Mục lục
Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai năm ?



Năm tháng đều là một cái nháy mắt, với cấp bậc của Đường Thần hiện tại, ông ta trong lòng thậm chí còn chẳng nghĩ đến thời gian trôi nhanh chậm thế nào, nhưng Sát Lục Chi Đô thì lại khác.



Hai năm, nếu thật sự trong này là kịch độc, vậy thì Sát Lục Chi Đô triệt để hoàn toàn bị hủy nát.



- Ngươi chỉ có hai tháng thời gian !



Đường Thần trầm giọng nói, Diệp Phi Linh trong lòng toát ra mồ hôi lạnh, âm thầm cười khổ một tiếng.



Sát Lục Chi Đô là nơi nào, bàn điều kiện hai năm, quả thực là chính nàng đã tự tiện vọng tưởng.



- Đa tạ Sát Lục Chi Vương đã tin tưởng !



Diệp Phi Linh cúi thấp đầu, hai tháng thời gian không dài không ngắn, nàng phải tìm cách lấy được Băng Liên, trước mắt đều có thể dùng tài vật đổi lấy tin tức hoặc mua lại, nhưng tìm được Bạch Liên, sợ là phải đem chính mình nghiền nát.



- Ngươi muốn ra ngoài, chính mình tự đi một bước, có thể tiến vào Địa Ngục Lộ, cũng có thể tìm ..., trên người nữ nhân kia còn có một tấm thẻ bài, ngươi tự mình thu thập, cũng có thể tùy ý ra vào Sát Lục Chi Đô !



Đường Thần thanh âm trầm trầm, Diệp Phi Linh lại nghe như đại xá tha mạng. Hiện tại trước đem độc thảo trung hòa trước, về sau độc tính nhả ra liền có thể tìm Huyết Ma Liên chống đỡ một chút.



Phóng tay ra một đống loạn thất bát tao, Đường Thần tức khắc biến mất. Ông ta còn phải duy trì Sát Lục Chi Đô, đương nhiên không thể ở nơi này quá lâu được.



Diệp Phi Linh lúc này mới cẩn thận bỏ ra vài đóa tiên thảo. Trong Như Ý Bách Bảo Nang của Đường Tam dược thảo cần có đều có, nàng phải tranh thủ thời gian đem độc tố của Thiên Nga Vẫn ngăn chặn trước, đem ra sáu đóa tiên thảo hòa lẫn vào trong Huyết Trì.



Uỳnh ...



Huyết Trì dậy sóng, mùi máu tanh nồng xốc lên khiến Diệp Phi Linh cảm giác kinh tởm muốn nôn.



Thiên Nga Vẫn kịch độc thẩm thấu chính là hòa lẫn không màu không mùi, nhưng bởi vì gặp mấy cái tiên thảo tương khắc khác, độc tố lập tức liền hiện nguyên hình, co lại thành một đám dịch tròn.



Diệp Phi Linh không có can đảm phóng hồn lực đưa vào bên trong Huyết Trì, đành để mặc mấy cái tiên thảo tự đấu đá lẫn nhau bên trong đó, đương nhiên bởi vì là dịch độc tương khắc, chúng sẽ nổi ở trên bề mặt , chỉ cần là người thông minh đều sẽ không uống dịch độc này.



Nhưng cách này không thể duy trì được lâu, bởi vì một khi dịch độc thôi hóa, liền sẽ sản sinh ra một loại kịch độc mới. Cái này cũng phụ thuộc vào nhiệt độ của Huyết Trì.



May mắn, bởi vì bảo trì huyết dịch tươi mới, cho nên nhiệt độ cũng không cao lắm, áng chừng tối đa bằng với nhiệt độ thân thể con người, cũng không phải trà nóng sôi sục.



Nếm qua một lần, Diệp Phi Linh đối với Huyết Trì hoàn toàn hiểu rõ.



Nàng cũng không phản cảm Sát Lục Chi Đô dùng huyết dịch để giao dịch như vậy, suy cho cùng thì tội ác và dơ bẩn đều là ở trong cảm nhận mỗi người, đến một nơi sẽ có những quy tắc khác nhau.



Có đôi khi so với những giao dịch hoa mỹ ở bên ngoài, đem huyết dịch trao đổi cũng thập phần thiết thực và an toàn. Chỉ cần một chén máu, cũng không phải dùng tính mạng trao đổi. Mất một chút máu không chết ngay, nhưng mất đi tính mạng mới là chuyện lớn.



Sát Lục Chi Đô duy trì bể máu này, tám phần là dựa vào đó cân bằng thế cục. Nếu không có nơi này, bên ngoài liền trở thành một đống hỗn loạn .



Diệp Phi Linh bỗng nhiên hiểu ra.



Đường Thần chỉ sợ là không thể rời đi được, không có ông ta duy trì, đám người này sẽ nổi loạn, mà suy cho cùng nếu nhiệm vụ không hoàn thành, kết cục cũng là cái chết.



Vừa nghĩ Diệp Phi Linh liền theo đường cũ trở ra, đem xác nữ nhân kia thu hoạch. Ngoại trừ một khối hắc bài màu đen có chữ Sát màu đỏ nổi rõ, còn có một cái trữ vật hồn đạo khí.



Xác nữ nhân này, trước tiên đem thu vào trữ vật hồn đạo khí, về sau tất có chỗ cần dùng.



Không một bóng người bước vào nơi này, chỉ có một cái Hồn Đấu La ngồi ở đó.



'' Vậy mà chưa chết sao ? ''



Diệp Phi Linh nghĩ thầm. Phản bội là chuyện lớn, không lý nào Đường Thần lại buông tha một cái phản đồ dễ dàng như vậy.



Bất quá không đợi nàng suy nghĩ, tên Hồn Đấu La này nhìn thấy nàng đi tới, cẩn thận đứng dậy cúi đầu nói :



- Tiểu thư, Vương có nói để cho ta đi theo người !



Ra là vậy.



Diệp Phi Linh nhíu mày, phái một cái Hồn Đấu La phụ giúp nàng, ngoài mặt là hỗ trợ, sau lưng là giám sát, còn có thể một kích tất sát.



Hồn Đấu La bước ra ngoài Sát Lục Chi Đô có thể sử dụng hồn kỹ, ưu thế cực lớn, nàng cũng không phải là đối thủ.



Nhưng Đường Thần không phải người lỗ mãng, hẳn là đối với hắn hạ cấm chế gì đó, mới khiến cho kẻ này ngoan ngoãn đi theo mình trợ giúp.



- Được, vậy tới ngoài thành !



Diệp Phi Linh nghĩ nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, xác thực có một cái Hồn Đấu La trợ giúp cũng tốt, trước mắt rời khỏi Sát Lục Chi Đô.



Mà thế giới bên ngoài lúc này không biết lại là bộ dạng gì.



*******



Diệp Phi Linh mất tích, cơ hồ là oanh động đến ba đại thế lực.



Một cái Diệp gia lo lắng sốt vó, Diệp Tát Khắc rơi vào thế bị động, hoảng hốt đến mức mượn người của nhị hoàng tử đi tìm người.



Một cái Ngọc gia, Ngọc Thiên Tâm mặc dù không nói gì, nhưng cũng là huy động người trong tay hắn, còn kéo theo một đám huynh đệ tìm người.



Còn có toàn bộ Sử Lai Khắc và một bộ phận của Thất Bảo Lưu Ly Tông.



Đại Sư cầm chén trà Liễu Nhị Long đưa tới, đơn giản ăn một chút lương khô, đem bản đồ lãnh địa Ngọc gia vạch đến rõ ràng.



Đã sáu ngày, sáu ngày không có tung tích của Diệp Phi Linh.



- Tiểu Cương, ăn chậm thôi, đừng có cố quá, ta tin tưởng đồ đệ chưa chết, nàng đầu óc linh hoạt, tất nhiên không dễ bị người hạ thủ như vậy !



Phất Lan Đức cầm tới chén trà nóng, đối với bản đồ nhìn thêm mấy lần.



- Ta không lo lắng cái này, ngươi nói xem ta nên làm thế nào ?



Diệp Phi Linh không ngốc, ngược lại còn rất nhanh nhạy, điểm này Đại Sư là người rõ ràng nhất, nàng cả đời ngốc tại học viện, ngoại trừ lần thi đấu Tinh Anh Đại Hội mấy năm trước, cũng không có kết thù oán với người khác.



Có thể nào là Võ Hồn Điện bắt đi ?



Đại Sư không phải chưa từng nghĩ đến kết quả này, nhưng hắn tin tưởng nhân phẩm của Bỉ Bỉ Đông. Nàng trước giờ chưa từng nuốt lời hắn, tuyệt đối sẽ không động đến đồ đệ.



Hơn nữa tiềm lực Diệp Phi Linh lớn, xác suất là bị thế lực khác giam lỏng tài bồi mới đúng, giữ nàng sống tuyệt đối trăm lợi không hại.



Chỉ là ...



- Khụ .. hục ..



Ho lên hai tiếng, Đại Sư cúi đầu, đem bút chì vạch lên mấy cái địa điểm xung quanh Ngọc gia. Địa điểm nàng mất tích chỉ có thể trên con đường từ Lam Điện Bá Vương Long lãnh địa trở về Diệp gia, có đi ngang qua những nơi này.



Thân là sư phụ, vậy mà lúc này chẳng thể biết được đồ đệ an nguy, Đại Sư trong lòng toát ra khó chịu, trên mặt là một mảnh bi thương.



- Đại Sư, ta hoài nghi Cửu muội bị ám toán ! Nhất định là bị một kẻ phát hiện ra đồ ăn nàng làm ngon hơn cướp đi rồi !



Mã Hồng Tuấn khó hiểu nói. Diệp Phi Linh thời gian dài không có gặp qua người khác, nhưng nhắm đến nàng ngoại trừ đầu bếp có năng lực này, người khác cũng không nhìn trúng nàng.



Phất Lan Đức nổi giận cốc đầu hắn.



Ăn ăn ăn, cả ngày ăn chết ngươi đi, tên đồ đệ đần độn này !



Trữ Vinh Vinh vuốt mặt, đến giờ này mập vẫn còn nhớ thương đồ ăn Cửu muội làm, đúng thật là đần độn.



- Ta kỳ thực cảm thấy Ngân gia nhúng tay vào chuyện này, hơn nữa còn đặc biệt nghĩ tới !



Liễu Nhị Long lúc này mới mở miệng, nhìn tới nét mặt Đại Sư khó chịu, trong lòng nàng còn khó chịu nhiều hơn.



- Ngân gia ?



Trữ Vinh Vinh nghĩ nghĩ, khả năng này không lớn lắm, dù sao ... khoan đã, đó là nhà mẹ kế của Diệp Phi Linh ?



- Ý nàng nói là Diệp Phi Linh bị nhà mẹ kế hãm hại ?



Đại Sư ngẩng đầu, trong mắt lập tức xoay chuyển suy nghĩ.



- Ta cảm thấy có khả năng này, bởi vì ... ngươi cũng nhìn thấy đấy, con riêng, tư chất, ... những thứ này đều không bì được dòng chính và trực hệ trong các đại gia tộc, nhưng nhị đồ đệ xuất sắc như vậy, ta nghĩ rất có thể nàng khiến Ngân gia cảm thấy uy hiếp, trong đó không thiếu được làm ra chút chuyện ám hại người khác !



Liễu Nhị Long ánh mắt buồn bã, cảm thấy đồng cảm chính mình năm đó mà nói ra. Nàng đã từng trải qua ám toán nhiều như vậy, đâu phải không nghĩ tới tình huống này.



- Là ... là ... là tại ta sơ sót rồi !



Đại Sư bỗng nhiên ôm đầu, vùi mặt xuống. Là hắn nghĩ sai về phụ trợ hệ, bởi vì xem xét Diệp Tát Khắc phẩm hạnh đoan chính, cho nên nhìn Diệp Phi Linh không có chỗ dựa, muốn đem nàng trở về gia tộc.



Cái này cũng là do hắn tính toán không cẩn thận, bởi vì rời nhà đi thật sớm, trong lòng cũng không để ý ánh nhìn gia tộc, ngược lại là để nhị đồ đệ chịu khổ.



- Nga ...



Trữ Vinh Vinh âm thầm hô lên một tiếng. Diệp Phi Linh còn chưa tìm thấy xác, nàng mới không tin tưởng Diệp Phi Linh đã chết.



Bởi vì ...



Lúc trước nàng đã đưa cho Diệp Phi Linh một khỏa pháo truyền tin của Thất Bảo Lưu Ly tông, thứ này mặc dù không thể công kích, nhưng năng lực truyền tin tuyệt đối là nhất đẳng, trừ phi cấp bậc đạt tới Phong Hào Đấu La mới có thể áp chế, bằng không Diệp Phi Linh chưa sử dụng, hẳn là chưa gặp phải nguy hiểm cấp thiết.



Hơn nữa nàng cùng Đường Tam còn theo Độc Cô Bác học y thuật lâu như vậy, hẳn là không phải rơi vào tình trạng bị người thiết kế.



Chuyện này, trước không cần nói ra.



Giữa lúc mọi người đang trăm bề suy nghĩ, đột nhiên có tin tức từ Ngọc gia truyền tới.



- Các vị sư phụ, không hay rồi, Ngọc gia nói đã tìm thấy xác của tiểu thư !



Ái Mạc Tâm dựa trên tình báo truyền tin hốt hoảng chạy đến, đồng thời đem tâm tình toàn bộ những người trong phòng triệt để rơi xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK