Mục lục
Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Phi Linh hít sâu vào một hơi.

Độc Cô Bác phải chăng phát bệnh thần kinh ?

Hoặc là ... hắn nhận ra cái gì.

Diệp Phi Linh trong lòng rối như tơ vò, cứ có một cảm giác âu lo thấp thỏm. Nàng nghĩ hoài không ra lý do làm Độc Cô Bác thay đổi thái độ với bản thân.

Đột nhiên tiến triển quá nhanh khiến Diệp Phi Linh cứ có cảm giác không chân thật.

Giả dụ như nàng cùng hắn quan hệ có một chút quen biết, tuổi tác cũng tương đương, bối cảnh tương xứng, còn thêm võ hồn có thể ... cùng nhau hỗ trợ.

Đằng này ... quen biết bao lâu không tính, nàng cùng hắn còn chưa có chuyện gì.

Nhiều lắm là hôn một cái, nhưng cái này do hắn say, có lẽ nhầm lẫn.

Từ sau khi thoát khỏi bí địa, Độc Cô Bác xử sự giống như ... mất khống chế.

Diệp Phi Linh xoa xoa thái dương, đều đã một bó tuổi, nói những lời này không sợ người khác biết được liền cười cho.

Ông ta càng như vậy, Diệp Phi Linh lại càng khó xử.

Bởi lẽ trong lòng nàng hiểu rõ, phát sinh tình cảm với Độc Cô Bác, chính là khiến bản thân mang theo gánh nặng.

Nàng sẽ trở thành nhược điểm.

Chớ nhìn thiên hạ trôi qua êm đềm như vậy, tương lai gần Thiên Đấu Đế Quốc sẽ tuyên chiến với Võ Hồn Điện, Độc Cô Bác gánh trọng trách bảo hộ Đế Quốc, chỉ cần hắn xảy ra sơ sót, trận tuyến của Đường Tam liền vỡ nát.

Đối với Đường Tam, ông ta quan trọng.

Diệp Phi Linh cắn môi, vẫn là do nàng quá yếu, yếu đến mức không có quyền lựa chọn tất cả.

Tiểu thuyết xuyên không đều trải qua quá tốt đẹp, thoáng cái liền có người chạy đến trợ giúp nhân vật chính, thậm chí đem lòng yêu từ cái nhìn đầu tiên.

Nàng không phải đời trước cũng tin là như vậy, bị lừa đến thảm hại sao ?

Sa vào bóng tối, chịu bao cay đắng cùng tủi nhục, chính là bởi vì một chữ tình.

'' Hỏi thế gian, tình ái là gì ?

Mà đôi lứa nguyện thề sống chết ?! ''

Trong đầu Diệp Phi Linh không tự chủ nhảy ra câu nói kinh điển này, lắc đầu cười tự diễu.

Độc Cô Bác nói cho nàng biết, hắn đợi nàng.

Nhưng Diệp Phi Linh chẳng thể đáp lại.

Trừ phi hắn buông bỏ thù hận giữa hai bên.

Nhưng dựa vào cái tính tình kiêu ngạo bậc nhất kia.

Còn lâu !!!

Thù hận giống như một cây đinh, chậm rãi bào mòn tất cả, găm sâu vào trong lòng nhức nhối.

Diệp Phi Linh không muốn mình trở thành vật thay thế cùng công cụ trả thù, trên hết là lòng tin nàng đã không còn lại nhiều lắm.

Độc Cô Bác đáng tin sao ?

Một lời đợi của hắn, đâu có thể đại biểu cho cái gì ?

Diệp Phi Linh rũ mắt, trong bóng tối của giới quý tộc, hứa hẹn không tương xứng sẽ không có kết quả tốt.

Hoàng Tử sẽ yêu Công Chúa, vương tử sẽ yêu tiểu thư đài các.

Mà nàng bối phận cũng chỉ là một đứa con riêng.

Diệp Phi Linh trong lòng nghĩ tới xuất thân, thế giới nào cũng vậy, chỉ cần không môn đăng hộ đối, mối quan hệ sẽ phải chịu đựng vô vàn chỉ trích.

Tới đó sẽ chỉ khiến tâm trạng cả hai đều mệt mỏi. Không được người chúc phúc, mối quan hệ liền xuất hiện vết nứt.

Cứ cho là bất chấp tất cả để tiến về một đường, nhưng tổn thương, cãi vã, thậm chí đau khổ, dày vò đều có thể phá hủy tình cảm này bất cứ lúc nào.

Độc Cô Bác là người có thể chịu đựng được áp lực sao ?

Diệp Phi Linh cười nhạt.

Sẽ không, bằng không ông ta cũng không lựa chọn ẩn cư tại Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn.

Sống hai đời, Diệp Phi Linh chỉ muốn yên ổn, không cầu cạnh điều gì quá mức cao sang.

Tự mình làm, tự mình ăn, tự mình lựa chọn. Nàng có thể tùy ý quyết định cuộc đời mình mà không cần phụ thuộc người khác.

Đấy đã là đủ rồi.

- Ra là muội ở đây !

Ngọc Thiên Tâm trong lòng có chút kích động, Diệp Phi Linh trốn ra một góc, cũng làm hắn không tìm được nàng.

Diệp Phi Linh gật đầu, bộ dạng trầm tĩnh không muốn nói chuyện. Diệp Linh Linh chuẩn bị kết hôn, nhưng cha không xuất hiện, không biết mẹ kế đem tỷ tỷ quay vòng vòng như thế nào sao ?

- Lo lắng cho tỷ tỷ sao ?

Ngọc Thiên Tâm nhìn ánh mắt Diệp Phi Linh chăm chú hướng xuống bên dưới, có cảm giác Diệp Phi Linh không yên tâm.

Có thể vì là con riêng, cho nên đại đa số người không biết sẽ bị cha mẹ tương lai sắp xếp làm cái gì.

- Tên kia không phải người tốt !

Diệp Phi Linh phủ nhận một câu, Diệp Linh Linh thuần túy là phụ trợ hệ, trước cường công hệ như Tà Nguyệt, chính xác là bị áp bức đến cùng.

Võ Hồn Điện cũng không quá thích mối hôn sự này, nhưng bởi vì cắm rễ chôn sâu đem người thâm nhập vào Thiên Đấu Đế Quốc, không thể không hi sinh một người.

Tà Nguyệt bị đưa đi, ấy là vì tạ tội trận chiến Tinh Anh Đại Hội mấy năm trước.

Ngọc Thiên Tâm hơi chút phật ý, Diệp Phi Linh nói chuyện thẳng băng, nhưng hắn với nàng vẫn còn hứa hôn.

Ở trước mặt hắn nói về nam nhân khác, thật sự không tốt.

- Vì sao ?

Diệp Phi Linh nhìn trời u tối, Ngọc Thiên Tâm thanh âm có chút không đúng lắm, hơi chua chát.

- Mấy năm trước, Võ Hồn Điện chiến đội dự thi đều đem chiến đội của tỷ tỷ ta đánh nát, bọn họ nếu có coi trọng nàng đã không làm vậy, cố tình hạ nhục Thiên Đấu sĩ khí, ngược lại còn ra vẻ cao cao tại thượng không coi ai ra gì. Nay lại cùng tỷ tỷ ta kết hôn, chính là tự mình vả mặt mình, người như vậy sẽ làm ra hành động gì, huynh biết sao ?

Ngọc Thiên Tâm lúc này liền hiểu, Diệp Phi Linh không phải là kiểu người sẽ coi trọng tiềm năng người khác quá nhiều.

Nàng là đang chú ý đến thế lực cùng hành động của đối phương. Diệp Linh Linh rơi vào tay Tà Nguyệt, kết cục có lẽ không quá tốt đẹp.

- Vậy còn muội thì sao ? Ta nhất định không để cho muội phải chịu uất ức gì !

Diệp Phi Linh nhìn Ngọc Thiên Tâm khẳng định, nhàn nhạt cười. Người truy cầu hoàn mỹ như hắn có thể nói ra những lời này đã là hết sức quan tâm đối phương.

Nhưng căn bản hai người đều là thưởng thức lẫn nhau, mà chưa hề phát sinh tình cảm.

- Huynh có lòng được rồi, muội đã lâu không gặp cha, không biết ông ấy có chấp nhận nổi chuyện này hay không ?

Kết thông gia với Võ Hồn Điện, nhưng hoàn toàn bị người khống chế. Người trọng mặt mũi như Diệp Tát Khắc nhất định sẽ rất khó chịu.

Sớm đem Tà Nguyệt bóp chết thì tốt rồi. Hoàng Kim Giác Võ Hồn Điện, bẻ gãy được một người thì càng tốt.

- Cũng đúng, Diệp thúc khả năng không vui, hơn nữa muội nói ta vẫn chưa gặp được thúc ấy, có phải cha muội không đồng ý chuyện giữa hai chúng ta ?

Diệp Phi Linh lắc đầu.

Chỉ cần có thể kết thân với Lam Điện Bá Vương Long, phụ trợ hệ gia tộc đều nguyện ý dâng hết toàn bộ hỗ trợ bọn họ.

Diệp Tát Khắc nhất định là giơ tay ủng hộ đầu tiên.

- Chuyện ta cùng huynh là thỏa thuận, nếu huynh có ý định khác, nhất định ta sẽ dốc toàn lực trợ giúp. Về phần cha ta, ông ấy không để tâm chút chuyện nhỏ này, duy trì quan hệ hai nhà mới là chuyện chính !

Diệp Tát Khắc ốc còn không mang nổi mình ốc, bị nhà vợ ép đến đường cùng như vậy, nào có thời gian vực dậy Diệp gia kết thân với Ngọc gia.

Diệp Phi Linh mượn cớ mượn tiếng, cũng là giữ cho mọi thứ đều ở thế chân vạc. Võ Hồn Điện thò một chân đến đây, nàng cũng làm Lam Điện Bá Vương Long bước một bên về phía này. Ngân gia đã sụp, nếu Võ Hồn Điện động thủ, Diệp Phi Linh nhất định khiến cho bọn họ rơi vào cái bẫy định sẵn.

Ngọc Thiên Tâm nhìn Diệp Phi Linh nhẹ giọng nói, thái độ có phần lãnh đạm. Đáy mắt hắn rơi vào trầm tư, Diệp Phi Linh đối với Võ Hồn Điện thái độ không coi vào đâu, vậy thì nàng lấy cái gì để dựa vào mà thảnh thơi như vậy.

Chẳng lẽ là mượn sức tiểu tông chủ Thất Bảo Lưu Ly Tông ?

Chút tò mò này khiến hắn càng ngày càng muốn tìm hiểu thêm về Diệp Phi Linh. Gia gia nói đúng, tiểu muội này tựa hồ rất khác biệt, thậm chí đối mặt với nhân vật lớn cũng không sợ hãi.

Như vậy mới tương xứng với hắn.

- Đi thôi, hiện giờ là điệu nhảy thứ ba rồi, huynh không nghĩ ở trên này một mình đấy chứ ?

Diệp Phi Linh rảo bước, nhẹ giọng nhắc nhở. Ngọc Thiên Tâm tuy rằng chìm đắm trong tu luyện, nhưng lễ nghi bình thường hắn cũng rất chú trọng, tất nhiên không thể bỏ lỡ.

Diệp Phi Linh yêu cầu chút chuyện nhỏ này, hắn đương nhiên không chối từ.

Tà Nguyệt thân là nhân vật chính của bữa tiệc, đương nhiên khắp nơi có người vì hắn mà giới thiệu người khác làm quen.

Thậm chí một số gia tộc nhỏ cũng tận lực đem con gái mình đến giới thiệu.

Nghĩ muốn đem con mình biến thành mặt hàng tiêu thụ.

Diệp Phi Linh cùng Ngọc Thiên Tâm chậm rãi tiến vào khiêu vũ, một mặt là hưởng thụ không khí nhộn nhịp, mặt khác lại thể hiện cho Ngân Ngọc phu nhân thấy.

Diệp gia tuy rằng hết thời, nhưng vẫn còn có một Lam Điện Bá Vương Long đứng sau duy trì.

Bà ta đem con gái mình bán tới Võ Hồn Điện, thật sự cho rằng bản thân có thể một bước lên trời hay sao ?

Sinh là người của Thiên Đấu Đế Quốc, cuối cùng lại trở thành kẻ phản quốc.

Diệp Phi Linh nhảy đến vui vẻ, Ngọc Thiên Tâm tuyệt đối là một cái bạn nhảy hợp cách, không chỉ ôn nhu dìu dắt nàng, hơn nữa cũng vô cùng phối hợp.

Hai người bên nhau hài hòa đến vậy, chọc người khác đau mắt.

Tuyết Băng đối với chuyện này không vui, mà người đằng sau hắn lại cực kỳ không thuận mắt.

Diệp Phi Linh đây là cố ý chọc tức.

Tuyết Tinh Thân Vương vĩnh viễn nhớ kỹ nữ hài này, một chọc hai chọc liền cướp đoạt người của lão.

Tưởng rằng dựa vào Lam Điện Bá Vương Long lão còn không thể làm gì nàng hay sao ?

Ngay cả Độc Cô Bác còn bị buộc vào trận tuyến, một con nhãi tính là cái thứ gì ?

Lúc trước lão còn có điểm kiêng kỵ Diệp Tát Khắc, bởi lẽ cha nàng là ân sư của nhị hoàng tử, một khi tỏ thái độ, nhị hoàng tử ngay lập tức nhân cơ hội cắn nuốt binh lực của lão.

Hiện tại Diệp Tát Khắc không rõ sống chết, lão cũng không cần cố kỵ như xưa. Nhị thiếu gia Lam Điện Bá Vương Long cũng không quản được chuyện Thiên Đấu Hoàng Thất.

Nước xa không cứu được lửa gần.

Diệp Phi Linh trong đầu tính kế người khác, người khác cũng âm thầm tính toán nàng.

Một vòng rối rắm, hết thảy bởi vì tranh đấu quyền lực.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK