“Thôi, chuyện bị thương chị đã nói với công ty, công ty cảm thấy em còn ổn đã không tồi, lần sau lái xe chú ý chút". Du Mẫn Mẫn để Lâm Triệt ngồi xuống trước mới nói.
Lâm Triệt buồn bực đáp: "Về sau không được lái xe".
“Làm sao vậy, xe bị hỏng?". Du Mẫn Mẫn hỏi.
Lâm Triệt nói: "Không phải, Cố Tĩnh Trạch nói không cho em lái xe".
Du Mẫn Mẫn nghe xong, ngẩn người, mới cười ha hả: "Kỳ thật Cố Tĩnh Trạch cũng vì tốt cho em".
Lâm Triệt vô ngữ nghĩ, xe cô còn chưa sờ được mấy cái, đã bị cấm, này thật đúng là……
Du Mẫn Mẫn nói với Lâm Triệt: "Đúng rồi, gần đây không phải 《Chân nhân tú》 rất lưu hành sao, cái show thực tế này mấy ngày nữa tìm em cùng nhau tham gia, làm khách quý một kỳ, ngươi muốn đi không?".
Nhìn chân cô bị thương, Du Mẫn Mẫn cũng có chút lo lắng.
Lâm Triệt vừa thấy: "Oa, 《Chân nhân tú》 này rất vui".
“Đúng vậy". Du Mẫn Mẫn nói: "Chỉ là phỏng chừng đến lúc đó sẽ chơi trò chơi".
“Không sao, vết thương nhỏ này của em, rất nhanh sẽ tốt lên".
“Được rồi, đến lúc đó có vấn đề chúng ta nói với tổ đạo diễn một chút, đừng quá kịch liệt, mấy ngày nay nay em dưỡng dưỡng, dù sao quay cũng tuần nữa, em có thời gian".
“Vâng".
Buổi chiều, Lâm Triệt ngồi trên xe bảo mẫu trở về, nghe thấy điện thoại vang lên, Lâm Triệt nhìn phía trên thình lình hiện lên bốn chữ ông xã yêu dấu, trong lòng lộp bộp một chút, nhưng thật ra cảm thấy vô cùng quái dị, nghe điện thoại, Cố Tĩnh Trạch nói: "Anh kêu Trần Vũ Thịnh kiểm tra thân thể cho em, khi nào trở về?".
“Không phải chứ, không phải anh ấy là bác sĩ tâm lý sao?".
“Tâm lý học là kiêm chức của cậu ta, nhanh trở về".
Lâm Triệt nghe vậy, đành phải nói được, nhưng mà ngay sau đó, WeChat liền vang lên.
Ghi chú là Thản Nhiên Tiểu Nhị gửi tới WeChat: "Lâm Triệt, bà đây đã trở lại, cậu cũng không đón máy bay, điện thoại thì gọi không thông, sao vậy hả?".
Là Thẩm Thản Nhiên đã trở lại.
Trong lòng Lâm Triệt vui sướng, không nghĩ tới hôm nay cô sẽ trở về.
Thẩm Thản Nhiên là khuê mật của cô, một năm trước mới vừa ra nước ngoài tiến tu, hiện tại mới trở về.
Lâm Triệt vội ở trên WeChat trả lời: “Ở sân bay chờ mình, hiện tại mình qua đó đón cậu".
“Thật sự? Mình ở quán cà phê trong sân bay chờ cậu".
Lâm Triệt vội kêy tài xế qua đó, thuận tiện gọi lại cho Cố Tĩnh Trạch.
“Cố Tĩnh Trạch, em tạm thời không thể trở về, có bạn em về nước, hiện tại em phải đến sân bay đón cô ấy".
“Cái gì, ai?". Cố Tĩnh Trạch kinh ngạc hỏi, nhưng mà, Lâm Triệt đã không cho anh cơ hội hỏi, trực tiếp cúp điện thoại.
Cố Tĩnh Trạch nhìn thấy, tức nhìn bốn chữ bà xã yêu dấu trên di động.
Nào có loại bà xã như vậy……
“Mau đi điều tra, hôm nay có người phu nhân quen về nước". Anh phân phó Tần Hạo.
Rất nhanh Tần Hạo đã tra xét ra, ngẩng đầu lên khó xử nhìn Cố Tĩnh Trạch: "Tiên sinh…… Hình như hôm nay…… Nhị thiếu Tần gia, Tần Khanh, vừa từ nước Pháp về nước……”
Cái gì?