“Tôi còn thuốc uống, không cần cậu tới giám sát".
“Ai nha, Cố tổng, gần đây cậu cũng ghét bỏ tôi".
“Không sai".
“Nhưng mà lần này không phải tôi bởi vì cậu sao, cậu muốn biết tôi ở câu lạc bộ Purple nhìn thấy ai không?".
“Không muốn biết".
“……” Đã biết, không phải ai anh cũng hòa thuận.
“À, vậy tôi tiếp tục ở đây chơi với bà Cố".
“Lâm Triệt?".
“A…… Đúng……”
“Bíp bíp bíp……”
Lâm Triệt còn ở nơi đó uống rượu, uống uống, lại là có chút hôn mê.
Ngay cả người bên cạnh tới hồi nào cũng không biết.
Một lát sau, một đám người gần như muốn ngăn chặn nơi này.
Cố Tĩnh Trạch nhìn thấy Lâm Triệt gục ở trên bàn, trực tiếp ôm cô lên. Bạn muốn đọc full liên hệ : [email protected]
Nhìn trên mặt Lâm Triệt mang theo một chút ưu sầu, mày cũng nhíu lại thật chặt, trong lòng Cố Tĩnh Trạch cũng hơi hơi căng thẳng, trên mặt hiện lên một chút âm lãnh, ôm Lâm Triệt vội rời khỏi nơi này.
Nhưng thật ra Thẩm Du Nhiên, ở chỗ này buồn bực nhìn người đi rồi, dậm chân nói: "Này, các người có tính lộn không, tôi chưa uống mấy hớp, đều là Lâm Triệt uống, các người không thể cứ đi như vậy……”
Cô không mua nổi rượu nơi này……
Phía sau, Trần Vũ Thịnh vô ngữ nhìn Thẩm Du Nhiên.
Không biết khi nào, anh đã tới bên cạnh cô.
“Được rồi, cô đừng kêu, lần này đều ghi tạc trên người Cố Tĩnh Trạch là được".
Thẩm Du Nhiên quay đầu lại, nhìn Trần Vũ Thịnh bày vẻ mặt khinh thường, cô cũng không để bụng: "Làm sao vậy, tôi không thích được không, cho dù nốt tôi ở nơi này cũng không có tiền trả, đâu giống là người nào đó, làm trò trước mặt chó săn, cầm cự để có thể tùy tiện tán gái".
“A, cô cho rằng chó săn dễ làm như vậy? Cũng cần chỉ số thông minh, đương nhiên, loại người có chỉ số thông minh như cô, tất nhiên không rõ".
“Này, anh……”
“Thôi, đừng kêu, muốn tôi đưa cô về nhà không?". Trần Vũ Thịnh nói.
Thẩm Du Nhiên vừa nghe, như vậy cũng được, có thể bớt bao nhiêu thì bớt bấy nhiêu, dù sao hiện tại cũng tìm được công việc gì, đúng là lúc cần tiền.
“Cần cần". Cô vội chân chó nói.
Trần Vũ Thịnh nhìn cô nói: "Cho nên nhìn thấy không, đây là chỗ tốt của chân chó, có xe, có tiền boa, hiểu không!".