Lâm Khiết Vy nhìn thiếu chút nữa chảy nước miếng, trợn to mắt, hưng phấn vui vẻ đi qua, đầy hứng thú hỏi: “Đây đều là minh tinh đúng không? Có thể ký tên không?”
Trần Kiệt trừng mắt, nhìn Lâm Khiết Vy với vẻ khinh bỉ, giống như nhìn thấy một đứa nhà quê. Không nói đến chuyện bọn họ không phải minh tinh, cho dù bọn họ là minh tinh thì thế nào? Minh tinh có gì đặc biệt hơn người? Coi bộ dạng quê mùa của cô kìa.
Rất nhiều minh tinh muốn tới gần anh Kiêu của bọn họ, đều tương đương với chuyện viễn tưởng rồi. Nhớ rõ có một lần tham dự tiệc rượu cao cấp, có một siêu đang nổi õng ẹo làm dáng trước mặt anh Kiêu, anh Kiêu nói cô ta thế nào nhỉ? À... Đúng rồi, anh Kiêu cười mỉa nói, người đâu, mời con hát này ra ngoài. Con hát... Ha ha ha, vẫn là anh Kiêu vô cùng tàn nhẫn.
Trần Kiệt đột nhiên có ý nghĩ xấu xa trong đầu, nhe răng cười với Lâm Khiết Vy, hỏi: "Cô cảm thấy bọn họ có đẹp không?”
Lâm Khiết Vy dùng lực gật đầu: “Anh hỏi vô nghĩa thật, đương nhiên là đẹp rồi! Rốt cuộc có phải minh tinh không, là minh tinh thì tôi xin chữ ký của bọn họ, lấy đầu giá trên mạng sẽ được một khoản tiền.”
Bây giờ cô rất thiếu tiền, tuy Mạc Lâm Kiều nói cái vòng ngọc kia có giá trên một trăm linh năm tỷ trên thị trường, nhưng cô vẫn ôm một chút hi vọng, nhỡ đâu đám người đó không phân biệt được hàng tốt hay xấu, cái vòng ngọc kia tốn hơn một tỷ cô có thể chuộc lại rồi! Cho nên nhiệm vụ quan trọng của cô hiện giờ, là nghĩ biện pháp kiếm được nhiều tiền, cố gắng có nhiều tiền hơn.
Tươi cười trên mặt Trần Kiệt biến mất, người phụ nữ chết tiệt này, nói chuyện sao thô tục như vậy, không thể nói như tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời, mà muốn nói tràn ngập mùi tiền như vậy. Nhìn thấy đám giai nhân tuyệt sắc như thế, trước tiên là nghĩ xin chữ ký bán lấy tiền, có lẽ chỉ có mình cô rồi.
Cố nén khóe miệng đang giật giật, kiềm chế nóng tính muốn đánh người, hỏi tiếp: "Vậy cô cảm thấy, bọn họ xinh hay là cô xinh?"
Lâm Khiết Vy dùng ánh mắt như nhìn tên ngốc nhìn Trần Kiệt, không cần suy nghĩ đã nói: “Tôi đầu thể so được với bọn họ?
Lâm Khiết Vy nhìn gương mặt mình trong gương hai mươi mấy năm, đã sớm thấy bình thường, căn bản không cảm thấy mình xinh đẹp cỡ nào, có đôi khi bận rộn, một ngày cô cũng không muốn soi gương.
Lúc Hứa Tịnh còn đi học cảm khái, nói cô là hoa khôi của trường sống tùy ý bình dị nhất.
Còn hoa khôi của trường gì gì đó, Lâm Khiết Vy lại càng chẳng thèm ngó tới, học tập tệ như vậy, cho dù cố gắng cỡ nào, cô vẫn luôn bị trượt môn, đã thành chuyện cười của đám sinh viên trong trường!
Cuối cùng Trần Kiệt cũng nghe ra được đáp án khiến anh ta hài lòng, híp mắt, vẻ mặt đắc ý: "Coi như cô còn tự mình hiểu lấy. Sau này có đám chị em này làm bạn, cô sẽ không cô đơn rồi."
Ha ha, lúc này tâm trạng anh ta rất tốt, bởi vì những lời anh ta mới nói là nói mát. Đợi đám phụ nữ này thành công trở thành phụ nữ của anh Kiêu, cũng tiến vào biệt thự Mạc Vũ, anh Kiêu đâu còn liếc mắt nhìn Lâm Khiết Vy một cái? Khi đó Lâm Khiết Vy sẽ hoàn toàn thành kẻ đáng thương trong lãnh cung, cô đơn như tuyết, hoàn toàn lạnh lẽo rồi.
Trần Kiệt cho Lâm Khiết Vy ánh mắt đắc ý còn thương hại, dẫn theo sáu người phụ nữ hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang tiến vào biệt thự.
Lúc này Lâm Khiết Vy mới tiêu hóa được những lời Trần Kiệt mới nói, anh ta nói những chị em này cùng vào ở... Nói như vậy, đám phụ nữ này đều cho Mạc Lâm Kiêu tuyển chọn sao? Mạc Lâm Kiêu động một tí là giở trò, thường đùa giỡn cô, có đám phụ nữ này làm bạn, có phải anh sẽ không tới quấy rầy cô
nữa không? Cho dù cơ thể Mạc Lâm Kiêu cường tráng tới mấy, cả đêm cho anh hai người phụ nữ hưởng dụng, anh cũng không còn sức lực tìm cô rồi. Ha ha ha, chuyện này thật sự quá tốt, như vậy cô ký hợp đồng còn rất có lợi, trên danh nghĩa là tình nhân của anh, trên thực tế nơi này là nơi tốt bao ăn bao ở.
Thiên linh linh địa linh linh, cầu xin ông trời thành toàn, nhất định phải khiến Mạc Lâm Kiêu giữ đám phụ nữ này ở lại, làm ơn, sau khi chuyện này thành cô nhất định sẽ dâng táo cho thần linh.
Lâm Khiết Vy ôm lấy đầy bụng chờ mong, đôi mắt lóe sáng, xoay người nhanh chóng đi vào biệt thự.
Mạc Lâm Kiêu hưởng thụ thời gian nhàn nhã sau khi ăn xong, vừa mở máy tính xử lý công việc, vừa thưởng thức bộ dạng ngây ngốc của Lâm Khiết Vy trước đèn, tâm trạng gần như yen binh và an tam.
Lúc ăn cơm, trong đầu còn đang không tự chủ được
suy nghĩ, sau khi tan làm rốt cuộc Lâm Khiết Vy và Hạ Dịch Sâm đã đi đầu? Nhưng ăn xong bữa cơm, đến bây giờ đã qua một thời gian rồi, không biết vì sao, anh lại không để ý tới đáp án này, có vẻ như lửa giận ngập trời trước khi về nhà, đã dần lặng yên không tiếng động biến mất rồi. Đang chuẩn bị đặt máy tính xuống, ra ngoài đùa giỡn Lâm Khiết Vy, bỗng nhiên nghe thấy âm thanh
hỗn loạn truyền từ hành lang tới, Mạc Lâm Kiêu nheo mắt, không vui nhìn bên ngoài, lúc thoáng thấy mấy người phụ nữ xinh đẹp đứng dưới mái hiên, bực bội tăng lên, đồng thời còn có chút buồn bực. Đột nhiên nghĩ, ai dám dẫn nhiều người phụ nữ hỗn loạn tới đây như vậy? Đã quên quy củ của anh sao? Đây là muốn bị phạt à!
Đang định cao giọng gọi tên Trần Kiệt, đột nhiên nghĩ lại, hình như chuyện này là anh đồng ý, đây là tiết mục Trần Kiệt xưng là trợ hứng?
Lúc ấy anh đang nổi nóng, cáu kỉnh tới mức gần như muốn bóp chết mấy người, trong lòng nghĩ tới Lâm Khiết Vy lén nói chuyện yêu đương với Hạ Dịch Sâm, trái tim giống như có cái định chui vào, đau tới mức khiến anh buồn bực! Phần đau đớn này quá mức xa lạ, khiến anh lo sợ không yên và bất an, anh quyết định không thể để mình hãm sâu vào trong loại cảm xúc này.
Vì thế đột nhiên liền quyết định, muốn kiếm mấy người phụ nữ thử xem, cóc ba chân khó tìm, phụ nữ hai chân có khắp nơi trên đất, anh không tiếp xúc với phụ nữ, là vì anh chán ghét phụ nữ, mà bây giờ giống như lời Nam Cung Hào nói, anh xem như mở giới, anh có thể nếm thử nhiều phụ nữ một chút, giống như Phùng Thiên Long chơi như vậy cuộc sống cũng rất thoải mái.
Nói không chừng anh thử với người phụ nữ khác xong, sẽ không còn chú ý tới Läm Khiet Vy nưa, cung sẽ không bị cô nằm mũi dat đi, tâm trạng của anh sẽ không vì cô mà chợt cao chợt thấp. Anh có thể trở về Mạc Lâm Kiều lạnh lùng vô tình, bàng quan với mọi thử trước đây rồi.
Đúng vậy, anh không ngừng ám chỉ mình, anh mới không cần làm với người phụ nữ Lâm Khiết Vy kia, anh tức giận anh không thoải mái, hoàn toàn là vì anh phẫn nộ do quyền lợi của ông chủ bao nuôi bị xâm phạm, cho dù là người phụ nữ anh không cần, là tình nhân của anh, thì nên giữ khoảng cách với người khác giới, sao có thể ra ngoài phóng túng sau lưng ông chủ bao nuôi?
Cho nên trong lúc hỗn loạn, lúc ấy anh liền ra lệnh, đồng ý tiết mục trợ hứng của Trần Kiệt.
Nhưng vì sao mới ăn xong cơm tối, bây giờ anh có chút hối hận với mệnh lệnh này?
Trần Kiệt đầy hứng thú dẫn vào, giọng nói vang dội: "Anh Kiêu, đám phụ nữ xinh đẹp này đều là tôi tìm kiếm khắp thế giới cho anh, có thể nói là đại diện cho giá trị nhan sắc cao nhất thế giới, cho dù là gương mặt hay dáng người, đều là số một! Nào nào nào, các cô lại đây, chào hỏi anh Kiêu đi”