Ban đầu Bửu Sơn không chịu, bởi ông nói mình còn phải hành pháp đi khắp nơi cứu giúp nhiều người nữa, chớ chưa thể ở một chổ. Sau cùng vợ chồng thím hai Mén cùng nhiều nhiều cũng hết lòng thuyết phục, Bửu Sơn mới đồng ý ở lại. Mới đó mà đã mấy chục năm trôi qua, sau khi Bửu sơn lấy vợ thì mới ít chu du và ở đây nhiều hơn, bà con trong vùng cũng hay tới nhờ ông giúp đỡ nhiều thứ, có mấy người còn xin ở lại phía nhà sau để làm công quả”
Qua câu chuyện được người dân nơi đây kể lại, Long cũng phần nào hiểu hơn về hoàn cảnh nơi này. Sau Lễ bái sư nhập môn, Bửu Sơn nói với đệ tử mình
- Thật ra chuyện con mất hết tu vi, kể ra cũng là việc tốt chứ không xấu
- Dạ, thầy có thể nói rỏ hơn cho con hiểu không ạ
- Chuyện về tiền kiếp của con, ta chưa nói lúc này, chỉ nói lúc con ra đời đã được một vị tặng cho một đạo bào được vẽ nhiều linh phù hộ thân, hộ mạng. Nhưng bùa chú nào cũng vậy, nếu sử dụng nhiều và không được gia trì thì sẽ dần yếu đi và mất tác dụng. Năm đó khi Pháp Không phát hiện ra con, hắn liền cho một người quen của mình thâu nhận con làm đồ đệ, truyền cho cho cách tu tập, nhưng ban đầu hắn không cho người kia dạy con nhiều về đạo pháp.
Bửu Sơn, quay qua nhìn thấy Long vẫn chắm chú lắng nghe,ông tiêp tục nói
- Bởi Pháp Không sợ, nếu tu vi con tăng có thể sẽ bổ sung cho linh phù ẩn trong người phát huy tác dụng, nên hắn nói với người kia chỉ được dạy tâm đạo cho con là chính. Tới khi biết chắc, linh phù kia đã suy yếu tới mức không thể bổ sung linh lực, Pháp Không đã dùng Binh dẫn con và nhóm bạn tới nơi vùng đất tụ âm kia, hắn muốn nhờ con và mấy người bạn để kích hoạt trận pháp của tên thầy tà nọ, từ đó ra tay tiêu diệt thầy tà, rồi bí mật chiếm và khống chế tà trận nọ một cách hợp lý.
- Trong thời gian đó, khi làm phép khai pháp nhãn cho con, hắn đã đưa vô một số tà pháp và kích hoạt tâm ma trong con. Tuy nhiên, Pháp Không đã khéo léo dùng phép che làm con không nhận ra những chuyện bất thường. Càng đáng nói hơn, hắn cùng đệ tử của mình âm thầm truyền cho con các loại tà pháp xen giữ chánh pháp. Pháp Không cũng bày binh bố trận, để người quanh con đều bị hắn khống chế
Long thật sự càng nghe, càng thấy kinh hoàng bởi nếu như lời thầy mình nói, thì Pháp Không kia quả thật rất cao minh, đã âm thầm bày bố từ rất lâu, có điều sao hắn phải làm vậy, bởi với tu vi hay tố chất của bản thân, anh thấy rất dổi bình thường chứ không phải là kỳ tài đặt biệt gì cả.
- Ủa, tại sao hắn ta phải làm vậy thưa thầy?
Giọng Bửu Sơn có chút xa xăm
- Đó xuất phát từ ân oán tiền kiếp giữa con và Pháp Không, chuyện này ta sẽ cho con tự mình nhìn thấy, và còn một nguyên do nữa. Pháp Không thân là ma đạo, nên hắn muốn rút hồn phác con để nân cao tu vi và chánh tà hợp nhất, từ đó sẽ ít có ai là đối thủ. Sau đó hắn sẽ chiếm xác để có lại tuổi thanh xuân, chỉ có vậy mới có thể hợp nhất được chánh và tà. Bởi thân hắn đã là ma vương, tà khí quá nặng nếu chỉ đoạt hồn của con và một số người chánh đạo cũng không đủ để hắn luyện thành.
- Nhưng có một điều khiến hắn không ra tay từ sớm, bởi muốn sau khi linh phù hộ thân hết linh nghiệm, sẽ giúp cho con tu vi tinh tiến nhanh chóng, có vậy khi đoạt hồn và xác mới phát huy tác dụng tốt nhất, nếu không vì lý do đó Pháp Không đã ra tay từ sớm rồi. Có điều hắn không ngờ, linh phù kia vẫn còn bảo vệ vào thời khắc quan trọng nhất, khiến hắn ta trong thời gian ngắn chỉ hấp thu được tu vi và tâm ma của con, chứ không hấp thu được tâm thiện và hồn phách của con.
Bửu Sơn miễm cười
- Tuy nói mất tu vi, nhưng các pháp mà con học bấy lâu nay chưa đúng, nên giờ sẽ học lại từ cơ bản cho đi đứng hướng, có vậy mới tính tiên nhanh được, nếu còn giữ cái cũ sẽ hạn chế khá nhiều cho con về sau. Và càng may mắn hơn, trong lúc hắn hấp thu đã rút đi toàn bộ tâm ma của con ra ngoài, nên sau này khi hành pháp sẽ càng thuận lợi hơn nhiều. Còn bây giờ, thầy sẽ chính thức truyền pháp cho con, chỉ cần dựa vô đó tu luyện, qua mấy ngày nữa ta sẽ truyền tiếp Tâm Ấn để con có thể phát huy những gì đã học
- Dạ, con cảm ơn thầy
Nhiều ngày sau, Long cảm thấy tu vi của mình tinh tiến hơn rất nhiều, bởi căn cơ anh trước nay khá vững, lần này tuy phải đập đi xây lại nhưng lại tinh tiến vô cùng nhanh, có thể nói ngày đi ngàn dặm, một ngày nọ khi Long vừa luyện xong pháp đàn. Bửu Sơn bước tới miễm cười
- Bây giờ tu vi của con xem ra đã không thua gì trước khi bị Pháp Không rút đi, có điều, linh lực bây giờ thuần khiết hơn trước gấp nhiều lần.
- Dạ, tất cả cũng nhờ có thầy chỉ dạy, truyền Tâm Ấn, truyền lực cho con
- Chuyện ta nên làm thôi. Hôm nay tu vi của con đã tạm đủ để có thể thi pháp này rồi.
- Dạ là pháp gì vậy thầy
Bửu Sơn Miễm cười nói
- Đây là một loại bí thuật của sư môn mình, nó giúp con có thể xuất hồn quay ngược về tiền kiếp để nhìn được ân oán của bản thân và Pháp Không. Từ đó con sẽ hiểu được đầu dây mối nhợ, tại sao hắn phải xắp xếp quá nhiều thứ như vậy, và ta tin là con cũng sẽ tìm được nhân duyên của mình bởi lần trở về tiền kiếp này
Bổng ông nghiêm giọng, dăn đệ tử
- Con phải nhớ một điều vô cùng quan trọng, đó là khi trở về quá khứ, chỉ có thể làm khán giả nhìn như đang coi phim, chứ không thể tác động tới chuyện của quá khứ và cũng không ai trong quá khứ nhìn thấy được con. Do vậy, ta dặn con phải thật tỉnh tâm, đừng đê những buồn vui trong tiền kiếp ảnh hưởng tới tâm cảnh của mình
- Dạ, con nhớ rồi, xin thầy cứ yên tâm.
- Được rồi, giờ lên chánh điện, ta sẽ bố trí trận pháp để giúp con xuất hồn về quá khứ, mong rằng sau chuyến đi này, tu vi con lần nữa có bước nhảy vọt, bởi đã gần tới thời điểm chân thân của Pháp Không xuất thế rồi. Lúc đó, chắc chắn sẽ là một trận đại chiến kinh thiên động địa, bởi cả trăm năm nay Pháp Không ngoài việc tu vi tăng cao, thì hắn cũng đã bày ra không ít tà trận và thu nhận không biết bao nhiêu đệ tử tài năng và độc ác, có thể nói là lực lượng vô cùng hùng hậu. Do vậy, mà thầy trò mình phải chuẩn bị thật kỹ trước trận chiến này.
Sau khi căn dặn mấy điều quan trọng, hai thầy trò cùng đi ra trước điện thờ thắp nhang cho thầy tổ. Điện thờ anh đang đứng, ngày trước là gian nhà chính của ông hội đồng, lúc ông ta mới chết thì bị trấn ếm ở bụi tre sau nhà, nhiều năm sau khi đứa con gái chết và cũng bị chôn ở đó. Trong lúc người con rễ, cuốc đất đào lỗ chôn xác khiến cho phép trấn ếm ông ta biến bị phá bỏ, rồi từ đó ổng thành quỷ dữ, hiện lên quậy phá khắp nơi. Kể cả hai bà vợ và đứa con gái, cả thảy nhà bốn người đều biến thành ma quỷ
Rồi không hiểu vì lý do gì, họ đã lôi kéo được rất đông ma quỷ từ nơi khác tới đây trú ngụ, khiến cả vùng đất rộng lớn xuốt mấu chục năm không ngày nào yên bình. Đám ma quỷ, ban đầu chỉ trú ngụ trong mấy ngôi nhà của ông hội đồng, rồi từ từ chúng càng thêm đông và mở rộng lãnh thổ ngày càng lớn, khiến nhiều người lâm vô cảnh có nhà mà không thể về. Câu chuyện đó kéo dài nhiều năm, khiến cho vùng đất này bị người ta gọi là vùng đất quỷ. Sau khi Bửu Sơn về đây, đã dẹp hết đám ma quỷ, từ đó vùng đất này mới bừng bừng sinh khí. Chủ nhân cũ của căn nhà này, đã cúng dường nguyên căn nhà, để Bửu Sơn lập điện thờ và ngày ngày trừ tà trị bệnh cho những ai tìm đến.
Long lần đầu tiên tới đây, anh hoàn toàn bị choán ngợp bởi sự trang nghiêm và rất lạ lẫm bởi các hình tượng thờ trong điện này, nó hoàn toàn khác với các ngôi chùa hay đạo quán mà anh có dịp ghé qua. Nơi đây có 6 bàn thờ, giang nhà giữa thờ Phật theo Mật Tông, từ trên bàn thờ ngoài các hình, tượng, bài vị còn có nhiều pháp khí nhìn rất lạ mắt mà ngay cả Long cũng chưa từng thấy trước đó. Xung quanh bàn thờ được treo nhiều cờ, thangka, lộng,… nhìn vô cùng trang nghiêm. Hai bên là bàn thờ Đạo Giáo cũng thờ các vị Tiên sư, tổ sư, bài vị,…., Phép Thái Cổ, Phép Cam, ….
Chỉ khi chính thức bái sư và được truyền thụ, thì anh mới thấy quả thật, con đường mình đi ngày trước phạm quá nhiều sai lầm, tu vi tiến rất chậm và dễ bị ảo. Hôm nay vô đây, anh thắp nhang cho thầy tổ xong, ngồi xuống trước bàn thờ Phép Thái Cổ, chuẩn bị để thầy mình làm phép. Bửu Sơn mặt đạo bào, đánh lên mười hai tiếng chuông, tay trái cầm chuông kim cang, tay phải cầm một loại pháp khí vô cùng lạ mắt và ba cây nhang.
Lần nữa dặn người đệ tử mấy điều quan trọng, rồi mới bắt đầu đọc chú. Ông đứng trước mặt Long đang ngồi kiết gìa trước bàn thờ tổ, đọc chú và lắc chuông lên ba tiếng trước khi chụp lên đầu, miệng lẩm rẩm đọc chú và tay kia cầm nhanh vè mấy chử bùa và thổi vô mặt Long, lại dùng pháp khí điểm lên ấn đường. Khi cái chuông vừa chụp lên đầu, Long cảm thấy như có một nguồn lực rất mạnh từ trên phủ xuống người, gần như hô hấp cũng khó khăn, có điều cảm giác ấy rất nhanh chóng trôi qua.
Qua câu chuyện được người dân nơi đây kể lại, Long cũng phần nào hiểu hơn về hoàn cảnh nơi này. Sau Lễ bái sư nhập môn, Bửu Sơn nói với đệ tử mình
- Thật ra chuyện con mất hết tu vi, kể ra cũng là việc tốt chứ không xấu
- Dạ, thầy có thể nói rỏ hơn cho con hiểu không ạ
- Chuyện về tiền kiếp của con, ta chưa nói lúc này, chỉ nói lúc con ra đời đã được một vị tặng cho một đạo bào được vẽ nhiều linh phù hộ thân, hộ mạng. Nhưng bùa chú nào cũng vậy, nếu sử dụng nhiều và không được gia trì thì sẽ dần yếu đi và mất tác dụng. Năm đó khi Pháp Không phát hiện ra con, hắn liền cho một người quen của mình thâu nhận con làm đồ đệ, truyền cho cho cách tu tập, nhưng ban đầu hắn không cho người kia dạy con nhiều về đạo pháp.
Bửu Sơn, quay qua nhìn thấy Long vẫn chắm chú lắng nghe,ông tiêp tục nói
- Bởi Pháp Không sợ, nếu tu vi con tăng có thể sẽ bổ sung cho linh phù ẩn trong người phát huy tác dụng, nên hắn nói với người kia chỉ được dạy tâm đạo cho con là chính. Tới khi biết chắc, linh phù kia đã suy yếu tới mức không thể bổ sung linh lực, Pháp Không đã dùng Binh dẫn con và nhóm bạn tới nơi vùng đất tụ âm kia, hắn muốn nhờ con và mấy người bạn để kích hoạt trận pháp của tên thầy tà nọ, từ đó ra tay tiêu diệt thầy tà, rồi bí mật chiếm và khống chế tà trận nọ một cách hợp lý.
- Trong thời gian đó, khi làm phép khai pháp nhãn cho con, hắn đã đưa vô một số tà pháp và kích hoạt tâm ma trong con. Tuy nhiên, Pháp Không đã khéo léo dùng phép che làm con không nhận ra những chuyện bất thường. Càng đáng nói hơn, hắn cùng đệ tử của mình âm thầm truyền cho con các loại tà pháp xen giữ chánh pháp. Pháp Không cũng bày binh bố trận, để người quanh con đều bị hắn khống chế
Long thật sự càng nghe, càng thấy kinh hoàng bởi nếu như lời thầy mình nói, thì Pháp Không kia quả thật rất cao minh, đã âm thầm bày bố từ rất lâu, có điều sao hắn phải làm vậy, bởi với tu vi hay tố chất của bản thân, anh thấy rất dổi bình thường chứ không phải là kỳ tài đặt biệt gì cả.
- Ủa, tại sao hắn ta phải làm vậy thưa thầy?
Giọng Bửu Sơn có chút xa xăm
- Đó xuất phát từ ân oán tiền kiếp giữa con và Pháp Không, chuyện này ta sẽ cho con tự mình nhìn thấy, và còn một nguyên do nữa. Pháp Không thân là ma đạo, nên hắn muốn rút hồn phác con để nân cao tu vi và chánh tà hợp nhất, từ đó sẽ ít có ai là đối thủ. Sau đó hắn sẽ chiếm xác để có lại tuổi thanh xuân, chỉ có vậy mới có thể hợp nhất được chánh và tà. Bởi thân hắn đã là ma vương, tà khí quá nặng nếu chỉ đoạt hồn của con và một số người chánh đạo cũng không đủ để hắn luyện thành.
- Nhưng có một điều khiến hắn không ra tay từ sớm, bởi muốn sau khi linh phù hộ thân hết linh nghiệm, sẽ giúp cho con tu vi tinh tiến nhanh chóng, có vậy khi đoạt hồn và xác mới phát huy tác dụng tốt nhất, nếu không vì lý do đó Pháp Không đã ra tay từ sớm rồi. Có điều hắn không ngờ, linh phù kia vẫn còn bảo vệ vào thời khắc quan trọng nhất, khiến hắn ta trong thời gian ngắn chỉ hấp thu được tu vi và tâm ma của con, chứ không hấp thu được tâm thiện và hồn phách của con.
Bửu Sơn miễm cười
- Tuy nói mất tu vi, nhưng các pháp mà con học bấy lâu nay chưa đúng, nên giờ sẽ học lại từ cơ bản cho đi đứng hướng, có vậy mới tính tiên nhanh được, nếu còn giữ cái cũ sẽ hạn chế khá nhiều cho con về sau. Và càng may mắn hơn, trong lúc hắn hấp thu đã rút đi toàn bộ tâm ma của con ra ngoài, nên sau này khi hành pháp sẽ càng thuận lợi hơn nhiều. Còn bây giờ, thầy sẽ chính thức truyền pháp cho con, chỉ cần dựa vô đó tu luyện, qua mấy ngày nữa ta sẽ truyền tiếp Tâm Ấn để con có thể phát huy những gì đã học
- Dạ, con cảm ơn thầy
Nhiều ngày sau, Long cảm thấy tu vi của mình tinh tiến hơn rất nhiều, bởi căn cơ anh trước nay khá vững, lần này tuy phải đập đi xây lại nhưng lại tinh tiến vô cùng nhanh, có thể nói ngày đi ngàn dặm, một ngày nọ khi Long vừa luyện xong pháp đàn. Bửu Sơn bước tới miễm cười
- Bây giờ tu vi của con xem ra đã không thua gì trước khi bị Pháp Không rút đi, có điều, linh lực bây giờ thuần khiết hơn trước gấp nhiều lần.
- Dạ, tất cả cũng nhờ có thầy chỉ dạy, truyền Tâm Ấn, truyền lực cho con
- Chuyện ta nên làm thôi. Hôm nay tu vi của con đã tạm đủ để có thể thi pháp này rồi.
- Dạ là pháp gì vậy thầy
Bửu Sơn Miễm cười nói
- Đây là một loại bí thuật của sư môn mình, nó giúp con có thể xuất hồn quay ngược về tiền kiếp để nhìn được ân oán của bản thân và Pháp Không. Từ đó con sẽ hiểu được đầu dây mối nhợ, tại sao hắn phải xắp xếp quá nhiều thứ như vậy, và ta tin là con cũng sẽ tìm được nhân duyên của mình bởi lần trở về tiền kiếp này
Bổng ông nghiêm giọng, dăn đệ tử
- Con phải nhớ một điều vô cùng quan trọng, đó là khi trở về quá khứ, chỉ có thể làm khán giả nhìn như đang coi phim, chứ không thể tác động tới chuyện của quá khứ và cũng không ai trong quá khứ nhìn thấy được con. Do vậy, ta dặn con phải thật tỉnh tâm, đừng đê những buồn vui trong tiền kiếp ảnh hưởng tới tâm cảnh của mình
- Dạ, con nhớ rồi, xin thầy cứ yên tâm.
- Được rồi, giờ lên chánh điện, ta sẽ bố trí trận pháp để giúp con xuất hồn về quá khứ, mong rằng sau chuyến đi này, tu vi con lần nữa có bước nhảy vọt, bởi đã gần tới thời điểm chân thân của Pháp Không xuất thế rồi. Lúc đó, chắc chắn sẽ là một trận đại chiến kinh thiên động địa, bởi cả trăm năm nay Pháp Không ngoài việc tu vi tăng cao, thì hắn cũng đã bày ra không ít tà trận và thu nhận không biết bao nhiêu đệ tử tài năng và độc ác, có thể nói là lực lượng vô cùng hùng hậu. Do vậy, mà thầy trò mình phải chuẩn bị thật kỹ trước trận chiến này.
Sau khi căn dặn mấy điều quan trọng, hai thầy trò cùng đi ra trước điện thờ thắp nhang cho thầy tổ. Điện thờ anh đang đứng, ngày trước là gian nhà chính của ông hội đồng, lúc ông ta mới chết thì bị trấn ếm ở bụi tre sau nhà, nhiều năm sau khi đứa con gái chết và cũng bị chôn ở đó. Trong lúc người con rễ, cuốc đất đào lỗ chôn xác khiến cho phép trấn ếm ông ta biến bị phá bỏ, rồi từ đó ổng thành quỷ dữ, hiện lên quậy phá khắp nơi. Kể cả hai bà vợ và đứa con gái, cả thảy nhà bốn người đều biến thành ma quỷ
Rồi không hiểu vì lý do gì, họ đã lôi kéo được rất đông ma quỷ từ nơi khác tới đây trú ngụ, khiến cả vùng đất rộng lớn xuốt mấu chục năm không ngày nào yên bình. Đám ma quỷ, ban đầu chỉ trú ngụ trong mấy ngôi nhà của ông hội đồng, rồi từ từ chúng càng thêm đông và mở rộng lãnh thổ ngày càng lớn, khiến nhiều người lâm vô cảnh có nhà mà không thể về. Câu chuyện đó kéo dài nhiều năm, khiến cho vùng đất này bị người ta gọi là vùng đất quỷ. Sau khi Bửu Sơn về đây, đã dẹp hết đám ma quỷ, từ đó vùng đất này mới bừng bừng sinh khí. Chủ nhân cũ của căn nhà này, đã cúng dường nguyên căn nhà, để Bửu Sơn lập điện thờ và ngày ngày trừ tà trị bệnh cho những ai tìm đến.
Long lần đầu tiên tới đây, anh hoàn toàn bị choán ngợp bởi sự trang nghiêm và rất lạ lẫm bởi các hình tượng thờ trong điện này, nó hoàn toàn khác với các ngôi chùa hay đạo quán mà anh có dịp ghé qua. Nơi đây có 6 bàn thờ, giang nhà giữa thờ Phật theo Mật Tông, từ trên bàn thờ ngoài các hình, tượng, bài vị còn có nhiều pháp khí nhìn rất lạ mắt mà ngay cả Long cũng chưa từng thấy trước đó. Xung quanh bàn thờ được treo nhiều cờ, thangka, lộng,… nhìn vô cùng trang nghiêm. Hai bên là bàn thờ Đạo Giáo cũng thờ các vị Tiên sư, tổ sư, bài vị,…., Phép Thái Cổ, Phép Cam, ….
Chỉ khi chính thức bái sư và được truyền thụ, thì anh mới thấy quả thật, con đường mình đi ngày trước phạm quá nhiều sai lầm, tu vi tiến rất chậm và dễ bị ảo. Hôm nay vô đây, anh thắp nhang cho thầy tổ xong, ngồi xuống trước bàn thờ Phép Thái Cổ, chuẩn bị để thầy mình làm phép. Bửu Sơn mặt đạo bào, đánh lên mười hai tiếng chuông, tay trái cầm chuông kim cang, tay phải cầm một loại pháp khí vô cùng lạ mắt và ba cây nhang.
Lần nữa dặn người đệ tử mấy điều quan trọng, rồi mới bắt đầu đọc chú. Ông đứng trước mặt Long đang ngồi kiết gìa trước bàn thờ tổ, đọc chú và lắc chuông lên ba tiếng trước khi chụp lên đầu, miệng lẩm rẩm đọc chú và tay kia cầm nhanh vè mấy chử bùa và thổi vô mặt Long, lại dùng pháp khí điểm lên ấn đường. Khi cái chuông vừa chụp lên đầu, Long cảm thấy như có một nguồn lực rất mạnh từ trên phủ xuống người, gần như hô hấp cũng khó khăn, có điều cảm giác ấy rất nhanh chóng trôi qua.