Phong Thế Quân nghe Lục Mai nói thế cũng biết cô lo lắng cho mình, nhưng anh vẫn phất
tay: “Không được, làm việc không thể thiếu chuyên nghiệp như thế được.”
“Vâng” Lục Mai gật gù: “Tôi pha cho ngài chút trà Long Tỉnh, uống giải rượu nhé?” “Cũng được, cô đi đi”.
Lục Mai quay gót ra ngoài, trước khi đi cô vẫn không quên nhắc nhở Phong Thế Quân: “Vậy ngài nghỉ ngơi một chút, tầm 20 phút sau Phương Nhiễm sẽ đưa những ứng viên xuất sắc nhất vào đây để ngài trực tiếp phỏng vấn” Phong Thế Quân không nói, anh gật đầu một cái nhẹ nhàng, tiếp tục nhắm mắt nghỉ ngơi.
Phong Thế Quân luôn là thế, cho dù anh có mệt mỏi đến thế nào, trong công việc, dù anh
có là tổng giám đốc đứng trên vạn người thì cũng không bao giờ cậy quyền mà tự cho mình
tiện nghi.
Làm tổng giám đốc, Phong Thế Quân luôn nói anh phải lấy mình làm gương cho mọi người. Đây luôn là chủ đề cuộc trò chuyện của các nhân viên văn phòng trong giờ nghỉ trưa, ai
cũng nói Phong Thế Quân quả thực là lãnh đạo tốt, phải có những người như Phong Thế
Quân, thì công ty mới đi lên được.
Phong Thế Quân luận về tài năng có tài năng, luận về nhan sắc có nhan sắc. Một người mang đầy mị hoặc, cuốn hút mọi ánh nhìn như anh ta đặt vào vị thể là một tổng giám đốc càng khiến cho giới văn phòng náo loạn một phen.
Thế nhưng Phong tổng vậy mà đến giờ vẫn không có nổi một mối tình, đối với tình yêu, anh
cũng hệt một tờ giấy trắng vậy.
Phong Thế Quân nhấp một ngụm trà Long Tỉnh mà thư ký Lục vừa mang vào, sau khi nghỉ ngơi một chút, ánh mắt tinh anh kia lại dán chặt vào số tài liệu cần xét duyệt kia.
Người như Phong tổng là vậy, chỉ mãi nghĩ đến công việc, có khi ngày nghỉ anh cũng không tiếc ở trong văn phòng cả ngày.
Vừa lúc Phương Nhiễm định mang theo những ứng viên xuất sắc vào phòng để Phong Thế
Quân phỏng vấn, thì anh nhận được một cuộc điện thoại quan trọng.
“Thư ký Lục, cô ra ngoài bảo mọi người chờ một chút, tôi có điện thoại quan trọng” “Vâng”. Nhìn Lục Mai bước ra khỏi cửa thì Phong Thế Quân mới bắt điện thoại, nhưng đầu dây bên kia nhanh chóng tắt máy, còn không đợi anh lên tiếng. Phong Thế Quân nhận thấy chuyện không ổn, còn định gọi lại thì đã nhận được tin nhắn. Là bố anh nhắn tới: “Thế Quân con mau về nhà, mẹ con lên cơn đau tim” Phong Thế Quân vừa nhận được tin như sét đánh ngang tai, anh gọi điện về nhà mấy cuộc nhưng vẫn không có ai bắt máy. Cuối cùng, Phong Thế Quân luôn luôn kỷ luật thép giờ đây lại hủy bỏ phỏng vấn để chạy về nhà một chuyến. Anh ấn vào điện thoại thông báo: “Thư ký Phương, thư ký Lục, tôi phải về nhà có chuyện
quan trọng. Hai cô thông báo lại với các ứng viên, tuần sau tôi sẽ trực tiếp phỏng vấn bọn
ho."
Nói xong, Phong Thể Quần liền nhanh chóng rời khỏi phòng họp. Trước cửa là Lục Mại và
Phương Nhiễm còn đang điều động ứng viên, vừa nhận được thông báo, còn chưa kịp trở
tay đã thấy Phong tổng vội vã rời đi.
Có ba ứng viên xuất sắc đang chờ đợi được Phong Thế Quân phỏng vấn, thế nhưng còn
chưa gặp được người thì đã nghe thư ký cao cấp của tổng giám thông báo. “Chúng tôi sẽ sắp xếp lại lịch phỏng vấn rồi gửi về mail cho các cô sau, xin thông cảm vì sự việc đột xuất này”
Lục Mai vừa thông báo xong lời này, từ bên trong cửa phòng họp, Phong Thế Quân bước ra, người đàn ông không thèm nâng mắt nhìn bọn họ mà đã vội vã rời đi.
Hai cô gái ứng viên nhìn Phong tổng đến ngơ ngẩn, cho dù người đã bước đi xa vậy mà hai nàng vẫn cố quay đầu nhìn mãi, bên tai cũng bỏ qua lời của Lục Mai thông báo.
Kiều Lệ Doanh như dự đoán vượt qua được vòng thi đánh giá năng lực, cô cùng hai cô nàng còn lại phải vượt qua được vòng ứng tuyển cuối.
Nhưng vừa lúc chuẩn bị vào phòng họp, cô lại đánh rơi bút bi, Kiều Lệ Doanh vừa cúi người nhặt bút thì bên tai lại nghe thông báo quan trọng, sau đó là chuỗi thanh âm mở cửa rồi tiếng giày da nện dưới sàn nhà.
Mãi đến khi nhặt được đồ lên, nhìn theo ánh mắt của hai đối thủ của mình, Kiều Lệ Doanh thấy được dáng vóc nam nhân đang đi đằng xa. Thân ảnh người đàn ông kia khẳng định phải cao trên 1m8, đôi chân dài thẳng tắp, diện lên trên mình một bộ quần áo đắt tiền càng tôn lên dáng người tiêu chuẩn của anh ta.
Kiều Lệ Doanh nhìn đến ngẩn cả người, nhưng rất nhanh sau đó cô đã lấy lại được tinh thần, quay mặt lại nhìn về phía hai vị thư ký cao cấp kia.
Phương Nhiễm và Lục Mai đã sớm quen với việc nữ nhân mê muội dáng vẻ của Phong tổng, vậy nên bọn họ vẫn đủ kiên nhẫn chờ hai ứng viên còn lại thoát khỏi mơ mộng. “Được rồi, hôm nay tới đây thôi, chào mọi người”. Lục Mai nói xong, Kiều Lệ Doanh và hai ứng viên kia đành phải trở về nhà. Tuy rằng chưa thể được Phong tổng phỏng vấn, nhưng để lọt được vào vòng này, và vừa nãy còn nhìn thấy được Phong Thế Quân bằng xương bằng thịt ngoài đời thì thực sự đã tiếp thêm rất nhiều động lực cho bọn họ.