Mục lục
Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lại qua hai ngày.



Diệp Phi Linh vết thương trên đầu có vẻ khô dần. Dù sao xương của nàng luyện qua Huyền Ngọc Thân, năng lực hồi phục gấp ba gấp bảy người khác cũng là chuyện bình thường.



Độc Cô Bác qua ngày hôm đó vẫn tận lực duy trì '' giúp '' nàng ăn cháo cùng uống thuốc. Nhưng hôm nay hắn có vẻ bận, hiện tại vẫn chưa trở về.



Đây là nhà gỗ nhỏ tại Lạc Nhật Sâm Lâm, Diệp Phi Linh cảm thấy khá hơn, nhưng không vội tiến vào không gian, trước mắt tìm xem Băng Liên có gì biến hóa.



Băng Liên nở rộ đến rực rỡ, từng đóa hoa màu trắng ánh lam phát sáng trên mặt Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn.



Thật là đẹp.



Diệp Phi Linh cảm khái, không quên đi tìm mấy đầu Băng Tằm, Băng Trùng vẫn không có xuất hiện, ngược lại là Bích Lân Xà từ giữa Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn hiện thân.



- Tìm ta ?



Độc Cô Bác phun ra một ngụm trọc khí, nửa người trên cởi trần, đứng dậy nhìn nàng cách đấy không xa.



- Là ... ta đã khỏe rồi, cho nên liền phải trở về học viện !



Diệp Phi Linh trong lòng giật thót, quyết định trở về trước. Băng Trùng nghĩ cách tìm sau, miễn là còn có đồ, nàng vẫn có thể luyện được Sinh Cổ.



- Ta nghe Nhàn Nhàn nói ngươi may vá rất giỏi ?



Độc Cô Bác nghe thấy Diệp Phi Linh muốn trở về, ánh mắt lập tức xoay chuyển. Nhàn Nhàn vừa mới gửi thư đến, nói rằng muốn tìm một người may đồ gấp, nhưng người đó tự nhận là người của Sử Lai Khắc, ngược lại là không chịu giúp nàng may đồ.



Khi không ông hỏi cái này làm gì ?



Diệp Phi Linh khó hiểu. Bất quá vẫn lễ phép đáp lại.



- Không tính là giỏi, chỉ là thuận mắt hơn một chút thôi !



Nàng không rõ mục đích, cũng không dám tự suy đoán, lại càng không dám tự nhận mình làm được. Vốn dĩ lần này rời đi là muốn một đi không trở lại, Độc Cô Bác nếu còn có yêu cầu khác, nàng sợ chính mình không làm nổi.



- Nhàn Nhàn muốn may đồ, nhưng là có người ở Sử Lai Khắc lại dám mạnh miệng không giúp nàng may đồ. Nếu ngươi không làm được, vậy ta đi giết người đó !



Diệp Phi Linh toát mồ hôi hột.



Thế nào lại chọc phải Độc Cô Nhàn rồi ?



Người kia ... không xa lạ gì, chính là tiểu Miêu nữ phục thị cho nàng, bởi vì nàng truyền cho nàng ta chút bí quyết thêu, không nghĩ nàng tự mình phát triển đến như vậy.



- Ta ... ta làm ! Ngài không cần lo lắng, chỉ cần đưa ra yêu cầu, ta nhất định tận lực làm Nhàn tỷ hài lòng !



So với mình, Ái Mạc Tâm không biết không có tội. Là nàng kiên trì dặn Ái Mạc Tâm vật hiếm vì quý, bất cứ ai đến cũng không tiếp đơn đặt hàng, chỉ bán đồ thêu sẵn định giá.



Nhìn thấy Diệp Phi Linh cuống quýt như vậy, Độc Cô Bác hừ lạnh một tiếng.



- Danh sách ta sẽ đưa cho ngươi sau, hiện tại vẫn là trở về học viện, hay là đi đâu ?



Diệp Phi Linh khúm núm ở một bên, nghĩ bụng còn muốn đi tìm Giáng Châu, cho nên mới nói :



- Ta đi tìm Giáng Châu tỷ !



- Giáng Châu ? Tuyết Minh Châu công chúa ?



Độc Cô Bác nghi ngờ hỏi. Diệp Phi Linh vâng một tiếng, sau đó mới dám rời đi.



Thời gian không còn nhiều, nàng phải trở về phòng trọ trước tiên, mấy đầu Huyết trùng vài ngày không thấy máu liền đói.



Đạt Ma ngủ liền một giấc mấy ngày, cơ hồ vẫn chưa tỉnh lại. Hắn ngủ đến thật say, ở bên ngoài Sát Lục Chi Đô, trừ bỏ chọc vào đại nhân vật bị truy sát, ít nhất an toàn hơn nhiều lắm.



Tiền phòng tiểu thư đã trả, lại được ăn no uống đủ, mặc dù thiếu đi một chén Huyết Tinh Mã Lệ, nhưng hắn lại cảm thấy yên bình.



- Dậy đi !



Diệp Phi Linh đá vào mông hắn. Thuốc của nàng công hiệu tốt, nhưng nhìn ông ta ngủ chảy dãi như vậy, thật sự là mất mặt.



Đạt Ma chớp mắt, cười hề hề bò dậy. Hắn cũng không cảm thấy khó chịu chỗ nào, đi theo tiểu thư ăn no uống tốt ngủ ngon, ngoại trừ phóng ra uy áp canh chừng một chút đám người không có ý tốt, còn lại chính là nhàn rỗi ăn no.



- Giúp ta đi nghe ngóng tin tức của Minh Châu công chúa, nhớ cẩn thận chút !



Hoàng Cung khó mà dò được, nhưng không phải là không có tin tức. Có một chút chuyện to nhỏ vẫn là có người bán ra ngoài. Chỉ cần mua tin tức, cũng không phải là chuyện gì lớn.



Đạt Ma nhận lời đi ra ngoài, trong khi đó nàng cũng không nhàn rỗi, biến thân thành bộ dáng tương tự Tình Minh, trở về tìm Ái Mạc Tâm.



Nha đầu này đã bắt đầu bán trang phục, tự nhiên là thu về nguồn lợi lớn. Độc Cô Nhàn đối với sườn xám có phần để ý, hẳn là nên làm cho nàng mấy bộ.



*******



Đường Tam cùng Hồ Liệt Na tạm thời kết minh xông quan Địa Ngục Lộ. Trong khi đó Tiểu Vũ ở tại Tinh Đấu Đại Sâm Lâm sớm đã tu luyện tới sáu mươi cấp Hồn Đế.



- Đại Minh, Nhị Minh, ta cảm thấy Cửu Muội rất giống hồn thú, nhưng nàng võ hồn lại là khí võ hồn, thật kỳ lạ !



Tiểu Vũ vẫn luôn thắc mắc điểm này, lúc đó chạy trốn nàng cùng mình khí tức y đúc, hơn nữa ẩn ẩn mùi hương cũng rất quen thuộc, còn khiến nàng gặp ảo giác giống như mụ mụ.



Đại Minh sống đã quá trăm vạn năm, gặp qua không ít chuyện kỳ lạ, cũng nghe không ít hồn thú chạy ra ngoài kể lại, nhưng vẫn không gặp qua chuyện như vậy.



- Hình như Ngọc Tử Phong nữ vương có biết một chút chuyện, nhưng ta không hiểu, nếu nàng là hồn thú, sao võ hồn lại là khí võ hồn ?



Đại Minh nghe Tiểu Vũ thắc mắc, đầu lớn nghĩ một lúc.



- Hoặc nàng cũng là hồn thú kết hợp với nhân loại ? Hơn nữa nhân loại còn rất cường thịnh ?



Nghe Đại Minh nói vậy, trong lòng Tiểu Vũ bỗng nhiên nghĩ tới hình bóng Đường Tam.



Hắn là người, còn ta là hồn thú ...



Đại Minh nhìn bộ dáng ngượng ngùng của Tiểu Vũ, đáy mắt toát ra chút buồn bực.



- Ta hi vọng có thể sớm gặp được tên nhân loại Đường Tam mà ngươi từng kể !



Tiểu Vũ mỉm cười tinh nghịch, gật đầu nói :



- Đương nhiên rồi, ta cùng ca ca đã giao hẹn, hắn nhất định sẽ tới đây đón ta !



Ước hẹn năm năm của Sử Lai Khắc, nàng cũng đã nhận được thư truyền đạt. Mặc dù chỉ là những dòng chữ ngắn ngủi, nhưng trong đó ẩn chứa vô hạn yêu thương từ mẫu thân và các vị sư phụ.



*******



Diệp Phi Linh ngốc ở trong không gian mấy ngày, đem thương thế dưỡng lên cho tốt, dùng máu dưỡng lên Huyết Trùng, lại đem Băng Tằm bắt đầu ấp.



Thiên tài địa bảo trong không gian cũng không ít thứ, để nó ở cạnh đóa Bát Giác Huyền Băng Thảo, có vật chí cực tiên thảo này, Băng Tằm rất nhanh sẽ nở ra.



Sau đó liền phải xem cơ duyên của chính nàng, có được Băng Trùng để luyện Sinh Cổ hay không thì để sau.



Ái Mạc Tâm cùng Diệp Phi Linh có ám hiệu riêng, tự nhiên là nhận ra. Diệp Phi Linh cũng là lo lắng nàng gặp chuyện không tốt, nhưng Độc Cô Nhàn cũng không làm khó thị nữ của nàng, chỉ đơn giản cho nàng thời gian chờ đợi.



Hẳn là ... chuyện Diệp Phi Linh chết, Độc Cô Nhàn sợ rằng không tìm được người thứ hai may đồ giống như vậy nữa đi.



- Tiểu thư, ta ở nơi này buôn bán nghe ngóng được Tần Minh sư phụ đã rời học viện tiến vào doanh trại quân đội !



Diệp Phi Linh gật đầu, chuyện này hẳn là chủ ý của sư phụ, bởi vì bây giờ Thiên Đấu Hoàng Thất làm khó Tần Minh, nhưng chỉ cần hắn lập quân công, dĩ nhiên đều có thể xoa dịu cơn giận của Tuyết Dạ Đại Đế.



Ái Mạc Tâm mở quán ăn, vừa thu thập chút tình báo, lại đem tin tức khác nói cho nàng biết.



- Thương Huy học viện muốn tiến vào Thiên Đấu Hoàng Gia học viện, nhưng đều bị chặn ngoài cửa, việc này là do Tứ Hoàng Tử làm. Diệp Tri Thu có Tuyết Tinh thân vương nâng đỡ, hiện tại đã trở thành sư phụ của Thiên Đấu Hoàng Gia Học Viện. Hắn ta nghĩ đến là đẹp, còn muốn kéo cả cái học viện kia tiến vào chỗ hắn làm, Tứ Hoàng Tử đột nhiên ra tay, đúng là khiến Thương Huy học viện bẽ mặt !



Ái Mạc Tâm buồn cười kể lại. Diệp Phi Linh nhếch môi một cái.



Tứ Hoàng Tử là dạng gì nàng không rõ, nhưng ở trong mắt nàng chính là một tên nhị thế tổ không có đầu óc. Hắn cũng chính là kẻ cản đường các vị sư phụ tiến vào học viện, may mà nhờ có chuyện này nên sư phụ cùng sư mẫu mới thẳng đường.



Còn có hám gái, hắn cùng tên Tuyết Tinh thân vương gì đó đều là một dạng. Diệp Phi Linh cực độ ám ảnh Hoàng Thất, bởi vì cho dù là ở triều đại nào cũng sẽ có những kẻ mặt xấu tâm ác đến cùng cực.



- Vậy còn mấy cái phụ chúc tông tộc bên kia em đã tìm hiểu chưa ?



Ái Mạc Tâm gật đầu đáp :



- Ngoại trừ gia tộc của Thái Long học trưởng sinh tồn còn tốt, ba cái phụ chúc tông tộc còn lại tình huống có phần hơi kém. Thảm nhất là Mẫn tộc, bọn họ không có Đại gia tộc hỗ trợ, sinh sống quá kém !



Diệp Phi Linh hiểu được. Thái Long là Lực Chi Nhất Tộc, bọn họ muốn mở nghề thợ rèn, buôn bán hay làm gì cũng có nơi sử dụng, Ngự tộc phòng ngự xây nhà cũng không tệ, Phá tộc chuyên chúc dược liệu, bọn họ trừ phi bị ép quá, dựa vào bán thuốc vẫn có thể sống rất tốt.



Chỉ có Mẫn tộc lĩnh nhiệm vụ trinh sát, hiện tại đang là thời bình, dựa vào bán tin tức kiếm chút tiền, nhưng lại bị người khác chèn ép, tất nhiên sống không dễ.



- Được rồi, chuẩn bị chút đồ, chúng ta đóng giả đại gia đi mua sắm !



Diệp Phi Linh nghĩ trước đi mua chuộc Ngự tộc. Đơn đặt hàng số lượng sớn, bọn họ không thể không động tâm, đặc biệt là Sử Lai Khắc học viện muốn xây dựng ngoại viện, dựa vào điểm này có thể mua rẻ mà chất lượng một ít.



Ái Mạc Tâm gật đầu, nhanh chóng chuẩn bị lượng lớn kim tạp. Kim hồn tệ chuẩn bị một ít, đồ tốt cũng chuẩn bị một phần, đặc biệt là lễ vật càng không thể thiếu.



Diệp Phi Linh dựa vào tiền kiếp, đem đồ đạc chuẩn bị. Phương Tây nàng không rõ lễ nghĩa cần những gì, nhưng chuẩn bị lễ vật cấp theo, ngược lại dễ khiến người ta ghi nhớ lễ trọng.



********



Ngự Chi Nhất Tộc.



Ngưu Cao châm tẩu thuốc, rít vào một hơi.



Lão nghĩ thời thế đã thay đổi rồi, bây giờ ra ngoài đều là Hồn Sư trẻ tuổi nhiều tiền, làm lão còn có chút sợ.



Trước mặt lão còn không phải có một đôi đấy sao ? Nam tuấn mỹ, theo sau hắn còn có cả tỳ nữ hầu cận. Hắn cũng là hồn sư, hơn nữa còn rất trẻ.



Bọn họ không biết là nghe ai nhắc đến, cuối cùng lại muốn đặt cọc một khoản tiền lớn để xây nhà. Nghe người trong tộc vội vàng báo lại không xử lý được, cuối cùng dẫn người đến đây gặp lão.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK