Mục lục
Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Linh Linh biết có chuyện không ổn.

Nàng không phải thực sự muốn gả cho Tà Nguyệt của Võ Hồn Điện gì đó, nếu như đây là ý chỉ không thể chống đối được thì cũng thôi đi, đằng này biểu ca khắp nơi lại đem nàng giám thị gắt gao, nàng thật sự lo lắng cho cha.

So với mẹ có nhà ngoại cường đại chống đỡ, cha ... chẳng còn ai cả. Thậm chí ngay cả đứa em gái cùng cha khác mẹ kia cũng không đáng tin, Diệp Linh Linh thật sự bế tắc.

Bởi vì nàng là người kế thừa cuối cùng của Cửu Tâm Hải Đường nhất mạch.

Diệp Linh Linh trong đầu không phải chưa từng nghĩ tới một khi nàng chết, Diệp gia sẽ thế nào. Cha đã dạy phụ trợ hệ lúc nào cũng phải đối mặt với cái chết, cho nên nếu như không tìm được trợ lực cường đại, tới đó ngày chết cũng đến gần.

Tà Nguyệt của Võ Hồn Điện, người này năm đó cũng là đại tài trong các thiếu niên tinh anh, thế nhưng Diệp Linh Linh chưa từng dám mộng tưởng đến.

Ánh mắt hung ác của bọn họ khi bẻ gãy Long giáp của Lão Đại, đánh cho Nhàn tỷ bay thẳng xuống đài, Diệp Linh Linh trong lòng rất sợ.

Nàng chỉ là một cái phụ trợ hệ nhỏ yếu, lỡ như ... hắn không vừa ý, một kích chụp chết nàng như vậy, nàng làm sao bây giờ ?

Diệp Linh Linh vừa đi vừa nghĩ, bất tri bất giác đã tới phòng của Diệp Phi Linh.

Trong lòng nàng không ngừng bần thần.

Đứa em gái cùng cha khác mẹ này, từ sau khi trở về gia tộc chính là phong quang vô hạn. Không chỉ là sư muội của Đường Tam ...

Khoan đã, sư muội Đường Tam, người có mối thù với Võ Hồn Điện ?

Diệp Linh Linh rất nhanh nắm được điểm mấu chốt. Nếu là như vậy ... sao không để Diệp Phi Linh thay nàng gả tới Võ Hồn Điện ?

Diệp Linh Linh biết rất rõ Võ Hồn Điện thù ghét Đường Tam tới mức nào. Nếu như muội muội gả tới Võ Hồn Điện, tới đó hai bên ngươi chết ta sống, không cần liên lụy đến Diệp gia cùng cha, nàng có thể yên bình ở Thiên Đấu Thành tiếp tục chủ trì phận sự của mình.

Hơn nữa còn có thể mượn tay Võ Hồn Điện hạ thủ Diệp Phi Linh, tiêu diệt Đường Tam thay cho lão Đại Ngọc Thiên Hằng. Sau đó chính mình chạy đến Lam Điện Bá Vương Long ẩn náu, như vậy chẳng phải là đã hoàn thành.

Ngọc lão Đại từng hứa danh dự sẽ để cho nàng một vị trí khách khanh, Diệp Linh Linh đương nhiên nhớ kỹ, chính là bởi vì sợ Độc Cô Nhàn thương tâm, cho nên cũng chưa từng nói ra chuyện này.

Hết thảy, đều để nàng - một cái phụ trợ trị liệu hệ hồn sư nhỏ bé này tới an bài đi !

******

Diệp Phi Linh vốn tính toán định ra ngoài, nhưng là vừa bước tới cửa lập tức liền có kỵ sĩ chạy tới ngăn cấm.

- Nhị tiểu thư, người không được phép ra ngoài !

Diệp Phi Linh không muốn gây ra động tĩnh quá lớn, trực tiếp hỏi thẳng hắn.

- Ta cần phải đi mua đầm dự tiệc, làm thế nào mới có thể ra ngoài ?

Tên kỵ sĩ trong lòng sửng sốt, thông thường các tiểu thư sẽ ái ngại cùng tế nhị hỏi thăm chuyện ra ngoài, chưa từng có vị tiểu thư nào trực tiếp nói giống như vậy.

- Nếu vậy thì tiểu thư phải mang theo đội kỵ sĩ chúng ta, ít nhất là năm người trở lên !

Chuyện các tiểu thư quý tộc thường xuyên ra ngoài mua váy vóc và trang sức đã thành thông lệ, tên kỵ sĩ cũng không dám làm quá mức, nhất là đối với người mà Giáo Hoàng đại nhân coi trọng.

- Tốt, năm người liền năm người, lập tức an bài cho ta hai cỗ xe ngựa, hôm nay ta muốn mua thêm vài bộ váy mới !

Diệp Phi Linh nghe ra ý tứ giám thị, trực tiếp yêu cầu nhiều hơn. Năm cái kỵ sĩ cũng đòi so với sức mua đồ của nàng, hiện tại đúng là thời điểm rêu rao đấy.

Hơn nữa chuyện này trong hôm nay rất nhanh sẽ tràn ra ngoài. Thiên Đấu Thành không phải chưa từng có tiểu thư điêu ngoa tùy hứng sao ?

Diệp Phi Linh biểu hiện thái độ khiến cho đám kỵ sĩ nhất thời đen mặt. Chẳng lẽ đây thực sự là người Giáo Hoàng mong đợi ? Tâm tính kém như vậy, thế nào có thể bước vào Giáo Hoàng Điện ?

Thế nhưng hết thảy chỉ là dự tính của Diệp Phi Linh.

Đem bản thân mình rêu rao muốn mua váy nhưng lại mang theo hai cỗ xe ngựa, thực sự là điêu ngoa tùy hứng đến cực điểm, nhất là khi Diệp gia đang trong tình trạng không có người trợ lực như vậy.

Trữ Phong Trí đánh một quân cờ, tự hỏi Diệp gia này Tuyết Dạ Đại Đế giữ hay bỏ.

Thế nhưng lúc này, Ngọc Thiên Tâm lại tự mình chạy đến, một mực bồi Diệp Phi Linh đi mua váy.

Diệp Phi Linh sớm đã ra ám thị, nhiều ám thị đến như vậy, không nghĩ tới Ngọc Thiên Tâm chạy đến trước tiên mà không phải Mã Hồng Tuấn. Chuyện nàng mua váy chỉ là cái cớ, so với tính tình thường ngày nhu thuận của nàng, hẳn là các vị sư phụ sẽ phát hiện ra khác thường trước tiên.

Thế nhưng Mã Hồng Tuấn bởi vì tập trung tu luyện, cho nên hắn đã tới chậm. Cửu muội thế nhưng đột phá Hồn Vương, viện trưởng đại nhân nhìn hắn không thành thân, lập tức đem đồ ăn ngon của hắn đều cắt, không tới sáu mươi cấp liền không cho hắn ra ngoài ăn thêm.

Mỗi ngày chỉ có cơm canh cùng một chén nước lọc, Mã Hồng Tuấn đã bí bức gần chết, nay được sư phụ thả ra ngoài, dĩ nhiên là phải mua đồ ăn tới trước tiên, sau đó nhanh chân chạy đi tìm Cửu muội.

Mà lúc Mã Hồng Tuấn tiến đến, tràng cảnh diễn ra cực kỳ quỷ dị.

Mười cái kỵ sĩ hộ vệ đang bao vây lấy Ngọc Thiên Tâm. Diệp Phi Linh ở phía sau lui bước, trên mặt đều là vẻ hoảng sợ yếu ớt.

Giả, đây là giả !

Mã Hồng Tuấn trong lòng hô to giả dối, nhưng là hắn cũng không thốt được lên lời. Cửu muội mà sợ hãi, hắn thà tin nàng trong lòng có quỷ còn hơn.

Diệp Phi Linh xoa xoa gương mặt, đối với Ngọc Thiên Tâm cường thế muốn bảo hộ nàng, cho nên đám kỵ sĩ kia chỉ có thể đương đầu chịu trận.

- Ta ngược lại không biết từ khi nào kỵ sĩ hộ vệ lại dám quản cả chuyện tiểu thư của các ngươi muốn hẹn hò cùng quý tộc đấy ?

Thanh âm Ngọc Thiên Tâm vô cùng ôn nhã, thế nhưng bàn tay hắn bùng lên từng đạo lôi điện khủng bố kia lại uy hiếp một đám kỵ sĩ đến co rúm lại.

- Chỉ cần là tiểu thư Diệp gia, nhất định phải biết giữ lễ nghĩa làm trọng. Nhị thiếu chủ Lam Điện Bá Vương Long đây là muốn uy hiếp chúng ta không cần giữ lễ sao ?

Tên kỵ sĩ đi đầu ngoan cố nói. Chỉ cần đem cái tội danh này chụp lên đầu Diệp Phi Linh, lại đem Lam Điện Bá Vương Long kéo xuống nước, một cái liền khiến Võ Hồn Điện có cơ hội ra tay.

- Phượng Hoàng Khiếu Thiên Kích !

Mã Hồng Tuấn nhàn nhạt hô lên, đem ngọn lửa từ dưới mặt đất phóng tới, thiêu đốt tên kỵ sĩ lắm lời kia.

- Người nào ! Có biết đây là đội trưởng của Điện...

Một người khác lập tức hô lên, nhưng lập tức cũng bị tà hỏa quỷ dị kia phóng tới thiêu cháy.

- Bản đại gia đây là Mã Bá Tước, thế nào ? Một cái kỵ sĩ nho nhỏ cũng dám mồm mép nhắc đến chủ nhân của mình sao ? Cửu muội nhà chúng ta thích hẹn hò cùng ai là chuyện của nàng, ngươi ngược lại dám cản đường chúng ta sao ?

Mã Hồng Tuấn thân ảnh lộ diện, đem hỏa diễm hừng hực phóng đến. Đội kỵ sĩ này chưa nếm trải qua Cửu muội dạy dỗ hay sao ? Vậy chính là kẻ xấu rồi !

Sư muội chưa bao giờ tùy tiện đả thương người, ngoại trừ lần đó hắn để nàng bị ba tên xấu xa kia tổn thương. Mã Hồng Tuấn trong lòng nhớ kỹ, trừ phi để hắn thấy lại những kẻ tương tự như vậy, hắn nhất định một kích giết chết cả đám.

Trên quyền lợi, hắn là Bá Tước, có thể lập tức xử tử những quý tộc cấp thấp hơn mình. Đám kỵ sĩ hộ vệ này quyền lực thấp hơn hắn, cho nên hắn có thể tùy tiện giết chết mà không cần giải thích cái gì.

Những kỵ sĩ còn lại bị dọa sợ, tuy vậy đều tự mình xếp vào một nhóm chỉnh tề, cũng không nói thêm cái gì. Tình huống trước mặt có chút bất lợi, đội trưởng cùng đội phó đều chết, xem ra chỗ dựa của vị nhị tiểu thư này không đơn giản.

Diệp Phi Linh liếc mắt nhìn.

Diệp gia nhân mạch, nàng không có thời gian nhìn kỹ, nhưng rèn luyện thành nhóm có trật tự như thế này, đây không phải là người Diệp gia.

Cha cả ngày ở Hoàng Cung hỗ trợ nhị hoàng tử, nếu là người nhị hoàng tử đưa tới thì lại không phải.

Nhưng nếu là người Ngân gia ... vậy thì thay thế người Diệp gia giám thị nàng, đây là chủ ý của ai ?

Diệp Phi Linh nghĩ đến đấy, tạm thời gác lại chuyện này sang một bên, bởi vì Ngọc Thiên Tâm cùng Mã Hồng Tuấn yêu cầu hộ tống nàng. Tám tên kỵ sĩ kia phải ở bên ngoài cửa hàng, cũng không dám tiến vào bên trong nửa bước.

Ngọc Thiên Tâm chỉ là hiếu kỳ mà chạy tới xem Diệp Phi Linh làm sao, hắn cũng phát hiện chuyện không thích hợp. Mã Hồng Tuấn đã sớm được viện trưởng dặn trước, đối với chuyện Diệp Phi Linh làm quá lên như vậy cảm thấy không thích hợp.

- Ta không rõ đám người bên ngoài là ai, nhưng bọn họ lại muốn giám thị ta !

Diệp Phi Linh đem một bộ váy ướm lên người, đối với Mã Hồng Tuấn truyền âm nói. Mã Hồng Tuấn nhìn màu sắc, gật đầu xong cũng không nói thêm cái gì.

- Ta lại nghĩ bộ màu xanh trên tầng phù hợp với muội hơn !

Ngọc Thiên Tâm nhìn theo màu sắc, Diệp Phi Linh chọn lựa cũng không tệ, nhưng bản thân hắn trang phục có rất nhiều màu xanh, nếu nàng cùng mình lựa chọn trang phục tương đồng thì tốt hơn.

Diệp Phi Linh gật đầu, lại hướng tới chủ cửa hàng yêu cầu thử tiếp, một lúc thử liền bảy bộ váy. Mục đích mua váy cũng không phải là nói chơi, tuy nàng có thể tự mình may váy, nhưng bây giờ thời gian đều để hoàn thiện hai bộ lễ phục kia, tóm lại là bận không thể làm được.

Hôn lễ của Độc Cô Nhàn cùng Ngọc Thiên Hằng, nhất định phải ăn mặc tương xứng.

Diệp Phi Linh rảnh rỗi bày ra oanh động lớn như vậy, chuyện này đến tai Ngân gia liền là một hồi trò cười.

- Ha ha, con tiện nhân đó cũng giống như mẹ nó, lại biết bám vào Mã Bá Tước cùng nhị thiếu gia Lam Điện Bá Vương Long cơ đấy !

Ngân Ngọc phu nhân ở một bên cười điên cuồng. Ngân Quyết càng là cau mày tính toán, tuy rằng vị kia dặn dò không được giết nàng, nhưng nữ hài này quá mức nguy hiểm, nếu không đem nàng nhốt lại, sợ rằng kéo tới các đại gia tộc làm hỏng chuyện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK