Mục lục
Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đại Sảnh Lam Điện Bá Vương Long gia tộc, ba vị sư phụ tân trang mà đến, mục đích không cần nói cũng rõ, chính là hướng về Diệp gia nhị tiểu thư - Diệp Phi Linh mà đến.



Ngọc Thiên Hằng không may ra trận, chính là đứng tiếp đón Sử Lai Khắc học viện.



Hắn là cân nhắc giữa giao tình của mình cùng Đường Tam, hơn nữa còn có Cương thúc ở đây, toàn bộ đều là dùng lễ đối đãi.



Đại Sư vô cùng tức giận, Ngọc Văn Quân không có ra mặt, đẩy Ngọc Thiên Hằng ra tiếp đón học viện là muốn hắn dựa vào tình thân bỏ qua chuyện này ?



Ngọc Thiên Hằng dĩ nhiên biết Đại Sư là người trọng tình cảm, nếu không năm đó Cương thúc cũng không dứt áo rời đi.



Thật sự thì xác của Diệp Phi Linh hoàn toàn không có, những gì lưu lại chỉ có váy vóc vải vụn đầy máu ở trong rừng sâu.



Nhưng Ngọc gia muốn kết thúc chuyện liên hôn này, bởi vì bọn họ nghe được tin tức khác.



Diệp Phi Linh là đệ tử của Ngọc Tiểu Cương !



Năm đó xé rách mặt, triệt để đẩy hắn rời khỏi gia tộc, hiện tại coi như Diệp Phi Linh có là thiên tài, bọn họ cũng không dám nhận Diệp Phi Linh tiến đến.



Đây là ý tứ của Ngọc La Miện.



Vừa hay Diệp Phi Linh không rõ tung tích, bọn họ đều sẵn lòng tìm kiếm nàng, cũng coi như nàng đã chết rồi.



Diệp gia cũng không có biểu hiện quá nhiều, bọn họ coi như là lo lắng cho ái nữ, nhưng lúc này cũng chỉ có thể dốc sức tìm kiếm.



Ngọc Thiên Tâm mới chỉ gặp Diệp Phi Linh đôi lần, trong lòng mặc dù có hảo cảm với nữ hài này, nhưng hoàn toàn không đến mức là vừa gặp đã yêu.



Bởi vì duy trì phong độ thân sĩ, hắn cũng tỏ rõ thái độ của bản thân, mượn người tìm kiếm Diệp Phi Linh.



Nhưng là hoàn toàn không có tung tích, cho đến khi dấu vết của Diệp Phi Linh bị phát hiện.



Nàng giống như bị người bắt đi, kết quả vô cùng thảm khốc, hộ vệ đều chết, xe ngựa rơi xuống nát tan tành.



Qua nhiều ngày, dấu vết đã phai mờ đi không ít, rất khó để nhận diện, nhưng dựa trên vải vóc thì đây chính xác là của Diệp Phi Linh, chỉ là .... không có xương cốt.



Đây ... chính là đã chết đi .



Đại Sư nghe tới Ngọc gia trần thuật, trong lòng tức giận cực độ. Khách mời bị giết ở trong lãnh địa của Lam Điện Bá Vương Long, đây không đơn thuần là khiêu chiến với danh dự của bọn họ.



Nhưng Lam Điện Bá Vương Long lại cứ cố tình gạt đi chuyện này, lại còn coi như không có ?



- Lam Điện Bá Vương Long có thể không quản, nhưng Sử Lai Khắc học viện chúng ta lại muốn quản !



Phất Lan Đức sắc mặt trầm trọng, đừng nói lão bất tử Ngọc Văn Quân xuất hiện, hắn cũng sẽ không nhường lại mặt mũi.



Diệp Phi Linh chết, nếu bảy tên đệ tử trở lại, tuyệt đối không cho Ngọc gia sắc mặt tốt.



- Cha ta đâu ?



Liễu Nhị Long nóng nảy hỏi một cái trực hệ khác. Ngọc Thiên Hằng mặc dù còn nhỏ tuổi, nhưng tính cách cũng có mấy phần khôn khéo, nàng không thể trực tiếp phát tác với hắn, tìm tới lão cha đòi người mới đúng.



Nhưng nói đi một chút, lần này Trữ Vinh Vinh lại không có đi theo các vị sư phụ, nàng trở về gia tộc trước an bài tộc nhân, lại báo cáo mọi chuyện với Trữ Phong Trí.



- Kiếm thúc, Cốt thúc, hai ngài nghĩ thế nào ?



Trữ Phong Trí đối với Diệp Phi Linh là chú trọng theo lời Kiếm Đấu La, đương nhiên hứa hẹn nàng làm khách khanh Thất Bảo Lưu Ly Tông vẫn còn hiệu lực.



- Nàng có trong tay kiếm đạo, không chết được !



Trần Tâm đạm mạc đáp, nữ hài kia bản sự nhiều, hơn nữa khỏa pháo truyền tin còn chưa sử dụng, hẳn là chỉ tạm thời che giấu tin tức.



Trữ Phong Trí cũng nghĩ như vậy.



Nàng cùng Đường Tam bản sự hơn người, hẳn sẽ không dễ dàng chết như vậy.



- Tông chủ, có người nói tại sàn đấu giá trung tâm có người dùng cái này làm giao dịch !



Trữ Phong Trí nhíu mày, hạ nhân cẩn thận đưa đồ tới, chính là một cái túi đựng kim hồn tệ. Bên trong là kim hồn tệ thật, nhưng cái túi này có ký hiệu quá kỳ lạ.



- Đây là dấu hiệu của Sát Lục Chi Đô !



Cốt Đấu La kinh lịch nhiều năm, thoáng chốc đã nhận ra lai lịch của cái túi.



- Sát Lục Chi Đô ?



Trữ Vinh Vinh ngẩn người. Chuyện trên thiên hạ nàng đã nghe qua không ít, nhưng đối với Sát Lục Chi Đô thì vẫn còn rất lạ lẫm.



- Người đó khoảng bao nhiêu tuổi ?



Trữ Phong Trí lại cẩn thận hỏi thêm. Dựa trên những gì hắn hiểu biết về Sát Lục Chi Đô, nếu không phải là Phong Hào Đấu La thì rất khó mà qua được.



- Bộ dáng trông rất trẻ, tựa hồ mới có mười mấy tuổi !



Hạ nhân xem lại, thiếu niên đó kỳ thực rất trẻ, đi cùng một vị thực lực thâm trầm.



- Trẻ tuổi như vậy ?



Trữ Phong Trí nhìn lên hai vị Phong Hào Đấu La, ánh mắt ba người không cần nói cũng biết.



- Từ Sát Lục Chi Đô muốn phá quan xông ra cũng rất khó khăn !



Cốt Đấu La nghiêm túc nói, mặc dù hắn có thể phá không dịch chuyển không gian tiến vào bên trong, nhưng vào trong đó hồn kỹ liền không sử dụng được, coi như là vào được mà không ra được.



- Ta kỳ thực nên nghĩ ra nàng đến từ Sát Lục Chi Đô mới đúng !



Trữ Phong Trí cẩn thận suy đoán. Diệp Phi Linh còn nhỏ tuổi, hiển nhiên không phải là như vậy, mà là ma luyện ở bên trong Sát Lục Chi Đô đã lâu, quen thuộc ẩn giấu chính mình tuổi tác.



- Không thể nào, cha, ta là cùng với nàng học tập ở Tác Thác Thành đó !



Trữ Phong Trí cười nhẹ, xoa đầu Trữ Vinh Vinh nhìn tới.



- Đúng vậy, con cùng nàng học chung với nhau, nhưng con đến từ tông môn của chúng ta, nàng đến từ Sát Lục Chi Đô cũng không hiếm lạ ! Chỉ là ta thật tò mò, nàng rút cục còn có bao nhiêu thân phận !



Người nhiều thân phận, Trữ Phong Trí không phải không biết. Nếu nói có mấy người, thì đúng là có mấy người mà hắn nghe được tin tức.



Hơn nữa trên đời này có rất nhiều hồn sư kỳ dị, bọn họ tuổi tác so ngươi còn muốn già, nhưng là vĩnh viễn duy trì thân thể cùng vẻ ngoài nhỏ bé, khiến cho thiên hạ này đều lầm tưởng ngươi còn rất trẻ.



Duy nhất có một điểm mà bọn họ nhìn vào, Diệp Phi Linh chắc chắn không phải là Phong Hào Đấu La.



*******



Diệp Phi Linh kiên nhẫn chờ đủ năm ngày, trong lúc đó nàng cũng không vội vã liên lạc với người khác, lại mua về một đống dược liệu hồi huyết.



Băng Liên muốn tìm Bạch Liên, nhất định phải lấy hạt trồng xuống. Có thể đem vào không gian thúc đẩy trồng, nhưng nàng nhớ ra chính mình chưa từng đào ao, không rõ đem đất nhào thành bùn thì Băng Liên có thể sinh trưởng hay không.



- Có lẽ là được đi !



Ngay cả Lam Ngân Hoàng còn có thể phát triển, Băng Liên chắc sẽ không sao.



Nhưng đây cũng không phải thời gian nhàn rỗi, Diệp Phi Linh bắt đầu đem Huyết Trùng nuôi dưỡng. Mười đầu Huyết trùng, mỗi ngày tốn một chén máu.



Nếu không phải chính mình mua dược liệu, lại lộ ra bộ dáng ốm yếu, hẳn là rất nhiều người sẽ nghĩ nàng là con mồi béo bở mà nhắm đến.



Diệp Phi Linh tranh thủ từng chút thời gian, sáng chiều luyện công, đêm tối nuôi trùng, coi như có thời gian sắp xếp lại đem bản thân ra uống thuốc bổ máu.



Năm ngày nhanh chóng trôi qua. Sàn đấu giá đưa tin tức đến, Đạt Ma cẩn thận đem tiền thu thập đồ vật.



Hắn không rõ Diệp Phi Linh cùng Sát Lục Chi Vương cần cái gì, chỉ cần biết nàng không chết, đúng thời hạn trở về Sát Lục Chi Đô.



Đem Băng Liên thu tới tay, Diệp Phi Linh lập tức khóa trái cửa phòng, tiến vào không gian.



Nơi này không có biến hóa nhiều lắm.



Ngoại trừ thêm một cái tên gầy gò nằm dưới gốc cây táo.



Đã hơn mấy tháng thời gian, Diệp Phi Linh có chút nghĩ nghĩ, cuối cùng mới nhìn ra đây là tay quản lý của Lâm Đạt Minh.



Ngược lại là sống rất tốt !



Ở trong không gian, nơi này cải thiện người này rất nhiều, cuối cùng dưỡng thành bộ mặt đoan chính, không có vẻ tiện như lúc còn ở Lâm Đạt Minh.



- Thiếu ... thiếu gia ..



Tay quản lý khúm núm quỳ xuống trước mặt Diệp Phi Linh run rẩy nói. Hắn chỉ nhớ chính mình tính toán ám hại người này, nhưng cuối cùng mất đi ý thức, tỉnh lại liền bị ném đến nơi này.



- Rượu mời không uống, ngược lại là nếm rượu phạt cũng vui ?



Diệp Phi Linh tùy ý nói, tay quản lý lập tức giật bắn mình.



- Thiếu .. thiếu gia ... là ta có mắt không thấy kim hồn tệ, thiếu gia cho ta cơ hội sửa sai, đảm bảo khiến ngài hài lòng !



Tay quản lý cẩn thận cùng cung kính nói. Người này bắt hắn lại không giết, tất là vì hắn còn có chỗ hữu dụng.



Nhưng những ngày tháng hắn sống ở nơi này cũng quá thảm rồi.



Mặc dù không đến nỗi chết đói, trong này rất nhiều thức ăn đấy, nhưng thường xuyên có hồn thú đến nhìn hắn chằm chằm, hắn sợ đến mức phải trèo lên cây trốn.



Diệp Phi Linh nhìn bộ dáng tay quản lý sợ sệt nhìn, cũng không có vui mừng, hẳn là bị mấy cái hồn thú kia dọa chết đi ?



Cũng tốt, chiếu manh kịp thời đắp, đỡ cho nàng mất công tẩy não dạy dỗ hắn.



Đem người đá khỏi không gian, Diệp Phi Linh viết một phong thư, hiện tại tay quản lý đều là người mình, trước sắp xếp hắn đến mấy cái cửa hàng nhỏ trốn một chút.



Đương nhiên nàng cũng cài cổ trùng vào trong người, việc tốt dễ làm, việc xấu thì cần đảm bảo.



Còn lại thời gian nhiệm vụ không nhiều.



Băng Liên tới tay, đào đất ra trộn bùn nhão mấy ngày, dùng hết hạt hai đóa băng liên đều không nở.



Diệp Phi Linh nghĩ một lúc, sực nhớ ra Băng Liên sinh trưởng ngoại trừ dùng bùn nhão, còn phải là nơi có thuộc tính băng.



Nàng thật sự vội quá quên mất điểm này.



Nhưng lúc này đi đâu tìm băng ?



Khí hậu Thiên Đấu Đế Quốc vốn là ôn hòa ấm áp, một năm đều có mưa nhẹ, chưa từng có mùa đông.



Trong đầu suy nghĩ, Diệp Phi Linh cuối cùng mới nhớ đến.



Tại Lạc Nhật Sâm Lâm không phải còn có Băng Hỏa lưỡng nghi nhãn đấy sao ?



Trong lòng nghĩ tới tìm Độc Cô Bác mượn đồ, nhưng lần trước sư huynh chặt đi vườn dược của hắn, Diệp Phi Linh thoáng nghĩ tới trộm dùng vẫn tốt hơn.



Dù sao đi vào Lạc Nhật Sâm Lâm rất hung hiểm, chính mình cẩn thận một chút, đỡ cho rắc rối xảy ra.



Đạt Ma từ lúc ra ngoài liền tích cực thu thập tin tức, cuối cùng phát giác ra thiên hạ này thay đổi nhiều đến vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK