Mục lục
Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Cái thứ này cũng có thể ăn ?

Medusa nhìn tới rau dại Diệp Phi Linh hái đầy một rổ, nếu không phải là thảo dược cực kỳ quý hiếm thì đống lá cây này nàng mới lười xem.

Diệp Phi Linh cười cười, thảo mộc thanh độc giải nhiệt, đống rau dại này trông tầm thường, nhưng nếu nói về tính năng thì tuyệt đối tốt hơn đắp cường dược thảo lên mặt. Trước cấp Medusa ăn một chút, về sau lại nói.

- Dĩ nhiên, hơn nữa còn ăn rất ngon !

Kì bí trứ danh thiên hạ đệ nhất lẩu, bất kỳ người xuyên không nào cũng đều phải trải qua vài chục lần, đem đặc sản xuyên không này phát dương quang đại. Diệp Phi Linh cũng không khác, hơn nữa còn chuẩn bị kỹ lưỡng đồ ăn cho ba vị sư phụ, nguyên liệu trong tay có rất nhiều.

Medusa lần đầu được con người tận tình phục vụ, cũng là cảm thấy thực mới mẻ. Nhân loại này rất biết cách lấy lòng nó, hơn nữa cũng không như đám hồn sư nhân loại tràn đầy ý nghĩ xấu kia.

Diệp Phi Linh tốn ba ngày công lược, đem miệng Medusa dưỡng đến kén ăn, ba ngày đều ăn lẩu chay, bắt đầu quá trình mỹ dung dưỡng nhan dành riêng cho mỹ xà.

Medusa sờ sờ mặt, chốc chốc lại nhìn xuống mặt hồ. Vết sẹo trên mặt có cảm giác rất lạ, cũng không có mùi vị ghê tởm như mọi khi.

- Mặt ta có biến hóa thật sao ?

Diệp Phi Linh gật đầu, lại đưa cho nàng một cái gương. Đồ của nhân loại chính là đồ tốt, sạch sẽ sáng bóng, Medusa lập tức nhìn thấy chính mình trong gương, vết sẹo kéo dài kia đã có chút biến hóa.

- Ta bện tóc cho ngươi nhé ? Tóc dài không tốt cho vết thương, bện sang một bên sạch sẽ, ta giúp ngươi đùn cặn bẩn trên mặt ra ngoài !

Tiểu nữ hài mềm giọng, Medusa kỳ thực không có phản đối, cũng chỉ gật đầu một cái. Diệp Phi Linh sờ sờ tóc dài, bện lại thành một bím dài, quấn lên gọn gàng sạch sẽ.

- Uống thử cái này nữa !

Diệp Phi Linh ngọt ngào cười, lại đưa tới một cốc trà giải nhiệt. Medusa ăn quen đồ, lập tức không hề nghĩ ngợi cầm cốc trà uống cạn.

Diệp Phi Linh lấy tay sờ lên mặt Medusa, ước chừng vết sẹo dài tám tấc, khớp thịt lồi ra ngoài rõ ràng. Hiện tại muốn trở lại như cũ, chỉ có thể cạo đi, sau đó để Giáng Châu hồi phục.

Nhưng sẽ rất đau, muốn nàng không giãy dụa, thật sự chỉ có thể đem nàng trói vào cột. Diệp Phi Linh tính tính toán toán, trước mắt làm cách nào dụ Medusa đưa nàng ra khỏi đây.

- Sau khi chữa khỏi mặt cho ta, ngươi muốn cái gì ?

Medusa nhìn qua tấm gương phát hiện Diệp Phi Linh vẻ mặt lo lắng. Nhưng là nàng cũng không có cách nào hiểu được nhân loại muốn cái gì, trực tiếp hỏi.

- Ta phải trở về nhà ! Nhưng giờ ngay cả nhà ta cũng không về được !

Diệp Phi Linh điềm đạm đáp. Mục đích chuyến đi lần này là săn hồn thú, kỳ thực căn bản đã không thực hiện được, như vậy đành dứt khoát từ bỏ. Về việc chữa khỏi cho Medusa, đây chỉ là cái cớ để tương lai nàng thực hiện tâm nguyện của chính mình.

Phụ trợ hệ không yếu sao ? Yếu !

Hồn thú không cường đại sao ? Cường đại !

So với Đường Môn, Cầm Các lại cần nhiều hơn trợ lực từ bên ngoài, nếu có thể cùng hồn thú giao hảo, tương lai chính là thêm nhiều chỗ tốt.

Có không gian tại, Diệp Phi Linh tin tưởng mộng đẹp của nàng chắc chắn sẽ thành. Hơn nữa còn sẽ hoàn thành trước thời hạn, nếu như nàng tiến vào năm mươi cấp.

Diệp Phi Linh không quên mỗi lần nàng tiến cấp, không gian lại mở ra một chức năng mới. Đáng tiếc không có hệ thống như của '' Player '' chú định cùng sắp xếp, nhưng không gian thuần như vậy, Diệp Phi Linh cảm thấy cũng dễ chịu.

Bởi vì số lượng hồn hoàn trong đó nhiều không kể xiết, lại thêm hồn hoàn đa chủng loại, có những cái nàng thật sự không biết rõ. Nếu là hồn thú, chắc hẳn sẽ hiểu rõ hơn nàng.

Tương lai ... đây sẽ là điều kiện cố định để Cầm Các giao hảo với tứ phương. Diệp Phi Linh không có ý định khoe khoang hiện tại, vật hiếm vì quý, tới lúc hữu dụng liền sẽ hữu dụng.

Medusa thấy Diệp Phi Linh nhắc đến nhà, trong lòng ngũ vị tạp trần. Xà nhân tộc sống thành tộc đàn, nàng đương nhiên cũng có tộc nhân của mình, nhưng từ khi khuôn mặt này bị hủy hoại, thật sự đã lâu không trở về.

- Vậy thì trở về Xà tộc cùng với ta ! Yên tâm, ta cam đoan không ai làm gì được ngươi !

Ty Thư chắc chắn nói. Nhân loại này, buồn chán quá lâu rồi, để nàng bên cạnh mình cũng tốt, mấy thứ mới mẻ bên cạnh nàng cũng rất hay ho.

- Đa tạ mỹ nữ xinh đẹp hậu ái ! Nhưng ta nghĩ hiện tại ta liền phải trở về !

Diệp Phi Linh hóm hỉnh cười, đem hồn lực thẩm thấu lên gương mặt Medusa, tìm ra căn nguyên gốc rễ vết sẹo. Cũng không tính là sâu lắm, chỉ là kéo dài nên trông ghê người, nếu gọt đi thì gương mặt này cũng không đến nỗi đau đớn như vậy.

- Ngươi chưa chữa khỏi cho ta mà lại dám trở về ? Nhân loại, ngươi định nói dối ta sao ?

Medusa trừng mắt nhìn. Vừa mới nói không có nhà để về, bây giờ lại muốn về, nhân loại này lời nói thực loanh quanh.

- Nhưng không về ta làm sao tìm thuốc cho ngươi ? Thuốc này ở trong Sâm Lâm không có !

Diệp Phi Linh giả vờ bối rối. Chủ yếu là vì nơi này quá nhiều hồn thú cường đại, lúc nào cũng có người nhìn chằm chằm nàng, Diệp Phi Linh thật sự không có biện pháp tiến vào không gian tìm Giáng Châu hỗ trợ.

- Ở phụ cận bìa rừng có không ?

Medusa nghĩ một chút, thấy cũng đúng. Nhân loại ở gần bìa rừng có mở cửa buôn bán gì đó, có thể sẽ có thứ gọi là thuốc kia.

- Có, nhưng mà ... ngươi ghét nhân loại như vậy, có thể không giết bọn họ không ?

Diệp Phi Linh sợ Medusa ra tay tàn sát người vô tội. Thuốc ở trong Như Ý Bách Bảo Nang có, nhưng nàng cần có cái cớ để rời khỏi đây.

Chỉ cần gương mặt này hết sẹo, không giết một đám nhân loại có tính là gì. Medusa cam đoan chắc chắn không giết người, sau đó hai người lập tức rời khỏi hạch tâm Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.

*******

Quá lâu không ra bên ngoài, Medusa có điểm mất phương hướng. Nếu không phải đuôi nàng thực dài, hướng tới bên trên nhìn một lúc, có lẽ thực sự không nhận ra đây là nơi nào.

Trung tâm Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, Đại Minh đang tu luyện ở bên hồ bỗng chốc ngẩng đầu dậy.

- Ngươi có cảm thấy không ? Nhị Minh ?

Đại Minh vừa hỏi, Nhị Minh lập tức gật đầu. Medusa không hề thu liễm khí tức, đã có hồn thú báo lại động tĩnh cho bọn họ.

- Mấy người đó ... làm sao lại ra ngoài rồi ?!

Nhị Minh phiền chán nói. Bọn họ cũng là từ trong đó đi ra, chính là bởi vì không thích cuộc sống sinh tồn ở đó khắc nghiệt.

- Còn mang theo nữ hài kia nữa. Nàng cũng tiến vào trong đó rồi, ta thật sự rất nghi ngờ, hay nàng là hậu đại của hồn thú khác ? Cái mùi kia không lẫn vào đâu được !

Đại Minh mang theo một đống lớn nghi vấn nhìn về Nhị Minh. Cả hai người nhìn nhau thở dài. Tiểu Vũ từ chỗ Ong Chúa biết được cái gì đó, nhưng lại không nói cho hai người bọn họ biết, có hỏi thì nàng cũng nói đây là bí mật của nữ nhân.

Mà Tiểu Vũ sau khi đọc xong lá thư, tính tình lại có chút đại biến, cả ngày lao đầu vào tu luyện.

Diệp Phi Linh đề cập đến Hồ Liệt Na, Tiểu Vũ đương nhiên nhớ kỹ. Nàng ta không phải là sinh sớm trước vài năm sao, dựa vào cái gì lại muốn nàng trở thành hồn hoàn ? Dựa vào Võ Hồn Điện ? Vẫn là dựa vào cái hồ ly võ hồn trời đánh kia ?

Hừ, Tiểu Vũ nàng mới không chịu thua đâu. Bảy mươi cấp sao ? Nàng mười vạn năm còn trải qua được, bảy mươi cấp tính là thứ gì ?!

Đương nhiên Tiểu Vũ quyết tâm như vậy, còn có một phần do Đường Hạo. Cha Đường Tam từng nói quá một lần, không đạt tới sáu mươi cấp, không thể che dấu khí tức hồn thú, cuối cùng dẫn động cường địch giết hại, sẽ trở thành gánh nặng cho Tam Ca !

- Hoa nhỏ à, ngươi là vật chứng đầu tiên cho tình cảm giữa ta cùng hắn, đáng tiếc giờ ta không thể giữ ngươi lại, vì thực lực, vì người ta yêu quý, ngươi đừng trách ta nhé !

Tiểu Vũ nâng niu Tương Tư Đoạn Trường Hồng ở trong lòng, chọc tới vẻ mặt say ngủ của kỳ hoa, cuối cùng há miệng, một ngụm nuốt vào bụng.

Có lẽ ... trong số Sử Lai Khắc Thất Quái, nàng là người phục dụng tiên thảo muộn nhất đi !

*******

Diệp Phi Linh qua mấy ngày đường, cuối cùng cũng tới được bìa rừng. Có Medusa tại, không có hồn thú nào dám cản đường nàng tiến bước, đi chậm một chút là vì mỗi ngày phải vệ sinh vết thương cho Medusa làm chứng.

Diệp Phi Linh tỉ mỉ chăm sóc như vậy, Medusa tính tình lạnh lùng có điểm rạn nứt. Không chỉ cười nhiều hơn, cũng không ăn nói khó nghe như vậy nữa.

Vốn là một mỹ nữ tốt tính mà !

Diệp Phi Linh nhủ thầm trong lòng, bỏ thêm đồ ăn vặt đưa cho Medusa.

- Đợi ta khoảng nửa ngày, ta mua thuốc xong rất nhanh sẽ tới tìm ngươi a !

Dặn dò như vậy, Medusa bán tín bán nghi, nhưng là cũng không theo chân Diệp Phi Linh đến chỗ mậu dịch.

Chỉ như vậy, Diệp Phi Linh trùm qua trường bào liền tới quán trọ quen thuộc, đặt trước nơi nghỉ ngơi mấy ngày, sau đó tiến vào không gian.

Giáng Châu ở trong này tu luyện rất tốt, hiện tại cũng đã gần tiến vào sáu mươi cấp. So với Tần Minh, Giáng Châu có tài nguyên trợ giúp, có thể tiến vào sáu mươi cấp sớm hơn hắn rất nhiều.

Điều này ... khiến Diệp Phi Linh cảm thấy hơi đáng tiếc. Tần học trưởng mới chân chính là thiên tài, trong tình huống không có bao nhiêu tài nguyên trợ giúp từ viện trưởng keo kẹo kéo, hắn vẫn có thể một mực tiến lên sáu mươi cấp ở tuổi ba mươi tư.

Mà Giáng Châu lúc này chỉ mới gần hai mươi.

Đem chuyện mình muốn làm thảo luận cùng Giáng Châu, Diệp Phi Linh thở phào một cái.

Nếu không có Giáng Châu, muốn khôi phục gương mặt kia phải mất ít nhất là một năm dưỡng lành.

- Vậy là ... chúng ta sẽ bắt đầu con đường thuyết phục hồn thú trở thành hồn hoàn cho chính mình sao ?

Giáng Châu nghe tới ý tưởng của Diệp Phi Linh, trong lòng thật sự rất kinh ngạc. Phụ trợ hệ mong mỏi gì hơn điều này ? Chính là không cần phải săn giết hồn thú mà vẫn có hồn hoàn.

- Đúng ! Cái ta muốn chính là tương lai của phụ trợ hệ chúng ta có thể vỗ cánh mà bay, cũng không cần phải dựa vào cường công hay khống chế hệ mà tồn tại, có thể tự do làm điều mình muốn, tự do ở bên người mình thích !

Diệp Phi Linh khẳng định. Muốn phá vỡ quy tắc bất diệt này, trước liền tới thử nghiệm xem sao !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK