Mục lục
Đấu La Đại Lục Hệ Liệt - Thiên Hạ Trôi Qua Không Dễ Dàng
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Phi Linh ngồi trên ghế đối diện, ánh mắt quét qua nhìn cơ ngơi Ngự tộc. Nói về tổng thể thì không gọi là có thẩm mĩ cao siêu gì, nhưng là cấu trúc phòng ốc lại cực kỳ vuông vắn.



Thứ khiến Diệp Phi Linh hài lòng nhất chính là mặt tường láng mịn. Cái này cũng đánh giá tay nghề của Ngự tộc vô cùng cao, Diệp Phi Linh đặc biệt cần những người có tay nghề tốt.



Tương lai còn muốn xây dựng tông môn, mấy cái chuyện này, nhìn thì giống như là lông gà vỏ tỏi, nhưng thực ra vô cùng cần thiết.



- Không biết rõ quý tính đại danh của thiếu gia đây ? Hôm nay trước đừng trở về, ở lại Ngự tộc chúng ta ăn một bữa cơm rau thì thế nào ?



Diệp Phi Linh gật đầu, thanh âm cũng biến thành giọng nam trầm thấp, đáp :



- Đương nhiên cung kính không bằng tuân mệnh rồi, thứ cho ta thất lễ trước mặt tiền bối, ta họ Diệp !



Đây là chưa muốn lộ tên sao ? Có ý tứ.



Ngưu Cao là lão bất tử, có chút chuyện người không muốn lộ danh tính đều đã gặp qua, nhưng thiếu niên này cũng không phải là ra vẻ thần bí cái gì, chỉ là hắn có điểm khó xử, lão cũng không trách được.



Đơn đặt hàng lớn đến như vậy, ngay cả lão còn có chút sợ thiếu niên này đặt cho sang mồm, nhưng hắn cũng không có ý tứ từ chối bữa cơm, hừm, qua một bữa rượu liền biết hắn có phải nam nhân hay không.



Trong lúc Ngưu Cao bổ não suy đoán cùng tính toán đơn đặt hàng, Diệp Phi Linh ánh mắt thản nhiên nhìn nhân mạch Ngự Tộc tấp nập. Nhân mạch nhiều như vậy, có khi khởi công lại dễ dàng xong sớm.



Ái Mạc Tâm bày lên lễ vật, đem đồ đặt xuống. Ngưu Cao có chút tá hỏa, lễ vật này quá quý giá rồi.



- Đây là một phần tâm ý của chúng ta, mong rằng Ngưu lão không chê !



Diệp Phi Linh đạm nhiên nói. Thường thấy cũng chỉ là trà rượu, nhưng lễ vật nàng chọn bao gồm một suất tham dự Sử Lai Khắc học viện, lại thêm mấy phần rượu cao lương.



Rượu thường không có vị, rượu cao lương độ nặng cao, nhưng so với rượu thông thường thì càng thêm tinh khiết.



Ngưu Cao nhìn đến suất tham dự Sử Lai Khắc học viện kia, trong lòng còn chút đắn đo, thoáng cái liền bay sạch.



Đây là đại nhân vật có trọng lượng ở Sử Lai Khắc, lão kiếm lời lớn rồi.



Bây giờ Sử Lai Khắc học viện là tâm điểm trọng yếu trong tất cả các hồn sư học viện, không chỉ có thành tích tốt, mà mỗi cái cá nhân đều có thực lực không tầm thường. Đều là nhờ các vị sư phụ học viện tài ba hơn người, xem cháu trai lão tinh tinh Thái Thản, đi học một chuyến liền chiến thắng tại Cao Cấp Hồn Sư Học Viện Đại Chiến vẻ vang trở về.



Ngự tộc của lão so với Lực tộc cũng không kém cạnh, hơn nữa hiện tại tiến vào đó học, biết đâu mấy năm sau cũng có thể tham dự Cao Cấp Hồn Sư Học Viện Đại Chiến ?



Nghĩ một chút, giá vị thiếu gia này đưa ra còn hào phóng hơn người khác hai phần, đây là đáng để ăn mừng.



- Haha, Diệp thiếu gia quả nhiên anh tài kiệt xuất, ta trong lòng bội phục, ngài trước nghỉ ngơi một chút, rất nhanh chúng ta liền bàn chuyện chính !



Ngưu Cao vẻ mặt vui mừng, sai mấy cái tộc nhân đi hỗ trợ, lại bảo cháu trai hắn tiếp đãi Diệp Phi Linh tử tế.



Chuyện tốt thế này, trước gọi lão đầu tử Thái Thản tới đây. Cùng là huynh đệ tốt, chuyện vui không thể thiếu phần hắn.



Diệp Phi Linh đi theo cháu trai Ngưu Cao, hắn tên gọi Ngưu Liệt, bộ dáng có mấy phần giống gia gia Ngưu Cao, cùng một dạng với Thái Long.



- Diệp thiếu gia, ngài nói ta thật sự có thể tới Sử Lai Khắc học viện học tập sao ?



Ngưu Liệt được gia gia hắn nói qua, bây giờ mặc dù tuổi có hơi lớn, nhưng cũng không tính là trễ nải chuyện học tập. Có thể đến Sử Lai Khắc học viện chính là chuyện tốt không thể cầu, xem đồng môn trang lứa trong tứ tộc, Thái Long bằng tuổi với hắn chính là đi ra từ Sử Lai Khắc học viện mà hơn người.



- Có thể !



Diệp Phi Linh gật đầu, chuyện này không tính là khó, đem hồ sơ của Ngự tộc báo lên có thể dễ dàng đậu. Chỉ cần trước đó nàng giúp tên này tẩy qua kinh mạch một chút, tiến vào học viện dĩ nhiên là có chỗ đứng.



Ngưu Liệt cực kỳ vui mừng. Phen này hắn cũng có thể giống như Thái Long, có thể vẻ vang trở về. Cho dù chỉ là học viên cũng là danh giá hơn các học viện khác rất nhiều, ngay cả Đại đế cũng rất trân trọng.



Đảo mắt, liền tới giữa trưa. Ngự tộc vui như trẩy hội, từ trên xuống dưới đều mang theo không khí vui mừng.



Thái Thản lão cũng đến chung vui, từ xa đã nghe thấy tiếng ồm ồm cười nói. Diệp Phi Linh nghĩ một chút, tứ tộc phụ chúc như chim liền cành, nếu vận khí tốt, có khi nàng còn có cơ hội diện kiến qua cả bốn vị tộc trưởng.



Bất qua hôm nay Ngưu Cao chỉ mời Thái Thản. Lão bằng hữu chung vui, Ngự Tộc cùng Lực Tộc đương nhiên gần nhau thì hưởng lộc.



Thái Long xách theo mấy cân rượu chạy đến, không rõ Ngưu lão đầu có chuyện gì lại chạy sang mời gia gia hắn. Gia gia đuổi hắn tới trước hỗ trợ, còn bắt hắn mang theo nhiều rượu như vậy.



Đập vào mắt hắn là một bóng lưng quen thuộc. Tóc vàng nhạt dài ngang lưng bồng bềnh, đuôi mèo quẫy quẫy phía trước ...



Chẳng phải là Ái Mạc Tâm đó sao ?



Nàng thế nào lại ở đây ?



Ái Mạc Tâm đi theo Diệp Phi Linh, cảm giác sau lưng có người nhìn, quay đầu lại thì ra là Thái Long.



- Là ngươi à ?



Thái Long hề hề cười. Không nghĩ miêu nữ này còn nhớ đến hắn, thật là chuyện tốt.



Bất quá đi trước nàng không phải là ... ồ, là nam nhân sao ?



'' Thái Long học trưởng, đã lâu không gặp, đừng tiết lộ thân phận của ta !''



Diệp Phi Linh bí mật truyền âm đến. Đều là người quen, đương nhiên nàng cũng vui mừng, nhưng trong chuyện này trước tiên phải dụ được Ngưu Cao lão đầu.



Thái Long mặc dù không hiểu chuyện gì đang diễn ra, bất quá đã quen với hồi còn ở Sử Lai Khắc học viện thi đấu, Diệp Phi Linh đôi khi cũng thường biến thân như vậy.



Hẳn là có việc quan trọng cần làm, bằng không nàng cũng không biến nam thân.



- Thiếu gia không biết có khỏe không ?



Ngừng một chút, Thái Long lên tiếng hỏi. Diệp Phi Linh nghĩ đến tầng quan hệ giữa Đường Tam cùng Lực Chi nhất tộc, gật đầu.



- Hắn tốt lắm, dưới gầm trời này không có ai tổn thương được hắn !



Thái Long mừng rỡ, gãi đầu ngốc nghếch cười. Lực Chi Nhất Tộc sùng bái kẻ mạnh, trong lòng đặc biệt lưu luyến Hạo Thiên tông, cho nên không có mấy địch ý. Đối với Đường Tam thiên tài hơn người, hắn cùng gia gia còn mong nhớ thật nhiều.



Ái Mạc Tâm nhìn Thái Long biểu tình, mũi nhỏ khẽ hếch lên tức giận. Nàng nói cả nửa ngày thiếu gia sắc mặt đều lạnh nhạt, hắn vậy mà làm thiếu gia cười.



Tức cha chả là tức !



Bữa trưa rất nhanh được dọn lên. Ngưu Cao lão đầu mồm nói cơm rau, thế nhưng bê lên toàn bộ là thịt, còn thêm mấy vạc rượu.



Diệp Phi Linh mở to mắt, không hổ là tinh tinh nam nhân, thống khoái ăn thịt uống rượu như vậy, nàng chưa từng có thử qua.



- Thất lễ, ta uống bát nhỏ là được !



Diệp Phi Linh nghiêm túc giảm nhẹ lượng rượu. Không nói đến rượu mạnh cỡ nào, chính là dạ dày của nàng cũng không thể chứa được vò rượu lớn như vậy, một bát lại tới một bát là được.



Ngưu Cao nhìn bộ dáng nhã nhặn của Diệp Phi Linh, cũng biết là thiếu niên các đại gia tộc sẽ học cái nghi lễ quý tộc gì đó mà từ chối uống rượu vò lớn, bất quá lão không ngại.



Diệp thiếu gia này uống là được, mặc kệ hắn uống bát nhỏ hay không, đợi hắn say liền thử mai mối xem sao.



Đáng tiếc là trong Ngự tộc cùng Lực tộc không có mấy cái nữ hài tộc nhân, lần này tiện nghi cho lão cò hương kia, tứ đại tông tộc chỉ mình hắn có cháu gái.



Ái Mạc Tâm đứng ở một bên, vuốt miêu hai ba cái nhảy lên tách thịt thành từng miếng vừa ăn, cẩn thận đem đĩa đặt đến trước mặt Diệp Phi Linh, cũng không phải dạng nữ hầu ẻo lả vừa ăn cùng chủ nhân vừa ngả ngớn.



Thái Long trộm nhìn Diệp Phi Linh mấy cái, chỉ thấy '' hắn '' nhã nhặn ngồi ở đó tiếp chuyện hai lão gia tử, hỏi gì đáp nấy, rượu mời nâng lên mấy lần, mặc dù cũng là bát nhỏ, nhưng '' hắn '' lại uống được thống khoái mà không say.



Ái Mạc Tâm liếc mắt thấy ánh mắt Thái Long vụng trộm nhìn thiếu gia nhà mình, đuôi mắt khẽ nhếch lên.



Tên tinh tinh kia nhìn cái gì ?



Thái Long bị Ái Mạc Tâm trừng mắt, xấu hổ mà nâng bát rượu lên uống mấy hớp. Thế nhưng càng uống lại càng thấy quái lạ, rượu này hình như có công hiệu tỉnh táo hay sao vậy ???



Ngưu Cao cùng Thái Thản tận lực chuốc say Diệp Phi Linh, bất quá thiếu niên này vậy mà uống hết ba vò, bọn họ uống chính là ba mươi vò, kết quả không cần nói liền biết, Diệp Phi Linh chưa gục thì hai vị tộc trưởng đều đã gục.



Thoáng vận nội công ép hơi rượu bay ra ngoài, Diệp Phi Linh nhã nhặn dùng khăn lau miệng. Cơm khách này có phần hơi mệt, dạ dày nàng sắp bị rượu làm bỏng rồi.



Ngưu Cao cùng Thái Thản bàn chuyện xây dựng, cảm thấy vô cùng hợp ý. Thiếu niên này nói đến cặn kẽ chi tiết công trình muốn làm, trong đó còn tính toán cả lượng đồ dùng hắn muốn, vừa hay Thái Thản lão đầu gia tộc chính là thợ rèn, cái gì cần có đều có, coi như gom góp đủ.



- Tiền đặt cọc là bốn vạn kim hồn tệ, ngoài ra còn thêm mấy phần lễ vật, nếu mọi người trợ giúp học viện xây dựng công trình sớm hơn thì sẽ có thêm phần thưởng !



Diệp Phi Linh để lại hứa hẹn, trước mắt học viện sắp sửa bành trướng thêm nguồn nhân lực, nàng muốn có thêm mấy cái đảm bảo.



Cầm tiền trong tay, Ngưu Cao cùng Thái Thản lão đầu hai người đều tin tưởng là thật, còn đồng ý đích thân giúp '' hắn '' hỗ trợ học viện hết mức có thể.



Diệp Phi Linh cười cười, một vụ làm ăn, nhiều tiền cũng có thể xóa bớt địch ý. Ngưu Cao lão đầu tới Sử Lai Khắc hỗ trợ, rồi lão cũng sẽ biết tiềm năng của Đường Tam, tới đó nếu vẫn còn lựa chọn quay đầu thì chính là lão cứng đầu bất tử rồi !



* lão cứng đầu bất tử : già cả không nhìn rõ thời thế - gàn dở không chịu chấp nhận sự thật.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK