Anh tổ chức thì chính là anh tổ chức, người đàn ông này, lúc tìm lý do thật đúng là lý do ùn ùn không dứt.
Nhưng mà, Lâm Triệt cũng không hỏi lại anh cái gì.
Ngày hôm sau, mọi người liền lục tục chuẩn bị hồi trình.
Mộ Vãn Tình còn luyến tiếc Lâm Triệt, nói bọn họ ngày thường đều bận quá, tuy rằng ở gần như vậy, cũng không thường thường về nhà chơi, Lâm Triệt bảo đảm với Mộ Vãn Tình, về sau nhất định thường xuyên về nhà.
Mộ Vãn Tình lên phi cơ trở về trước, sau đó Lâm Triệt cũng cùng Cố Tĩnh Trạch trở về.
Trên phi cơ, Lâm Triệt vẫn luôn nhìn ảnh chụp của mình ở bờ biển.
Cố Tĩnh Trạch nói: "Đều rất đẹp, em không cần chọn".
Lâm Triệt nói: "Đúng vậy, em đẹp, chụp cái gì cũng đẹp".
Như thế.
Lâm Triệt lớn lên vốn dĩ không tệ.
Nhưng mà, Cố Tĩnh Trạch vẫn là nhìn nàng nói: "Em cũng vậy, càng ngày càng tự luyến".
Lâm Triệt nhìn Cố Tĩnh Trạch: "Đúng vậy, bằng không nhá, anh xem, em có thể tìm được một ông xã tốt như anh, khẳng định bản thân em cũng không kém sao".
Cố Tĩnh Trạch nghe xong, đôi mắt híp lại, vô pháp phản bác: "Em nói như vậy cũng không sai".
Cố Tĩnh Trạch nói: "Đây cũng có khả năng là một ưu điểm duy nhất của em”.
“Gì?".
“Vận khí tốt, cho nên có thể gặp được anh".
“Cút đi!".
Rất nhanh về nhà, Lâm Triệt mở tin tức ra xem, mình tham dự 《Chân nhân tú》 đã được viết báo, trên mạng bình luận với thiếu nữ ngây thơ đáng yêu cô vô cùng phong phú, còn có ảnh chụp mặt mộc của cô, hoàn toàn bị mang lên, nhưng mà, đánh giá thật sự rất cao.
Chỉ là, cũng có người nói chua lòm, mặt phẫu thuật thẩm mỹ, có cái gì đẹp, cái mũi kia vừa thấy đã biết chỉnh sửa.
Lâm Triệt buồn bực nghĩ, những người này, thật đáng ghét, thật sự muốn phẫu thuật thì phải có thể thay đổi vận khí không, nhưng mà, khi đó cũng không có tiền, bọn họ cho rằng phẫu thuật dễ lắm à, những mặt đó đều đập tiền xây lại sao.
Mà buổi tối Tần Oản Oản lại lần nữa mời Lâm Triệt đi ra ngoài ăn cái gì, Lâm Triệt nghĩ cũng không có việc gì, đi ra ngoài với Tần Oản Oản, cũng có thể mở rộng một giới giải trí của mình một chút, bản thân cô gia nhập khá muộn, giới giải trí quá hẹp, cũng không quen biết mấy người, thật sự không tốt cho tiền đồ của mình.
Hơn nữa cô thật sự cảm thấy Tần Oản Oản tốt như vậy, có một ít chỗ, vẫn đáng giá đê4 Lâm Triệt học tập.
Vì thế buổi tối, Lâm Triệt liền tới câu lạc bộ, lần trước tới phòng bao, lần gần đây nhất, mới nhìn thấy, nơi này thật sự nhiều người trong giới.
Tần Oản Oản ngồi ở trên quầy bar, nói với Lâm Triệt: "Nơi này bình thường sẽ không có phóng viên tới, cậu buông thả chút cũng không sao, hơn nữa rất nhiều trong giới đều tới bên này chơi, cậu đã đến rồi có thể dần dần nhận thức rất nhiều người".
Chính giữa, quả nhiên có rất nhiều tiền bối tới, tai to mặt lớn, tới chào hỏi với Tần Oản Oản.
Lâm Triệt có chút hâm mộ nhìn Tần Oản Oản: "Vẫn là cậu lợi hại, mình một người cũng không quen biết, con người của mình rất kém ở phương diện này, ai".
“Vừa mới bắt đầu mình cũng hướng nội, sau đó cũng chậm rãi tốt lên, không quan hệ, mình từ từ giáo dạy cậu”. Tần Oản Oản vỗ bả vai Lâm Triệt nói.
Lúc này, lại nghe thấy phía sau, có người kêu một tiếng: "Lâm Triệt? Sao em ở chỗ này".
Theo âm thanh, Lâm Triệt quay đầu lại, thế nhưng nhìn thấy Cố Tĩnh Dư từ phía sau đi tới.
Lâm Triệt cũng rất kinh ngạc: "Sao anh ở chỗ này, thật là, em phát hiện anh xuất quỷ nhập thần, thường xuyên gặp như vậy".
Cố Tĩnh Dư ngồi xuống, nhìn Lâm Triệt nói: "Nơi này anh cũng hay ngẫu nhiên đến, em có thể gặp được anh, thuyết minh chúng ta có duyên phận, em kinh ngạc cái gì".
“Ai có duyên với anh, thật là".
Có duyên với anh thì sẽ bị viết lên đầu đề, sau đó bị fan anh mắng, Lâm Triệt không muốn đâu.