Con trai bà lớn hơn thằng nhóc kia ba tuổi. Nhưng lại chẳng nên thân nên hình,
không lo hành tối ngày chỉ ăn chơi lêu lỏng, bà đã cố gắng dạy dỗ khuyên ngăn, thế nhưng Nghiêm Thừa Hạo chỉ bỏ ngoài tại lời bà. Cũng chính vì vậy mà ông cụ Tần chẳng thích nó lắm. Bà cũng khổ tâm hết sức với con trai mình. nhà họ Nghiêm nó đã thua đứa em họ Nghiêm Thông, bây giờ về nhà họ Tần lại bị so sánh chẳng bằng Tần Trạch. Bà thật sự cực kỳ lo lắng cho tương lai đứa con này. "Mẹ yên tâm đi, con sẽ chăm sóc thằng nhóc đó tử tế." Nghiệm Thừa Hạo cười
nham hiểm.
***
Hôm nay là ngày đầu tiên nhập học ở trường trung học lại là trường quốc tế nên hầu hết học sinh được đưa đến trường bằng xe bốn bánh sang trọng và đương nhiên chị em nhà họ Giản cùng nằm trong số đó. Trong năm năm qua ba Giản vì làm tốt nhiệm vụ nên đã thăng quan tiến chức không còn làm đội trưởng đội cảnh sát giao thông tuần tra nữa. Ông đã lên làm cục trưởng cục cảnh sát giao thông. Riêng mẹ Giản cũng xin đến trường quốc tế này giảng dạy từ hai năm trước, vì vậy hai chị em cô học
ngôi trường này cũng là lẽ đương nhiên. Lúc biết được mình sẽ học ở trường quốc tế, Giản Tình rất lo lắng, cô sợ rằng sẽ không được học chung với Tần Trạch nữa. Bởi vì hoàn cảnh gia đình của Tần Trạch rất khó vào được trường này. Khi cô nói ra ba mẹ cô đã chọn trường quốc tế cho hai chị em cô học tiếp trung học, cô thấy vẻ mặt Tần Trạch có vẻ buồn rầu. Cậu im lặng chẳng nói gì với cô thật lâu. Sau đó cậu đột nhiên nhìn vào mắt cô nói với giọng điệu chắc chắn: "Tớ sẽ học chung trường với Tình Tình. Nơi nào có Tình Tình nơi đó luôn có A.
Trạch."
Lúc đó cô đã rất ngạc nhiên và cảm động, không ngờ một cậu bé mới chín tuổi mà biết dỗ con gái như thế. Chẳng lẽ những năm qua cậu đã bị cô dạy hư. Cô cũng muốn tin lời Tần Trạch nhưng sự thật lại khiến cô nghi ngờ. Bà ngoại cậu bán quán ăn gia đình bình thường thì làm sao có đủ tiền cho cậu vào trường quốc tế. Tuy nhiên cô đã bất ngờ khi gặp cậu ở cổng trường quốc tế hôm nay. Cậu thật sự được học
cùng trường với cô như lời cậu đã nói. Làm sao có thể chuyện này thật sự rất khó tin
nhưng mà cô cũng không quan tâm chỉ cần biết cô và cậu lại chung trường là được. Ngoài ra, Nghiêm Thông và Lê Uyển Nhi cũng học ở trường này. Tuy nhiên nhờ có mẹ làm giáo viên ở trường này nên cô đã nhờ mẹ nói một tiếng với giáo viên khác sắp xếp cho cô đừng chung lớp với Lê Uyển Nhi, bởi vì những năm tháng tiểu học cô đã quá mệt mỏi với cô bé đó rồi. Cô cũng kêu mẹ cô sắp xếp cho Giản Tâm học khác lớp với cô đi nên cho con bé có sự tự lập đừng cứ mãi dựa vào cô.
Trong những năm tiểu học cô đã cố gắng làm cầu nối hướng cho Giản Tâm thích Nghiêm Thông mà đừng nhớ thương gì đến Lê Uyển Thanh. Nhờ ông trời thương cô đã thành công. Giản Tâm chẳng còn nhắc gì đến Lê Uyển Thanh nữa. Mặc dù con bé chưa hoàn toàn thích Nghiêm Thông lắm, bởi vì lúc nào bên cạnh Nghiêm Thông cũng là Lê Uyển Nhi nên con bé có thể mới không dám tiếp cận cậu, chơi với cậu. Nhưng chỉ cần con bé quên được Lê Uyển Thanh thì cô đã cảm thấy mừng rồi. Và sẽ có hy vọng là kiếp này sẽ khác kiếp trước, thậm chí có thể Giản Tâm sẽ không xấu xa như kiếp trước cũng nên.
Cuối cùng Giản Tình và Tần Trạch vẫn học chung lớp và học lớp đầu tiên. Còn riêng ba đứa nhóc kia lại học cùng một lớp với nhau. Vào lớp học khi cô giáo sắp xếp chỗ,
cô cho các bạn nam vào ngồi trước.Sau đó sẽ cho các bạn nữ lần lượt đi vào chọn
chỗ. Dĩ nhiên Giản Tình rất muốn ngồi cùng với Tần Trạch, cô nghĩ Tân Trạch cũng thể. Tuy nhiên bất ngờ đã xảy ra, một cô bé vào trước cô đã chọn ngồi cùng Tần Trạch. "Cậu bạn này, tớ ngồi đây nhé." Dương Tuyết Mai mỉm cười sau đó ngồi xuống ghế. Tuy nhiên cô bé còn chưa đặt mông xuống đã bị cậu bàn đẩy chiếc balo sang bên cạnh ngăn không cho cô ngồi, đồng thời lạnh lùng nói. "Tớ không muốn ngồi cùng cậu". Dương Tuyết Mai nụ cười cứng đờ, phải biết rằng cô là một cô bé xinh xắn, lại còn là con gái của hiệu trưởng. Có rất nhiều cậu bé muốn cô ngồi cùng mà cô không đồng ý đấy. Thế mà khi cô chủ động ngồi với cậu,cậu lại không cho. "Nhưng tớ muốn ngồi ở đây." Dương Tuyết Mai tức giận. Cô giáo thấy tình hình có vẻ căng thẳng thể là đứng ra giảng hoà và sắp xếp chỗ, bởi vì cô cũng biết đây là con gái cưng của hiệu trưởng. Cô cũng không muốn đắc tội hiệu trưởng. "Tân Trạch hay em ngồi cùng Dương Tuyết Mai nhé. Em ấy cũng là học sinh xuất
sắc đấy. Cả hai em đều xuất sắc ngồi cùng nhau chẳng phải rất thích hợp "