Hoắc Minh nhìn thấy Ôn Noãn ở nhà sau. Trong căn phòng ngủ màu hồng nhạt, ước chừng 50 mét vuông, trang trí vô cùng ấm áp, vừa nhìn là biết Lục Khiêm chuẩn bị cho cô.
Hệ thống sưởi trong phòng ngủ được bật đầy đủ, cực kỳ ấm áp.
Ôn Noãn nằm ngủ trên sô pha ngủ, chỉ dùng một chiếc thảm lông che trên bụng nhỏ.
Tiểu Bạch năm cuộn tròn ở dưới lòng bàn chân của cô, cũng đang ngủ.
Hoắc Minh tiến vào, Tiểu Bạch mở mắt ra, nhìn anh một chút rồi lại nhắm mắt lại, xem anh như không khí.
Hoắc Minh cúi người, hôn nhẹ cô.
Ôn Noãn tỉnh lại.
Hoắc Minh lại hôn thêm hồi lâu rồi mới nằm ở bên cạnh cô, giọng nói nhẹ nhàng: “Sau thời gian em lạnh lùng xa cách anh thấy rất khổ sở, bây giờ dáng vẻ của em lại làm anh cảm thấy động lòng, rất muốn bắt nạt eml”
Ôn Noãn hăng giọng: “Sao anh không biết xấu hổ gì vậy!”
Hoắc Minh cười, ôm eo cô, để cô không nhúc nhích nữa.
Ôn Noãn cảm nhận được thứ cọ vào đùi nên không cử động nửa, ba tháng đầu mang thai không thể làm, cô không muốn trêu chọc anh!
Hoắc Minh chống trán lên trán cô, nhẹ nhàng nói: “Ôn Noãn, chúng ta sắp trở thành vợ chồng hợp pháp.”
Ôn Noãn không kích động như anh. Cô đưa ngón tay tinh tế nhẹ nhàng lướt qua khuôn mặt tuấn tú của anh, cười nhẹ: “Là để cho con có một thân phận hợp pháp! Còn anh thì vẫn cần tiếp tục quan sát kỹ.”
Cô nói rất bình tĩnh, sao anh lại không biết điều đó.
Thật ra Ôn Noãn vẫn chưa thể hoàn toàn giao hết thể xác và tỉnh thần cho anh, ắt hẳn là do thất vọng quá nhiều, cho nên cô không tin anh có thể cho cô hạnh phúc.
“Nhắm mắt lại!” Anh hôn lên mặt cô, chỉ cảm thấy xinh đẹp nói không nên lời.
Ôn Noãn hơi mỉm cười, nhắm mắt lại. Nếu đã chuẩn bị đăng ký kết hôn, người lớn hai bên đều đã gặp mặt, cô không cần phải tiếp tục lạnh lùng với anh nữa,
trông có vẻ hơi lên mặt!
Hoắc Minh lấy một sợi chiếc dây chuyền tinh tế ra, mặt dây là một chiếc nhẫn kim cương.
Là chiếc nhẫn 5.20 cara kial Lúc Ôn Noãn mở mắt ra, trên chiếc cổ trắng nõn cổ đã có thêm một cái vòng cổ, cô nhẹ nhàng đưa tay lên sờ cũng có thể nhận ra đó là cái gì!
“Thích không?”
Hoắc Minh dựa tới, dán sát vào khuôn mặt của cô: “Bà Hoắc, chờ đến hôn lễ, anh sẽ mang lên cho eml”
Ôn Noãn mềm mại dựa vào anh.
Hoắc Minh cảm thấy cô rất ngoan, không khỏi nổi hứng, hôn nhẹ một cái lên môi cô.
Nụ hôn này thật sự động lòng người.
Có lẽ là vì sắp phải làm bố mẹ, giữa hai người lại có thêm nhiều phần dịu dàng khó tả.
Gương mặt Ôn Noãn ửng đỏ.
Hoắc Minh cười như không cười, một tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt mịn màng của cô, cười khẽ trêu đùa… Lần đầu tiên bọn họ không làm chuyện đó nhưng vẫn cảm thấy vô cùng tuyệt vời, vô cùng thân mật.
Bọn họ đăng ký kết hôn ở thành phố C.
Trước sự chứng kiến của người nhà hai bên, trở thành vợ chồng hợp pháp, đêm đó mở tiệc ở nhà họ Lục.
Tiệc tan, Hoắc Chấn Đông đưa vợ và con gái rời đi trước, Hoäc Minh ở lại cùng Ôn Noãn mấy ngày, sau đó mới quay về thành phố B.
Trở về thành phố B, Ôn Noãn dọn vào biệt thự của Hoắc Minh.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện tamlinh247. Vào google gõ: Truyen tamlinh247 để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!
.cszgikqv6::before{content:attr(uhywptoixs);}.zhyaxfvn3::before{content:attr(nqlfumghao);}img{max-width: 100%;}