• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nói xong câu ấy, không chờ Tần Trạch phản ứng cô đã chạy vèo vào ký túc xá. 

*** 

Một tuần trước khi nhập học mọi người đã được nhà trường sắp xếp ký túc xá trước và mang quần áo tất cả mọi thứ đến sắp xếp trước cả rồi. Tuy nhiên có người đến 

trước, có người đến sau. Nên một phòng bốn người chưa biết mặt hết. 

Hai chị em họ Giản tuy không học cùng lớp với nhau nhưng vẫn ở cùng ký túc xá với 

nhau. Giản Tình vừa vào phòng đã thấy trong phòng có đủ mặt hết ba người và cô là 

người cuối cùng. 

"Chị về rồi. Mau rửa mặt rửa tay đi rồi đi ngủ một chút, sáng nay mẹ gọi chị dậy 

sớm hơn cả em mà" Giản Tâm vừa thấy Giản Tình ở cửa đã mỉm cười nói. 

"Cậu thật sự có chị em song sinh?" Một cô bạn ở giường đối diện Giản Tâm lên 

tiếng. 

"Không ngờ lại xui xẻo ở chung phòng với cậu. Trái đất này nhỏ đến mức nào thế. 

Thật bực bội" Dương Tuyết Mai giọng nói khó chịu. 

Giản Tình nhìn hai cô bạn còn lại trong phòng, một người trông cũng xinh xắn dễ gần là người đang nói chuyện với Giản Tâm. Còn người đang có thái độ hằn học với cô kia chính là người ban sáng đã có ý định muốn ngồi cạnh chồng cổ để làm thân. "Chị đây Dương Hạnh Nguyên bạn cùng lớp với em còn đây là Dương Tuyết Mai chị họ của cậu ấy. Nhưng hình như Tuyết Mai chung lớp với chị nhỉ. Thật khéo trùng hợp." Giản Tâm chỉ vào hai người giới thiệu với Giản Tình. 

Ai sắp xếp phòng ký túc xá cũng có chủ ý quá nhỉ. Hai chị em cô chung phòng với hai người bạn khác cũng là chị em họ với nhau. Còn nữa hai chị em cô là con gái cục trưởng cục cảnh sát giao thông còn hai chị em kia người là con gái hiệu trưởng, người là cháu gái hiệu trưởng. Vậy cái phòng ký túc này cũng quá quyền lực rồi. 

"Tớ cảm thấy chung phòng với cậu là may mắn hai kiếp người của tớ. Bởi vì tớ sẽ đỡ tốn tiền đi xem phim ma" Giản Tình thâm hiểm phát biểu một câu đậm chất trí 

thông minh của bà cáo già' làm cho ba cô gái nhỏ trong phòng không hiểu gì cả. 

Dương Tuyết Mai cứ nghĩ Giản Tình đã biết điều nên bắt đầu nịnh bợ cô nên cô càng đắc ý. 

"Biết vậy là tốt." 

Giản Tình bật cười ha hả. Cô bé này thật sự không nhận ra rằng cô đang mắng cô bé xấu như ma sao? Cười chết cô mất. Giản Tình cố kiềm chế lại tâm trạng sau đó đi rửa mặt rửa tay rồi đi về phía giường mình leo lên nằm. Trong phòng có bốn chiếc giường,mà hết ba cái đều có màn che là màu hồng rồi, chỉ riêng giường của cô là 

màu xanh dương thôi. Đúng kiểu người già và trẻ nhỏ. 

Giờ ngủ trưa đi qua, buổi chiều là tiết học năng khiếu tự chọn. Lại là một sự khác biệt nữa giữa cô và ba cô bé trong phòng. Trong khi chị em họ Dương chọn âm nhạc, Giản Tâm chọn mua thì cô lại chọn bóng rổ. Môn tự chọn đa phần đều là con trai 

theo học. 

Kiếp trước Giản Tình đã từng học âm nhạc cùng múa khi còn ngồi trên ghế nhà trường rồi, giờ sống lại một kiếp nữa, đi học lại một lần nữa, không lẽ cô lại phải đi học lại môn cô đã biết để giả vờ không biết gì giống như các môn học chính quy. Cô không muốn như thế, giả nai ở các môn chính quy cô đã mệt mỏi lắm rồi. Đến tiết học này có thật sự muốn trở thành cô bé mười một tuổi bắt đầu học lại điều mình thích nhưng không làm được. Cô cũng từng băn khoăn chẳng biết chọn môn nào, cuối cùng cô hỏi Tần Trạch và chọn luôn theo cậu. Dù gì môn bóng rổ này cô cũng thích hơn là những môn bánh bèo cô đã từng học qua ở kiếp trước. 

Đến nhà thể thao đa năng, cô cứ nghĩ sẽ có duy nhất mình cô là nữ chọn môn này sau đó sẽ nhận được sự ưu ái đặc biệt của thầy phụ trách. Nhưng không khi đến đây cô mới biết cũng còn nhiều bạn nữ khác cũng chọn giống cô, nhìn sơ qua chắc cũng hơn mười bạn. Mặc dù đối với các môn khác thì đây chẳng là gì, nhưng đối với môn này như vậy là rất đông rồi. Nam và nữ được chia ra hai khu vực tập riêng. Nam rất đông có khoảng hơn sáu 

mươi bạn, nữ chỉ có hơn mười mấy bạn. Phải nói với ba lớp sáu, tổng số nam sinh là hơn tám mươi trên một trăm hai mươi học sinh thì môn bóng rổ là được nhiều năm sinh chọn nhất. Vì vậy các bạn nam khi nhìn những bạn gái cũng học môn này thì thấy thích thú lân la làm quen khi được giải lao giữa giờ. Giản Tình đã tập tốt nhất 

trong số đám bạn nữ cho nên dĩ nhiên sẽ có nhiều bạn nam để ý và muốn làm quen. Cô vừa ngồi xuống nghỉ ngơi lao mồ hôi trán đã có một vài bạn nam đi tới làm quen. "Chào bạn, bạn tên gì nhỉ? Chúng tớ có thể làm quen không? Bạn chơi bóng còn tốt 

hơn một số nam sinh nữa đấy." Một bạn nam đứng ra bắt chuyện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK