Mục lục
Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Ta không tin !



Đại Sư vành mắt đỏ lên, lập tức ngẩng đầu giận dữ nhìn tới. Hắn mặc dù đau lòng nghe tin tức, nhưng nếu chưa chính mắt nhìn thấy xác Diệp Phi Linh, đương nhiên là không thể tin tưởng tin tức.



- Chúng ta đi !



Phất Lan Đức cũng nghiêm mặt ngồi xuống viết thư, Ngọc gia nói đúng thì là đúng sao, bọn họ nhất định sẽ tới bái phỏng.



Hiện tại danh tiếng của Sử Lai Khắc đều khiến các học viện cùng gia tộc lớn phải nể mặt, trước hết nói đến Diệp Phi Linh là đệ tử xuất thân từ học viện, sau đó liền để bọn họ đến xem xác Diệp Phi Linh.



Cách này ... nếu không được, vậy thì chỉ đành nhờ nhà vợ mở đường.



Phất Lan Đức hắn cũng tin tưởng Diệp Phi Linh chưa chết. Nàng cùng Đường Tam cơ linh hơn người, nhất định là đã có chuyện gì đó xảy ra.



Hơn nữa hắn còn nghi ngờ Ngọc gia giữ người mới đúng. Hẳn là bọn họ phát hiện ra Diệp Phi Linh tiềm năng, trước mắt đem nàng giam cầm.



Nhân phẩm Ngọc gia này, cái tốt đều rơi ở trên người Liễu Nhị Long cùng Tiểu Cương rồi, còn lại một đám ô hợp này hắn cũng không thích.



Trong lòng Phất Lan Đức, Ngọc gia chính là như vậy, nếu không phải năm xưa bởi vì cha của Liễu Nhị Long một đường ngăn cấm hai người bọn họ, kết quả nào có thể thế này.



Ngọc gia thả ra tin tức Diệp Phi Linh đã chết, như này là có ý gì đây ?



Đại Sư nghĩ tới Ngọc gia có ý muốn để Diệp Phi Linh kết hôn với Ngọc Thiên Tâm, nhanh như vậy đã thả ra tiếng gió, đây là đem đồ đệ hắn làm thành cái gì ?



******



Độc Cô Nhàn dựa trên tin tức hạ nhân báo về, cuối cùng vẫn là cảm thấy không đành lòng.



Tiểu muội năm đó ngoan ngoãn như vậy, chớp mắt liền trở thành công cụ uy hiếp nàng.



Bây giờ đem tin tức này thả ra, hẳn là cũng không quá muộn.



Diệp Phi Linh đã chết hay chưa chết đều không còn quan trọng nữa, náo loạn thành như vậy, Ngọc gia cùng Diệp gia kết cục đều đã không thể thay đổi, nếu là người trọng mặt mũi đều sẽ biết đường ngậm miệng không nhận.



Kỳ thực vẫn là Diệp Linh Linh ổn trọng cùng đáng tin nhiều hơn.



******



Diệp Phi Linh đem thẻ mở ra cánh cổng Sát Lục Chi Đô, nhìn bầu trời trong xanh bên ngoài có chút không quen mắt.



Bên trong Sát Lục Chi Đô nền trời đỏ rực đã nhìn quen mắt, bây giờ cảm thấy trời xanh có phần gượng gạo.



Nhưng không khí thì tốt hơn nhiều lắm, tiếng gió thổi man mác cũng dễ chịu, vẫn là không khí bên ngoài khiến nàng cảm nhận được bản thân còn sống.



- Hai tháng thời gian, không biết có đủ không đây !



Diệp Phi Linh nhỏ giọng lầm bầm, lại nhìn tới tên Hồn Đấu La đi đằng sau, cảm giác hưng phấn treo lên đầu.



Huyết Trì là thứ tốt, nàng nhất định sẽ quay lại nơi này một cách nhanh nhất.



******



Độc Cô Bác yên tĩnh ngồi trên ghế, đem tờ báo viết về Diệp Phi Linh đọc kỹ một lần.



Thủ pháp sương mù như này, trước tung tin Diệp Phi Linh đã chết, sau lại khiến Ngọc gia cùng Diệp gia lưỡng bại câu thương.



Quả nhiên là ... Nhàn Nhàn xuống tay.



Bên ngoài hiện tại có phần rối loạn, hắn cũng không cần tỏ thái độ làm gì, nhưng trong lòng vẫn là có chút thích ý vui sướng khi người gặp họa.



Diệp Phi Linh chưa chết, hắn biết. Nhưng rối lên hiện giờ cũng không phải là Độc Cô gia, Nhàn Nhàn hành động cũng tốt, khiến cho hắn tâm tư lắng xuống.



Với bản lĩnh của con nhóc đó, nếu không phải hắn bí mật đi theo nàng từ trước, thật sự cũng không thể nhìn thấy thực lực chân chính của nàng.



Một nữ hài phụ trợ hệ thản nhiên đạp một cỗ xe ngựa nặng hơn trăm cân xuống núi, còn cẩn thận ngụy tạo tung tích, là cố ý muốn người khác biết nàng chết.



Áo gia mấy hôm nay có chút châm chọc hướng đến Độc Cô gia, nhưng hiện tại gia tộc chỉ còn lại hai ông cháu hắn, đối với hắn không dám mở miệng, châm chích hướng đến Độc Cô Nhàn cũng được Ngọc Thiên Hằng gạt đi, hoàn toàn là vô dụng.



Chút độc đó căn bản không phải của hắn cùng Nhàn Nhàn, tinh bích của Bích Lân Xà không có phát tác chậm như vậy.



Muốn ám hại người khác bằng độc, cũng chỉ là khuấy lên một hồi dậy sóng mà thôi, căn bản không làm nên trò trống gì.



*******



Diệp Phi Linh cơ hồ đem toàn lực chạy tới Thiên Đấu Đế Quốc.



Má nó, lúc đi cùng Độc Cô Bác cảm thấy rất nhanh, về sau mới biết muốn trở lại Thiên Đấu liền mất hẳn sáu ngày đi đường.



Chưa kể thời gian ở trong Sát Lục Chi Đô vậy mà trôi qua gần một tuần, tính ra nàng đã mất tích được nửa tháng.



Không biết lúc này sư phụ đã tìm được tung tích của nàng chưa ?



Diệp Phi Linh trong lòng thở dài, lần này chơi lớn, đem chính mình ngụy tạo chết đi, ngay cả tin tức cũng không báo lại, mục đích chỉ có một.



Khiến Ngọc gia cùng Sử Lai Khắc triệt để tách ra.



Mỗi gia tộc đều có chuyện cũ, lần này để cái chết của chính mình châm ngòi cho mục đích của sư phụ xem sao.



Dựa vào việc đệ tử đắc ý của học viện chết đi, đương nhiên Sử Lai Khắc có quyền cáo trạng, nếu chuyện này đến tai Tuyết Dạ đại đế, là ai thì cũng phải nhượng ba phần mặt mũi cho học viện.



Hẳn là .... lão tổ tông sẽ xuất hiện đi .



Ép người lộ mặt, Diệp Phi Linh không tin cái chết của mình có thể đả động được cao tầng Ngọc gia, nhưng Đại Sư là người trọng tình cảm, vì đồ đệ, hắn cái gì cũng dám làm.



Còn có thủ pháp vụng về của Ngân gia, kỳ thực không khó đoán ra bà mẹ kế ngu ngốc của nàng muốn nàng chết sớm, nhưng là ngu như vậy, Diệp Phi Linh thật sự không còn gì để nói.



Một đứa con gái riêng, nếu là kiếp trước tại Hoàng Cung tranh đấu đẫm máu, thật sự chỉ cần cho nàng chút đồ rồi đuổi ra khỏi cửa là được.



Lại cứ cố tình muốn giết nàng, thật nghĩ nàng không có chỗ dựa hay sao ?



******



Liễu Nhị Long lời nói khiến Mã Hồng Tuấn trong lòng nhớ đến chút chuyện cũ, cảm thấy cũng có khả năng.



Cửu muội cùng cái tên Ngân Thiên Văn từng có xích mích tại buổi tiệc, hẳn là Ngân gia thù ghét nàng.



Nhưng làm sao nói cho sư phụ bây giờ ?



Không đợi Mã Hồng Tuấn mở miệng, Trữ Vinh Vinh tinh ý nhiều hơn, cũng là đem chuyện Diệp Phi Linh từng nhắc đến Ngân Thiên Văn nói ra.



Điều này khiến Đại Sư cùng Liễu Nhị Long nhiều hơn một phần thống khổ.



Bọn họ lẽ ra nên tìm hiểu kỹ càng toàn bộ những gia tộc liên đới Diệp gia, dẫu sao Diệp Phi Linh cho dù tài năng đến bao nhiêu, nàng cũng chỉ là một bé gái.



Không có nhà mẹ đẻ hậu thuẫn, một đường nửa bước đều khó đi.



Hơn nữa dựa vào tính cách mềm manh của nàng, hẳn là chịu khổ không ít đi ?



Đại Sư cùng Phất Lan Đức đều biết, Diệp Phi Linh có bao nhiêu hiểu chuyện. Chớ nhìn nàng cả ngày bán manh làm nũng các vị sư phụ, hay vòi vĩnh các vị ca ca tỷ tỷ muốn chút đồ vật này nọ, nàng đều không giữ cho riêng mình sử dụng.



Phất Lan Đức đem con dấu gõ xuống, phân phó người bằng tốc độ nhanh nhất đưa thư đến Lam Điện Bá Vương Long.



Liễu Nhị Long cắn môi, cuối cùng cũng cầm bút viết một phong thư khác gửi theo, nhất định phải đưa được thư cho Ngọc La Miện.



Đồ đệ chết rồi, bọn họ nhất định đều phải tận mắt nhìn thấy.



******



- Tiểu thư, đã đến địa phận của Thiên Đấu thành rồi sao ?



Đạt Ma nhìn tới kiến trúc hoa lệ sáng chói kia, cẩn thận hỏi. Diệp Phi Linh gật đầu một cái.



- Trước mắt chúng ta thử đi tìm sàn đấu giá, trong này ta có biết vài nơi. Trọng tâm là tìm Băng Liên, trước mắt ngươithúc thúc tiến vào đó hỏi thử xem có loại đồ vật này không, trở lại nơi này chúng ta tìm cách khác !



Diệp Phi Linh đối với Đạt Ma tỏ ra tôn trọng, dù sao đây cũng là Hồn Đấu La, lôi kéo được là cách tốt nhất, cũng không cần phải thể hiện hơn người làm gì.



Đạt Ma cung kính cúi đầu, hắn chỉ là một cái Hồn Đấu La nhỏ bé, trước mặt Sát Lục Chi Vương chỉ là cọng cỏ, lệnh của Vương dặn theo sát nàng, hắn dĩ nhiên đều là tuân theo.



Diệp Phi Linh căn bản sẽ không dám chạy, Vương là người thế nào, hắn coi như đã hiểu rõ. Hơn nữa cái đứa bé này tốc độ rất nhanh, hắn có muốn bắt cũng không bắt kịp, coi như là theo nàng làm việc, đường sống trên cổ dễ dàng hơn một ít.



Xem trên ý tứ của Vương, phân nửa là bồi dưỡng nàng thành nữ nhân đeo sa mạng thứ hai. Tiểu thiếu chủ cũng đã được cất nhắc, toàn bộ Sát Lục Chi Đô đều biết.



Diệp Phi Linh hoàn toàn không biết mình được người khác sắp xếp, bởi vì nàng cũng đang nghĩ cách sắp xếp cuộc đời của bọn họ.



Đã lâu không sử dụng Súc Cốt Công, lần này mất hơn một canh giờ mới hoàn chỉnh biến thân, Diệp Phi Linh nghiến răng, về sau có cơ hội sử dụng nhiều hơn một chút, không ai ngại nhiều thân phận cả.



Băng Liên cũng không phải vật gì quá hiếm, rất nhanh sàn đấu giá liền đưa tới cho nàng tin tức . Năm ngày tới thương đội của bọn họ trở về, có mang theo một đám Băng Liên.



Diệp Phi Linh tài đại khí thô, đem kim hồn tệ quăng tới ban thưởng. Nữ nhân đeo sa mạng tích góp kim hồn tệ rất nhiều, hẳn là muốn rời khỏi Sát Lục Chi Đô đã lâu, vừa vặn tiện nghi cho nàng.



Tìm một gian khách trọ nghỉ tạm, Diệp Phi Linh đem tin tức thu thập xem tới.



Không hay, Lam Điện Bá Vương Long cùng học viện Sử Lai Khắc đối đầu, hiện tại nháo đến Thiên Đấu Hoàng Thất phân xử.



Diệp Phi Linh xem tới tin tức, cảm giác trong lòng dâng lên khiếp sợ.



Sư phụ đây là giận thật sự rồi !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK