Kiều Lệ Doanh cả đêm hôm qua mất ngủ, cô dành hết thời gian cho việc gõ bản thảo, sau đó lại ngồi thêm cả mấy giờ đồng hồ trước camera điện thoại để tập nói chuyện.
Hôm nay là ngày phỏng vấn của cô ở Phong thị, lần trước tổng giám đốc có việc bận đã nhờ hai thư ký cấp cao báo hoãn lại buổi phỏng vấn, lần này theo lịch hẹn Kiều Lệ Doanh đến đây cũng chẳng khác nào ra pháp trường chuẩn bị xử bắn cả, cô đi phỏng vấn mà còn run hơn là đi chết.
Ngày hôm qua Kiều Lệ Doanh đã bật camera tập nói chuyện, cũng lên mạng tìm đủ loại câu hỏi mà lúc bình thường phỏng vấn người ta hay hỏi, nhưng cho dù cô đã chuẩn bị kỹ càng mọi thứ, Kiều Lệ Doanh vẫn không có chút tự tin nào.
Hôm nay Kiều Lệ Doanh mặc áo sơ mi trắng cùng với quần tây lịch sự, tóc dài buộc lên cao gọn gàng.
Dương Ái Mỹ có nhắc đi nhắc lại cô là đừng nên mặc loại quần áo này, nhìn không có chút sức sống gì hết.
Nhưng mà Kiều Lệ Doanh vẫn trung thành với cách ăn mặc lịch sự này rồi, nếu như thay đổi thì đã không còn là cô nữa.
Lần trước bài kiểm tra năng lực đã chọn ra được ba ứng viên sáng giá, trong đó có Kiều Lệ Doanh cùng hai cô nàng khác được vào vòng tuyển chọn cuối cùng.
Hôm nay Kiều Lệ Doanh đến công ty, đứng cùng một hàng với hai ứng viên còn lại, trông lệch pha không chịu được.
Hai nàng kia từ học vấn đến nhan sắc, muốn cái gì đều có cái đó, khẳng định sẽ có nhiều lợi thế hơn Kiều Lệ Doanh.
Hơn nữa mỹ nữ người ta mặc vest công sở kết hợp với chân váy ngắn tôn lên đôi dân dài thon thả, đường cong mãn nhãn bắt mắt ánh nhìn, còn Kiều Lệ Doanh muôn đời cũng chỉ chọn sơ mi và quần tây thanh lịch, không lộ được cái cần phải lộ, nên luôn bị Dương Ái Mỹ chê là không có cảm giác tươi mới.
"Các cô gái, Phong tổng sắp đến để thực hiện lần phỏng vấn cuối cùng.
Hy vọng tương lai tôi sẽ được hợp tác cùng với một trong số các cô."
Lục Mai thỏa mái trò chuyện cùng với các ứng viên trong phòng họp, bình thường Lục Mai rất hòa đồng với mọi người, mà một trong số ba người này tương lai có thể là đồng nghiệp của cô, Lục Mai sẽ càng thêm vui vẻ muốn tạo thêm mối quan hệ.
"Em rất hy vọng tương lai có thể trở thành đồng nghiệp cùng nữ thư ký tài giỏi như chị ạ"
Kiều Lệ Doanh nhìn một trong số hai cô gái kia nhanh chóng làm đáp lời lại Lục Mai, bọn họ đương nhiên thức thời biết được Lục Mai - người đang đứng kế bên ghế lãnh đạo kia chính là nữ thư ký cấp cao được tổng giám đốc tín nhiệm.
"Hy vọng sắp tới có thể hợp tác cùng chị"
Lại thêm một người nữa trong số bọn họ lấy lòng Lục Mai.
Kiều Lệ Doanh không giỏi ăn nói, lại thêm vào đó hai đối thủ của cô quá nhanh nhẹn, khiến cho Kiều Lệ Doanh chưa kịp ra trận đã bủn rủn tay chân.
Cô nhỏ giọng líu ríu: "Em sẽ nỗ lực hết mình ạ"
Lục Mai đã nghe qua quá nhiều những lời lấy lòng của các ứng viên, mà cô cũng luôn giả tạo cười nói với bọn họ, tạo thêm mối quan hệ chỉ thêm có lợi với Lục Mai mà thôi.
Nên cho dù cô biết những người trong phòng này cố ý nói lời ngon ngọt, Lục Mai cũng thuận theo mà trò chuyện.
Nhưng Lục Mai không quan tâm nhiều đến những người ba hoa nịnh hót, cô bây giờ là đang để ý đến cô gái mặc áo sơ mi quần tây đang ngồi khúm núm đằng kia.
Lục Mai cảm thấy người này rất khác biệt, không chỉ cách ăn mặc khác với hai người còn lại, mà cô cũng không lấy lòng Lục Mai.
Chắc có lẽ Phương Nhiễm đã nhìn thấy cô gái này đặc biệt như thể nên mới đặc biệt sắp xếp cho Kiều Lệ Doanh vào vòng phỏng vấn này.
Lục Mai có nghe Phương Nhiễm nói, CV của Kiều Lệ Doanh trong ngày phỏng vấn đầu tiên không hợp lệ, bởi vì Kiều Lệ Doanh muốn xin vào bộ phận tài chính, nhưng khi đăng ký online lại nhâm thành thư ký giám đốc.
Hôm qua Phương Nhiễm đã gửi mail cho Kiều Lệ Doanh, xem ra đàm phán rõ ràng và Kiều Lệ Doanh đã chấp nhận ứng tuyển vào bộ phận thư ký.
Nếu không hôm nay cô cũng không tới đây để phỏng vấn.
Mà cũng phải thôi, tiền lương của thư ký đương nhiên nhiều hơn nhân viên tài chính, CV không hợp lệ nhưng bài kiểm tra năng lực tốt đến như thể, cùng với Kiều Lệ Doanh lại được chính Phương Nhiễm xem xét kỹ càng chọn lựa.
Cơ hội này Kiều Lệ Doanh có được thì nên nhanh chóng nắm bắt, nếu vượt qua được vòng phỏng vấn cuối cùng với Phong tổng thì chẳng khác nào một bước lên mây.
"Phong tổng"
Lục Mai vốn còn đang quan sát cô gái họ Kiều kia thật kĩ càng, thì trước cửa phòng họp đột ngột mở toang.
Người tiến vào đương nhiên là Phong tổng vạn người say mê, đây chính là tổng giám đốc tài năng của Phong thị, được nhiều người ngưỡng mộ.
Phong Thế Quân vừa bước vào phòng liền nhìn nhanh ba ứng viên xuất sắc được hai thư ký cấp cao của mình tuyển chọn.
Anh muốn tìm xem Kiều Lệ Doanh kia rốt cuộc là người nào.
Nhưng trong ba ứng viên kia chỉ có hai cô gái mặc vest cùng với chân váy ngắn đứng dậy, vẻ mặt tươi cười rạng rỡ chào anh.
Phong Thế Quân nhìn thấy hai gương mặt đó không giống với cô gái hôm qua anh đã gặp, thế nên liền không thèm nhìn đến.
Còn cô gái mặc quần tây áo sơ mi thanh lịch đang đứng ở phía sau kia, khúm núm e dè cúi đầu chào, bởi vì đứng cách quá xa, mà cô lại còn cúi gầm mặt, Phong Thế Quân không nhìn rõ được gương mặt của cô ấy.
"Kiều Lệ Doanh"
Phong Thế Quân không thể chờ đợi được nữa mà gọi ngay cái tên này, người được gọi cũng nhanh chóng ngẩng mặt lên nhìn anh.
Kiều Lệ Doanh không hiểu sao sếp tổng lại gọi tên mình, cô vừa thấy Lục Mai gọi "Phong tổng"
thì liền theo hai ứng viên còn lại đứng lên cúi đầu chào.
Nào có ngờ vừa chào sếp tổng thì đã được tống giám đốc gọi tên.
Nhưng mà sao giọng nói của sếp tổng lại quen đến như thế, đến cả gương mặt của anh ta...
"Phong...
Phong tổng..."
Kiều Lệ Doanh lắp bắp gọi.
Mà Phong tổng cũng nở nụ cười trìu mến nhìn lại Kiều Lệ Doanh.
Kiều Lệ Doanh: ".."
Trời ạ, là tên vô lại ngày hôm qua! Phong Thế Quân: ".."
Quả nhiên là em, trái đất thật sự quá tròn.
Phong Thế Quân nhìn ra được nét mặt như tan vỡ của Kiều Lệ Doanh, dường như cô không thể tin được cái tên vô lại ngày hôm qua cô mắng cô đánh lại là tổng giám đốc của Phong thị.
Kiều Lệ Doanh cứ thế mà ngơ ngẩn cả buổi phỏng vấn.
Tổng giám đốc phỏng vấn cái gì Kiều Lệ Doanh cũng không nghe lọt tai, bên cạnh các ứng viên cứ liên tục được tổng giám đốc gọi tên để đưa ra câu hỏi mà trả lời.
Nhưng Kiều Lệ Doanh thì mãi mà Phong Thế Quân không gọi, dường như cố ý bỏ qua cô, xem cô như không khí mà đối đãi.
Mồ hôi lạnh chảy dọc theo sống lưng của Kiều Lệ Doanh, cô thực sự không ngờ mình lại xui xẻo đến cái mức này.
Rốt cuộc vòng phỏng vấn mà cô dốc hết tâm sức chuẩn bị lại không thành, tổng giám đốc là người mà cô đã chửi đến thê thảm, thậm chí cô còn tát anh ta...
Lục Mai và Phương Nhiễm đương nhiên không biết đêm qua Phong Thế Quân và Kiều Lệ Doanh đã xảy ra những chuyện gì, bọn họ bây giờ chỉ thấy làm lạ khi Phong Thế Quân không thèm để ý đến Kiều Lệ Doanh.
Hai ứng viên còn lại được Phong Thế Quân chú ý đến rất là đắc ý nhìn Kiều Lệ Doanh.
Lục Mai mở hồ sơ của Kiều Lệ Doanh ra trước mặt Phong Thế Quân.
"Phong tổng, người này.."
Lời còn chưa kịp nói xong, Phong Thế Quân đã đưa tay đóng lại tập hồ sơ của Kiều Lệ Doanh.
Hành động này làm cho Lục Mai và Phương Nhiễm đứng ở bên cạnh không rét mà run.
Hình như...
Phong tống của bọn họ đang nổi giận? "Cô Kiều Lệ Doanh"
"Vâng!"
Nghe thấy tiếng gọi của Phong Thế Quân, Kiều Lệ Doanh cả người lập tức cứng đờ.
Cô lấm lét ngẩng mặt nhìn anh, hồi hộp từng giây từng phút chờ đợi tổng giám đốc lên tiếng.
"Cô theo tôi đến văn phòng giám đốc"
"Vâng?"
"Chúng ta sẽ phỏng vấn trực tiếp ở phòng giám đốc"