• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ô thế à! Con gái ba mơ thấy cảnh như vậy thật sao? Được rồi ba sẽ không đi nữa nhưng chờ ba gọi về đơn vị một chút nhé” Ba Giản ngạc nhiên sau đó lấy điện thoại ra thật sự gọi về đơn vị xin nghỉ hôm nay còn không quên lấy lý do rất chân thực sáng ra tiêu chảy nặng không thể đi nổi nữa. 

Giản Tình ở bên cạnh ngớ ra, sao mọi chuyện hình như sai sai thì phải. Sao ba cô không đi đúng kịch bản thông thường nhỉ. Chẳng phải ba cô cần không tin lời cô nói mới đúng sao. Chẳng phải ba cô cần bất chấp nguy hiểm mà thực hiện nhiệm vụ sao. Bây giờ sao lại có thể bình tĩnh nói dối không chớp mắt để xin nghỉ thể này. Cũng chẳng cần hỏi lại cô hay nghi ngờ cô một chút nào nữa. Cô thật sự không biết có nên vui mừng không đây. 

“Được rồi bảo bối nhỏ. Chúng ta mau vào nhà thôi. Hôm nay ba sẽ có thời gian chơi với hai đứa rồi. Con có thích không?” Ba Giản mở cửa xuống xe bế Giản Tình đi vào nhà. 

Vừa vào đến nhà mẹ Giản đã ngạc nhiên nhìn hai ba con Giản Tình. Vừa rồi đột nhiên cô bé chạy nhanh ra ngoài nói đuổi theo ba có chuyện muốn nói, bà đã rất kinh ngạc rồi. Có chuyện gì mà cô bé lại gấp gáp như vậy. Bây giờ lại thấy ba Giản đi trở vào không đi làm nữa bà nhíu mày nhìn Giản Tình. Bà cho rằng cô bé đã cố tình làm 

nũng không cho ba cô đi làm. 

“Tình Tình, con không cho ba đi làm sao? Như vậy là không được, hôm nay con không ngoan rồi đấy” bà nói với Giản Tình xong cũng quay sang nói với ba Giản “Ông cũng chiều con quá rồi đó, chẳng phải đã nói hôm nay là nhiệm vụ quan trọng sao, sao có thể nói nghĩ là nghĩ được chứ. Ông quên ông là đội trưởng rồi à, ông không đi làm thì ai dẫn đội hả? Ôi tức chết tôi mất. Hai cái người này” Mẹ Giản tức giận đưa 

tay quạt quạt người. 

“Đội trưởng không đi làm thì có đội phó lên thay, bà tưởng đội phó là để trưng sao? Còn nữa tôi đột nhiên cảm thấy trong người không được khỏe nên ở nhà thôi. Chẳng liên quan gì đến Tình Tình cả” Nói rồi ba Giản nháy mắt với Giản Tình sau đó đi lên. lầu thay bộ cảnh phục ra. 

Ba Giản là đội trưởng đội cảnh sát giao thông thành phố, là một người có tính trách nhiệm cao. Thế mà hôm nay vì câu nói của Giản Tình mà lại thản nhiên nói dối để ở nhà nghỉ chơi với cô và Giản Tâm. Giản Tình thật sự rất nghi ngờ có phải hôm nay ba cô thật sự bị sốt đến ấm đầu rồi không? Sao lại có biểu hiện lạ lùng thế này. 

Nhưng cũng nhờ như vậy mà ba ba con có được một ngày chơi đùa với nhau. Làm cho tình ba con càng thêm khắng khít. Kể từ ngày sống lại, hôm nay cũng là ngày duy nhất cô và ba cô có nhiều thời gian ở bên nhau như vậy. Kiếp này cô rất trân trong gia đình, người thân. Nhất là người ba đã rất yêu thương cô này. Cô quyết tâm se không để ba cố xảy ra chuyện gì như kiếp trước. Kể cả mẹ cô cũng vậy. Cô sẽ bảo vệ gia đình nhỏ này. 

Đến nữa đêm ba Giản nhận được điện thoại của đồng đội. Ông giật mình ngồi bật người dậy. Làm cho mẹ Giản đang nằm bên cạnh cũng giật mình tỉnh giấc. Bà thấy ba Giản sao khi nghe điện thoại xong thì có biểu hiện lạ liền hỏi đã xảy ra chuyện gì. Cho đến lúc này ông mới chịu kể lại mọi chuyện đã xảy ra lúc sáng giữa ông và Giản 

Tình. Mẹ Giản nghe xong cũng cảm thấy sợ hãi. “Tình Tình đúng là bảo bối của tôi mà. Nếu không có con bé có lẽ người nằm trong viện lúc này là tôi chứ không phải đối phó Nghiêm rồi” 

Sáng hôm sau, Giản Tình còn chưa tỉnh ngủ hẳn đã bị ba Giản vào phòng bế lên hôn tới tấp vào mặt. Làm cô chẳng hiểu chuyện gì. Giản Tâm ở giường bên cạnh đang ngủ cũng mơ màng tỉnh dậy nhìn thấy cảnh này thì khóc òa lên. “Ba hôn chị mà chẳng hôn con. Ba hết thương Tâm Tâm rồi huhu Ba Giản sững sờ rồi bật cười ha hả, thả Giản Tình xuống giường rồi sang giường Giản Tâm bế cô bé lên hôn chụt mấy phát vào mặt. Giản Tình vẫn chưa hiểu chuyện gì. Mới sáng ra ba cô làm gì nhiệt tình như thế. Bình thường có hôn buổi sáng cũng chờ đến lúc gặp hai chị em cô ở phòng ăn mà. Sau hôm nay lại vào luôn cả phòng thể này. “Được rồi mau để hai đứa làm vệ sinh cá nhân đi rồi ăn sáng, ông định hôm nay không đi làm nữa?” Mẹ Giản từ ngoài đi vào nhìn ba người trong phòng nói. “Ra ngay đây, tôi chỉ muốn vào hôn tiểu thiên thần của tôi một chút bà cũng ý kiến nữa. Hai con nhanh ra ngoài ăn sáng nhé, rồi đi học ngoan. Chiều về ba mua bánh gato cho hai đứa nhé” Ba Giản vui vẻ nói xong thì đi ra ngoài. 

Giản Tình còn đang không hiểu chuyện gì đã xảy ra với ba mình thì bên kia Giản Tâm nghe nhắc đến bánh gato đã thích trí cười ha hả, cảm ơn ba Giản rối rít. 

*** 

"A Trạch, hôm nay cậu đến sớm thế?” Giản Tình vừa vào lớp đã thấy Tân Trạch ngồi ngay ngắn ở chỗ ngồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK