Mục lục
Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Phi Bằng bay vào bên trong khu vực, hướng đến một nữ tử tóc xanh báo cáo. Nữ tử cau mày một lát, cuối cùng vẫn là đem tình huống nói với mấy người.

'' Nhân loại ?''

Thanh âm nam nhân ấm áp, có điểm tò mò.

Bích Cơ đem lời của Phi Bằng thuật lại, hướng đến Đế Thiên đang ngủ bên trong lòng hồ Sinh Mệnh trộm nhìn ý tứ. Hắn cũng không có phản đối, nhưng cũng không nói sẽ không bài xích đứa trẻ kia.

'' Bích Cơ, đứa trẻ kia thuộc tính cùng ngươi có duyên, ngươi trước đi nhìn một cái xem sao ! ''

Đế Thiên hạ lệnh phân phó, nữ tử tóc xanh gật đầu nghe theo. Hắn còn chưa thanh tỉnh bản thân, duy trì ý thức bảo trì như vậy đã rất mệt mỏi.

Bích Cơ hướng ra bên ngoài, trong một khắc thời gian đã tiến đến trước mặt Diệp Phi Linh. Đám bán nhân sống ở rìa ngoài hạch tâm này thấy nàng đến, lập tức cung kính quỳ xuống. Diệp Phi Linh cũng không ngoại lệ, trông thấy bộ dáng nữ tử trước mặt, liền đoán là thượng cấp của đám người này.

'' Ngươi thật sự là song sinh võ hồn ? Cho ta xem một chút ! ''

Bích Cơ đối với Diệp Phi Linh võ hồn muốn nhìn kỹ. Đế Thiên dặn dò như vậy, chắc hẳn trong này có bí ẩn.

Diệp Phi Linh phóng xuất võ hồn, Bích Cơ lại xem một lần. Trong đầu nàng không ngừng phân tích mấy cái tình huống, cái nào cũng khó mà lý giải. Toàn bộ đều là khí võ hồn, không có khả năng là hồn thú cùng nhân loại kết hợp. Không đúng, có thể vẫn là nhân loại cùng hồn thú sinh ra, chính là vì võ hồn của nhân loại cường đại hơn mà nảy sinh dị biến.

Bên tay trái là Đồng Hồ, tay phải là Cầm, nếu nói theo hồn thú, nữ hài này hoàn toàn không phải.

Diệp Phi Linh dưới sự truy hỏi của Bích Cơ, không ngừng khẳng định mình là nhân loại. Nàng sẽ không nói dối vấn đề này, cha nàng là thực vật hệ võ hồn, mẹ nàng là khí võ hồn.

Bích Cơ xem một lát, lại hướng đến hoa văn Hải Đường khảm trên võ hồn. Hải Đường, Cửu Tâm Hải Đường...

Nàng trầm ngâm nhìn, ánh mắt có điểm biến hóa. Là đệ nhất Trị Liệu hệ hồn thú, Bích Cơ sao có thể không biết tới Cửu Tâm Hải Đường, đệ nhất phụ trợ trị liệu hệ võ hồn.

Nhưng đứa bé này ... võ hồn của nó cũng không phải là Cửu Tâm Hải Đường võ hồn. Biến dị thành hai cái khí võ hồn, hẳn là huyết mạch của người còn lại quá cường thịnh.

Ánh mắt Bích Cơ chìm xuống có điểm tiếc hận, nếu là Cửu Tâm Hải Đường thì tốt rồi, chân diện mục của Hải Đường trong truyền thuyết nàng còn chưa nhìn thấy. Nếu như bắt được, nhất quyết phải mang tới bên cạnh mình dạy dỗ.

Thế nhưng cũng không phải là không có thu hoạch. Song sinh võ hồn nhân loại thực sự rất hiếm thấy, Bích Cơ xem một chút, hướng tới Diệp Phi Linh điểm một cái lên trán dò xét.

Ngoại trừ một đầu sâu nhỏ trong cơ thể nàng thì cũng không có gì kỳ quặc. Nhưng Bích Cơ để ý, Diệp Phi Linh hương khí đích thực là hương hoa, hơn nữa còn rất nồng đậm, giống như là hoa đến hồi sắp nở.

Diệp Phi Linh trộm nhìn Bích Cơ chau mày, trong lòng phỏng đoán mấy cái, đánh bạo dùng tuổi đời hiện tại dò hỏi.

'' Tiền bối, người là ai vậy ? ''

'' Ta là Bích Cơ ! Phỉ Thúy Thiên Nga Bích Cơ ! ''

Bích Cơ thuận miệng đáp, Diệp Phi Linh nghĩ nghĩ, trong lòng có điểm ngạc nhiên, nhưng vẻ mặt thì vẫn hoang mang.

Giống như không biết kế tiếp sẽ bị người ta làm gì với mình.

Bích Cơ nhìn đứa bé nhân loại không hiểu gì, trên khuôn mặt còn mang theo mấy phần dè dặt cẩn trọng, một phần có điểm thương cảm. Hồn thú dẫn nàng đến đây, chính là bởi vì hết mực tin tưởng nàng tâm tính.

'' Như vậy ngươi là đến cầu hồn hoàn hay sao ? ''

Diệp Phi Linh gật đầu, cũng là nói ra suy nghĩ của chính mình.

'' Đúng vậy thưa tiền bối, ta chỉ là một cái phụ trợ hệ, nếu không có cường đại trợ lực bảo bọc, đi vào trong rừng chính là tìm chết, trong lòng ta vẫn luôn hi vọng có thể tìm được hồn thú nguyện ý trở thành hồn hoàn của bản thân ! ''

Bích Cơ trầm ngâm. Phụ trợ hệ, cũng không hẳn là trị liệu hệ, đối với thuộc tính người khác tăng cường. Hồn sư mạnh lên, đây là điều hồn thú không mong muốn.

Nhưng Bích Cơ lại khá thích đứa bé này. Nghĩ lại trong rừng có mấy đầu hồn thú vẫn luôn lai vãng một mình, tiềm lực chỉ từ mười vạn năm trở lên, nếu chúng nguyện ý thì đứa bé này có thể hấp thu.

Nhưng nàng sẽ không nói ra, hồn thú nguyện ý giúp đỡ hồn sư rất hiếm, muốn bước thì đứa bé này cũng phải tự mình bước.

'' Bởi vì ngươi là Cửu Tâm Hải Đường huyết mạch, cho nên năm cái bán nhân này phá lệ cầu xin giúp ngươi, nhưng chúng ta mới là người quyết định tất thảy. Hồn sư cường đại, đối với hồn thú chúng ta cũng không phải chỗ tốt gì, ngươi có dám thề hay không ? ''

Bích Cơ ánh mắt nghiêm túc nhìn. Diệp Phi Linh nghe ra ý tứ, tự tin ngẩng đầu hướng lên trời nói :

'' Ta xin thề sẽ dùng tất cả khả năng của bản thân để trợ giúp hồn thú cùng hồn sư không lâm vào đối địch ! ''

Bích Cơ nghe tới, ngược lại chỉ cảm thấy phiền lòng. Một cái hồn sư nhỏ bé như vậy, sao có thể trợ giúp hồn thú cùng nhân loại không lâm vào đối địch kia chứ ?

Nhưng ánh mắt tự tin kia, Bích Cơ mặc dù có chút cảm khái, nhưng cũng không cười nhạo. Nàng cũng là trị liệu hệ, cũng từng phải dựa vào sự bảo hộ của người khác mà sinh tồn, căn bản không có gì đáng để chê cười một cái phụ trợ hệ hồn sư muốn mạnh lên.

Kế tiếp, liền là chuyện của nữ hài này.

*******

Ba vị sư phụ mất ba ngày ba đêm triền đấu cùng Thánh Hồn Thảo Vương, mặc dù bảo trì Diệp Phi Linh chạy thoát, nhưng là ba người bọn họ đều bị thương không nhẹ. Nhất là Đại Sư, bởi vì hồn lực không cùng cấp bậc, là người bị thương nặng nhất.

Thời điểm Độc Cô Bác đi tới, Diệp Tát Khắc vừa mới hoàn thành trị liệu xong xuôi. Hai bên trừng mắt nhìn nhau, nhưng lại không nói thêm cái gì.

Thế cục hiện tại đều đã không cho phép Diệp Tát Khắc nhiều miệng, mà Độc Cô Bác thì cũng có cảm giác không vui.

Lựa lúc Diệp Tát Khắc chưa rời đi, sau khi Đại Sư ổn định lại hồn lực, Độc Cô Bác cũng tự tay kiểm tra qua một lần, phát hiện Đại Sư có một điểm kỳ lạ.

Cơ thể Đại Sư mang theo một luồng khí đen đặc. Luồng khí này bám vào trong xương cốt Đại Sư, không ngừng bọc lại các mảnh xương. Thế nhưng ở trên cầu vai cùng chính giữa xương sống lại không có.

Độc Cô Bác chưa nhắc đến, hắn đợi Đường Tam trở về xem thử. Dù sao thân thể Đại Sư hiện tại rất tốt, sau khi được Cửu Tâm Hải Đường trị liệu còn tốt hơn.

Kế đến liền nói chuyện của Diệp Phi Linh.

Qua mấy chén trà, chỉ có thể xác định là Diệp Phi Linh chưa chết, mà là chạy trốn vào sâu bên trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.

- Sao ngươi lại chắc chắn như vậy ?

Độc Cô Bác không cho là đúng, đối với ba vị sư phụ gặng hỏi địa điểm Diệp Phi Linh chạy trốn. Đầu hồn thú kia tu vi Thập Vạn Niên không giả, nhưng là Độc Cô Bác cũng không có ý định săn hồn hoàn.

- Bởi vì ... Tiểu Vũ, con bé mới là chân chính hồn thú, hơn nữa có nó tại, Diệp Phi Linh nhất định sẽ an toàn !

Liễu Nhị Long nhẹ giọng nói. Bí mật này cũng không phải là chuyện lớn gì, ít nhất Độc Cô Bác cùng Diệp Tát Khắc đều đã có mặt trong lần thi đấu ở Võ Hồn Điện năm đó, bọn họ hẳn là cũng sẽ rõ ràng một hai.

Độc Cô Bác phiền lòng, chớp lên ánh mắt xanh lục. Đám người này thật sự quá mức ngu xuẩn, chỉ vì một con hồn thú mà tin tưởng rằng nó sẽ bảo vệ nhân loại ?

Nhưng là hắn sẽ không nói ra, mà ba vị sư phụ cũng sẽ không nói ra một bí mật kinh người khác.

Đường Tam ở trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, bên cạnh hắn còn có Đường Hạo.

Chỉ như vậy, tính mạng của Diệp Phi Linh liền được bảo đảm, không kể tới chuyện con bé còn có rất nhiều chủ ý khác, tốt xấu gì cũng không phải quá lo lắng.

Chỉ là lần này đi một lần, ba vị sư phụ cũng kiến thức quá năng lực của Thập Vạn Niên hồn thú. Đích xác vô cùng cường đại, ngay cả ba người thi triển võ hồn dung hợp kỹ cũng không thể chống đỡ nổi.

Nếu không phải có một đầu Thập Vạn Niên hồn thú khác nhảy ra chen ngang, bọn họ hẳn là phải chết không thể nghi ngờ.

Bóng đêm dài lê thê mang theo phiền muộn.

Độc Cô Bác sắp xếp một chút, lại gửi một lá thư tới cho Độc Cô Nhàn, dặn dò nàng thời gian này phải thật cẩn thận.

Nàng là chấp niệm bảo hộ duy nhất trong lòng hắn, mặc dù Ngọc Thiên Hằng cam đoan hứa hẹn, nhưng hắn là ông nội, hắn không thể không lo.

- Nhàn Nhàn, phải tận dụng hết khả năng có thể duy trì mối quan hệ cân bằng !

Bích Lân Xà võ hồn cường ngạnh khống chế, thuộc về loại hình đặc thù hồn sư, hiện tại Thiên Đấu Đế Quốc đang đến hồi tranh đoạt vương vị, nếu như ngả về bên nào cũng mang theo đại phiền phức.

Nhàn Nhàn võ hồn còn chưa tiến hóa hết, nếu như chiến đấu không có người bảo hộ, nhất định sẽ bị cường công hệ tất sát.

Cứ như vậy an bài tất cả mọi chuyện, Độc Cô Bác dựa theo chỉ dẫn của âm thanh trong đầu hắn, thẳng đường xông vào trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.

'' Đây là cơ duyên của ngươi, trước khi kết thúc hành trình phải tìm thấy nó ! ''

Thanh âm trong đầu Độc Cô Bác lên tiếng, Độc Cô Bác không hoài nghi một chút gì.

Bởi vì ... đây chính là hắn, nhưng là hắn ở một thời không khác.

Khi thanh âm trong đầu hắn nói ra đại bí mật này, Độc Cô Bác kinh hoảng không thôi. So với kinh hoảng, hắn còn tưởng chính mình mộng du.

Nhưng thanh âm đó lại giải thích cặn kẽ cho hắn rất nhiều chuyện, thậm chí còn đem cả bí mật về tương lai nói cho hắn biết.

Ở bên trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm có thứ mà hắn cần, một thứ khiến cho hắn có thể bước lên thần !!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK