòa soạn còn nhiều việc, cô làm gì thì làm đi. À, tôi đã trả phần của tôi rồi”
Tả Dao chưa đạt được mục đích, vẫn xem Ngũ Vận Uyển như vật cản trở.
“Phải rồi, tôi nói thêm một câu nữa” Ngũ Vận Uyển nhìn đôi mắt đầy thù hằn của Tả Dao, khuyên: “Chuyện tình cảm không miễn cưỡng được đâu.”
Tả Dao ngả người ra sô pha.
Chết tiệt, tại sao Ngũ Vận Uyển này cứng mềm không ăn vậy!
Ngũ Vận Uyển chậm rãi trở lại tòa soạn, lặng lẽ về vị trí của mình tiếp tục biên soạn bài báo.