Lê Uyển Thanh nhìn vẻ khó xử của Nghiêm Thông, cậu cũng đồng cảm với cậu bé. Em gái cậu có tính chiếm hữu rất cao, bất kỳ cái gì nó thích điều không muốn chia sẻ
cho người khác một chút nào. Mặc dù hai nhà Lê và Giản có giao tình với nhau
nhưng không hiểu sao lúc nào giữa Giản Tình và Lê Uyển Nhi luôn xích mích với nhau như thế. Cậu thấy chị em nhà họ Giản rất thân thiện mà. Chắc là vì con gái với nhau
nên có tính ganh đua nhau chăng. "Được rồi, đừng cãi nhau nữa, chúng ta mau đi ăn thôi, hôm nay có rất nhiều món
ngon mà các em thích đấy” Lê Uyển Thanh đứng ra giảng hòa.
"Em thấy cậu bé Nghiêm Thông kia thế nào? Có thích chơi với cậu bé không?" Giản Tình về đến nhà đã hỏi ngay Giản Tâm. "Nhưng em thấy cậu ấy chỉ thích chơi với chị thôi." Giản Tâm thành thật.
Giản Tình cũng cười xấu hổ. Quả thật đúng là hôm nay suốt buổi tiệc cô và cậu nói chuyện với nhau rất nhiều. Nhưng cô là vì tương lai của em gái đấy. Cô đang từng bước dụ dỗ em rể về nhà cho em gái mình thì có gì sai. Nhờ cô chiến đấu' hăng say như thế nên cuối cùng cậu ấy cũng đồng ý sẽ về nói với ba mẹ chuyển đến học chung trường với hai chị em cô đấy.
"Đó là chị đang tiếp cận cậu ấy rủ rê cậu ấy sang năm học mới đến học chung trường với chị em mình." Giản Tình giải thích.
Giản Tâm nghe thế lại vui vẻ. Bởi vì cô cũng cảm thấy cậu bạn kia dễ thương đáng yêu hơn anh Uyển Thanh nhiều. Nhưng mà bạn Uyển Nhi lại hung dữ quá nên cô mới sợ không dám nói chuyện với cậu bạn kia. Chứ thật ra cô cũng rất thích cậu. Nếu có thể học cùng trường với cậu thì thật tốt.
***
Thời gian trôi qua rất nhanh chỉ một cái chớp mắt thì chị em Giản Tình và Giản Tâm đã chính thức bước chân vào lớp một. .
Hôm nay là ngày đi học đầu tiên, trường mới bạn mới. Hai chị em họ Giản đương nhiên vẫn học chung lớp với nhau. Còn có Tần Trạch sẽ không thể thiếu, đáng ra cậu bé cũng không học chung lớp với cô. Nhưng với sự làm nũng cấp bậc đại thần của Giản Tình với ba cô thì Tân Trạch cũng được vào chung lớp với cô. Đến khi cô giáo sắp chỗ thì đương nhiên Tân Trạch cùng Giản Tình ngồi một bàn. Giản Tâm buồn rầu ngồi phía trước mặt hai người. Thế nhưng chỉ một lát sau cô lại tiếp tục vui vẻ. Vì bạn học Nghiêm Thông cuối cùng cũng vào lớp. Tuy nhiên cậu ấy lại đi cùng với Lê Uyển Nhi và kết quả cô giáo sắp chỗ hai bạn ngồi cùng nhau. Giản Tâm lại một lần nữa buồn bã cúi đầu. "A Trạch cậu có thấy cậu bạn đi cùng Lê Uyển Nhi không? Cậu ta tương lại rất ngầu đấy" Giản Tình vì không biết tâm sự kiếp trước với ai nên đôi khi cô sẽ nói úp mở
không đầu không đuôi với Tân Trạch.
Tần Trạch đang đọc sách ngước mắt lên nhìn theo ánh mắt cô sau đó cậu cúi đầu lầm lì không nói gì. Giản Tình chờ mãi mà không nghe câu trả lời thì tò mò quay sang nhìn cậu. Cô thấy cậu đang đọc sách. Đúng vậy vừa mới đi học lớp một mà cậu ấy đã biết chữ rồi cơ đấy. Lúc trước cô thấy cậu đọc sách thì đã rất ngạc nhiên. Sau đó mới biết ba tuổi cậu đã nhận biết được mặt chữ, bốn tuổi đã có thể đánh vần đọc chữ thành thạo. Cô không còn gì để ngạc nhiên nữa, bởi vì có như thế mới có được người tài giỏi của hai mươi năm sau chứ. "A Trạch cậu sao thế?" Giản Tình khó hiểu hỏi cậu. Chẳng lẽ bên trong quyển sách này có gì làm cậu buồn thể sao. Nào ngờ câu trả lời của cậu làm cô ngạc nhiên đến cạn lời. "Tình Tình không thích chơi với tớ nữa. Tình Tình thích người khác rồi." Tần Trạch buồn bã nhỏ giọng.
Giản Tình giật lấy cuốn sách trong tay cậu ra sau đó nhanh như chớp hôn chụt một phát lên má cậu khi cậu vừa ngẩng mặt lên nhìn cô. Hôn xong cô chẳng cần nói gì, chỉ chớp mắt nhìn cậu. Thấy cậu đỏ mặt cô bật cười ha hả. "Tớ chỉ thích hôn mỗi cậu" Giản Tình nháy mắt trêu chọc cậu.
Tần Trạch nhờ thế mà không còn mặt ủ mày chê nữa. Cậu lại vui vẻ cầm sách lên đọc.