• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Một dãy hàng rào bằng gỗ cao lớn bao quanh một mảnh đất, hàng rào này được tạo thành từ các cọc gỗ cao gần hai trượng cắm sâu vào lòng đất nối liên tiếp với nhau. Dã thú không có cách nào để xông vào. Ở bên trong hàng rào lớn này có rất nhiều nhà đá, nhà gỗ, và một lượng lớn nam nữ mặc da thú sống ở đây.

Đây là một bộ lạc rất bình thường, có mấy ngàn tộc nhân.

“Con của ta bị bắt cách đây mấy chục dăm!” Trong rừng, một nam tử mặc áo đen đang đi bộ, hướng về cổng lớn bộ lạc. “Đây là bộ lạc gần chỗ ta nhất.”

“Đứng lại.”

“Đứng lại.”

Cửa chính bộ lạc đóng lại, ở hai bên cửa chính là hai tòa tháp tên cao vút, mỗi một toàn tháp đều có năm tên chiến sĩ cường tráng mặc da thú, giờ phút này mỗi tên đều lấy ra cung lớn, lắp mũi tên vào cung, chĩa về phía nam tử mặc áo đen ở phía xa.

“Người ngoại tộc kia, nói ra ý đồ ngươi đến đây.” Trên tháp tên có chiến sĩ hét lên.

Nam tử mặc áo đen quét mắt nhìn qua, như nhìn con sâu cái kiến, chân cũng không thèm ngừng, tiếp tục hướng cổng lớn đi đến.

Bên trên hai toà tháp tên mười tên chiến sĩ da thú đều nổi giận…

“Giết chết hắn!” Ngay lập tức mưới cái cung lớn đều phát ra tiếng tạch! Tạch! Tạch!, từng đám mũi tên lao nhanh bắn về phía nam tử mặc áo đen, mỗi một mũi tên đều có thể làm nham thạch cực lớn nổ tung, cây đại thụ sụp đổ, thế nhưng lúc mười mũi tên đen này sắp đến gần nam tử mặc áo đen thì trong nháy mắt bùm bùm bùm….

Tất cả đều nổ, hóa thành bột phấn.

Nam tử mặc áo đen tiếp tục đi tới.

“Không tốt.” Bên trên tháp tên mười tên chiến sĩ kinh hãi, một tên trong đó liền lấy ra sừng trâu, ngửa đầu lên thổi!

“Ù ù ù…..” Âm thanh sừng trâu trầm thấp có lực xuyên thấu rất mạnh, rất nhanh liền vang dội khắp bộ lạc, làm nam, nữ, già, trẻ trong bộ lạc ai nấy đều nhanh chóng cầm binh khí lên cùng nhau tập hợp. Muốn sống sót ở vùng đất này dù là nam hay nữ, già hay trẻ tất cả đều phải thành một chiến sĩ. Có thể cầm binh khí chiến đấu bất cứ lúc nào!

Sau khi tập kết xong xuôi, mọi người tức giận hướng cửa chính lao đi.

Bùm!

Cổng chính rất dày được làm từ Hắc Thiết Lân Mộc vô cùng cứng rắn nhưng lúc này lại bị nổ tung, hóa thành vô số gỗ vụn, trực tiếp sụp đổ bay ra, mỗi một mảnh gỗ vụn còn đáng sợ hơn cả mũi tên do cung tiễn thủ của bộ lạc bắn ra. Chỉ trong nháy mắt đã làm mười mấy chiến sĩ bên cạnh của chính kẻ chết, người tàn phế, máu tươi tung tóe khắp nơi, thế nhưng các chiến sĩ không sợ hãi chút nào, ngược lại rống giận xông lên giết.

“Dừng tay.” Một tiếng quát vang lên.

Một vị Bạch Phát lão giả mặc da thú hóa thành một đạo ảo ảnh vọt tới vùng đất trống chỗ cửa chính.

Các chiến sĩ bộ lạc vốn đang trong cơn xúc động nhưng lúc này tất cả đều dừng lại, nhìn về phía Bạch Phát ão giả mặc bộ da thú màu xám kia, lão giả này chính là thủ lĩnh bộ lạc.

“Anh hùng vĩ đại, không biết bộ lạc Kim Đao ta có thể làm gì để cống hiến sức lực cho người.” Bạch Phát lão giả cung kính khom người. Người có thể phóng kình khí ra ngoài liền nghiền nát cả cửa lớn, không hề nghi ngờ, đây chính là một vị Tiên Thiên Sinh Linh… Kỷ Thị là bá chủ vùng đất này, nhân vật có cảnh giới như thế mà ở trong Kỷ Thị cũng có địa vị cực cao.

Mà giờ phút này nam tử mặc áo đen mới bước chầm chậm đi vào cửa chính.

“Ta hỏi ngươi.” Nam tử mặc áo đen nhìn Bạch Phát lão giả.“Gần đây có xuất hiện Xà yêu không?”

“Xà yêu?” Bạch Phát lão giả khẽ giật mình, gật đầu liên tục. “Có, gần đây có một con Xà yêu qua lại, cũng vì thế mà có rất nhiều bộ lạc nhỏ gặp phải tai họa. Về sau, các bộ lạc chung quanh đem tin này truyền tin cho Kỷ Thị… Kỷ Thị đã phái ra Hắc Giáp Vệ đến giải quyết xong mối họa xà yêu.”

Con ngươi hẹp dài của nam tử mặc áo đen lóe lên ánh sáng lạnh lẽo.

Quả nhiên là Kỷ Thị!

Kỷ Thị là quái vật khổng lồ cả vùng đất này, mặc dù hắn là một lão yêu sống lâu năm cũng không muốn đi trêu chọc. Lúc trước hắn đã suy đoán con của hắn ‘Xích Mang’ bị bắt rất có thể liên quan đến Kỷ Thị, hiện tại xem ra quả thật là như thế.

Là giết hay là bắt ? "Nam tử mặc áo đen tiếp tục hỏi.

“Bắt giữ.” Bạch Phát lão giả liền nói. “Kỷ Thị phái ra Hắc Giáp Vệ, bắt giữ Xà yêu kia đem trở về. Bây giờ chắc là đã đến thành Tây Phủ rồi!”

“Thành Tây Phủ?” Trong đôi mắt nam tử mặc áo đen mơ hồ có ngọn lửa, đó là ngọn lửa tức giận.

Đối với Đại yêu thành Tây Phủ chính là chỗ nguy hiểm nhất.

Tây Phủ Kỷ Thị là địa phương cường giả tụ tập! Đám Đại yêu căn bản không dám đi vào, con của hắn bị bắt vào đó… Hắn muốn cứu ra cũng cực kì khó khăn, khả năng cứu được rất thấp.

“Loài người.” Nam tử mặc áo đen nhìn Bạch Phát lão giả, thanh âm lạnh lùng nói: “Ngươi biết ta là ai?”

Nghe đối phương gọi là ‘loài người’ sắc mặt Bạch Phát lão giả lập tức đại biến.

Yêu!

Hơn nữa có thể biến thành hình người, là một Đại yêu cực kì đáng sợ!

“Vù vù vù…” Độ ấm chung quanh chợt hạ xuống, băng sương vô tận bắt đầu hàng lâm, thậm chí có những bông tuyết nhẹ như lông ngỗng bồng bềnh rơi xuống, nhiệt độ cực kì thấp tràn ngập ra, các nam tử cường tráng của bộ lạc đứng ở chung quanh đều bị đóng băng, rồi vỡ vụn không rõ hình dáng.

“Chạy mau!” Mày râu của Bạch Phát lão giả đều ngưng kết thành một tầng băng sương, hắn hướng về tộc nhân bộ lạc đứng ở sau lưng thét lên: “Là Đại yêu, chạy mau, chạy mau.”

“Chạy.”

“Nhanh.”

Một đám tộc nhân của bộ lạc thống hận nghiến răng nghiến lợi, không cam lòng nhưng cố nén nhịn bắt đầu chạy tán loạn, còn có một số đàn ông của bộ lạc phát điên hướng về phía nam tử mặc áo đen. Nhưng khi càng tới gần nam tử mặc áo đen thì băng trên người họ càng ngày càng dày, rất nhanh liền biến thành một đám người băng.

Bạch Phát lão giả nội kình hùng hồn, khó khăn quát: “Ngươi muốn khiêu khích Kỷ Thị cường đại?”

“Khiêu khích?” Tóc nam tử áo đen kia đen đậm như mực, phất phơ bay, trong con mắt đỏ thẫm hào quang lập lỏe. “Xà yêu là con của ta, ta rất yêu quý nó, ta còn muốn xông vào thành Tây Phủ tìm nó!”

"Rống ~~~ "

Một tiếng gào thét rung trời vang lên.

Nam tử mặc áo đen biến thành một con rắn đen cực lớn uốn lượn xoay quanh trên không trung, hai cái cánh cực lớn được bao bọc bởi lân giáp giang ra, dường như bao phủ cả bầu trời. Một đám tộc nhân trong bộ lạc đang tán loạn chạy trốn ngẩng đầu lên nhìn thần sắc kinh hoảng vô cùng.

Là Dực Xà!”

Là Đại yêu hồ Dực Xà!"

Không có một chiến sĩ nào của bộ lạc còn ý nghĩ chống cự, từ khi bọn hắn sinh ra đã nghe truyền thuyết về ‘Đại yêu hồ Dực Xà’, bọn hắn biết rõ Dực Xà rất đáng sợ, bộ lạc Kim Đao của bọn hắn căn bản không có cách nào ngăn cản Đại yêu khủng bố như vậy!

"Đều phải chết!"

“Toàn bộ các người đều phải chết!”

Dực Xà giang ra hai cái cốt cánh cực lớn quan sát phía dưới, đồng tử đỏ thẫm tràn đầy vẻ điên cuồng, bỗng nhiên nó mở miệng lớn như chậu máu, phù…. Luồng gió đen vô tận thổi bay, thậm chí ngay cả mặt đất cũng bị cào nát, một số nhà đá đều bị sụp đổ phần lớn gió đen rất nhanh liền bao phủ hơn mười dặm xung quanh.

“A a a …..” Một đám tộc nhân bộ lạc ôm lấy yết hầu, toàn thân nhanh chóng trở nên đen kịt.

“Không.” Phụ nữ ôm con, nước mắt chảy xuống.

“Đại yêu, nhất định Kỷ Thị sẽ báo thù cho chúng ta.” Một chiến sĩ cường đại đạt tới Nội Kình Viên Mãn mặc dù nín hơi nhưng độc khí vẫn xuyên thấu qua, trước khi chết phát ra tiếng gào thét.

Một lúc sau…

Bộ lạc Kim Đao hoàn toàn trở nên yên tĩnh, không có một âm thanh, tộc nhân bộ lạc Kim Đao một số đông thành tượng băng, khối vụn, còn lại trúng độc mà chết. Thậm chí phạm vi hơn mười dặm chung quanh cũng trở thành một vùng đất chết, ngay cả độc trùng cũng trúng độc mà chết.

Dực Xà giang ra hai cái cốt cánh cực lớn nhẹ nhàng phe phẩy quan sát phía dưới, cảm thấy tất cả sinh linh đều chết hết mới bay lên không trung nhanh chóng biến mất nơi chân trời xa.



Màn đêm buông xuống, gió lạnh gào thét, tường thành Tây Phủ nguy nga cao lớn kéo dài.

“Vèo!” Một đạo hắc ảnh đơn giản né tránh Hắc Giáp Vệ đang đi tuần trên tường thành, lặng lẽ tiến vào bên trong thành Tây Phủ.

“Rốt cuộc con của ta ở đâu?”

Nam tử mặc áo đen bắt đầu tra xét…

Đại yêu 'Dực Xà' Lầu đầu tiến vào thành Tây Phủ, dò xét một hồi lâu liền phát hiện ra: “Yêu, bị bắt giữ rồi đưa đến nội thành. Mà nội thành là nơi tộc nhân Kỷ Thị cư ngụ, thủ vệ nghiêm ngặt. Đa số Tiên Thiên Sinh Linh đều ở bên trong… Ta căn bản không có cách nào lẻn vào.”

Lẻn vào thành Tây Phủ coi như dễ dàng.

Nhưng lẻn vào nội thành?

Đây chính là chỗ tộc nhân Kỷ Thị sinh hoạt, thủ vệ chắc chắn cực kì nghiêm ngặt.

"Hô!"

Một lát sau.

Dực Xà phi hành ở trên không bầu trời thành Tây Phủ, đồng thời dùng năng lực điều khiển nước trời sinh của nó nhanh chóng hình thành một lượng sương mù lớn vờn quanh hình thành mây mù. Dừa vào mây mù để ẩn nấp, nó từ trên cao cẩn thận quan sát từng nơi phía dưới thành.

*******

Vào sáng sớm.

Một mình Kỷ Ninh đi tới Long Trấn, hôm nay lại là cuộc chiến trong Khốn lung ba ngày một lần.

"Công tử."

"Công tử."

Hắc Giáp Vệ và một ít tôi tớ trong Long Trấn cực kì cung kính.

Cha Kỷ Ninh chính là đệ nhất nhân Tây Phủ Kỷ Thị! Bản thân Kỷ Ninh lại yêu nghiệt như vậy. Lại sớm có lời đồn Kỷ Ninh chính là người kế nhiệm chức phủ chủ. Có thể thấy địa vị Kỷ Ninh cao nhường nào.

“An bài yêu lợi hại nhất cho ta.” Kỷ Ninh cười nói.

“Gần đây vừa đưa tới một đầu yêu lợi hại, là thống lĩnh Mông Ngư đưa tới, có huyết mạch Thần Ma. “Một vị lão giả cụt tay cao giọng nói.

“Yêu mang huyết mạch Thần Ma?” Sắc mặt Kỷ Ninh lộ ra vẻ vui mừng. “Tốt, ta có thể đánh thật thống khoái rồi, tranh thủ sắp xếp thời gian đưa vào trong Khốn lung.”

“Rõ.”

Lão giả cụt một tay liền đi an bài.

Long Trấn chia làm hai nơi là thú huyệt và Khốn lung. Trong thú huyệt chính là nơi sinh hoạt của các yêu, những yêu này đều bị nuôi nhốt ở đây.

"Rống ~~~" một con rắn lớn màu đỏ đang nằm. Nó nhìn thấy người ở bên ngoài lồng giam liền rống giận.

“Kêu to lên.” Lão giả cụt một tay hừ lạnh một tiếng. “Ăn nhiều người như vậy, hôm nay là ngày chết của ngươi rồi, đi, mở miệng cống ra. Lại bỏ qua xiềng xích...
Làm cho nó tiến vào Khốn lung.”

“Vâng.”

Một ít tôi tớ chăm nuôi liền đi an bài.

"Ầm ầm ~~~" miệng cống ngăn giữa Khốn lung và thú huyệt được mở ra. Phía xa xa thông đạo mơ hồ có ánh sáng chiếu vào, con rắn lớn màu đỏ lập tức nhìn sang, phát ra từng tiếng gào to.

“Cởi bỏ xiềng xích.” Lão giả cụt tay hạ lệnh.

“Tạch…!”

“Tạch…!”

Tất cả xiềng xích nhanh chóng được cởi bỏ. Con rắn lớn màu đỏ cảm giác được xiềng xích trên thân mình đang nhanh chóng buông ra, không nhịn được nữa cử động, làm xiềng xích vang lên tiếng ào ào. Khi xiềng xích cuối cùng được cởi bỏ…Một tiếng keng vang lên, toàn bộ xiềng xích đều rơi trên mặt đất phát ra âm thanh.

Con rắn lớn màu đỏ lạnh lẽo liếc nhìn lão giả cụt một tay rồi nhanh chóng di chuyển ra khỏi huyệt động, đi theo thông đạo tiến vào trong Khốn lung.

Bên trong Khốn lung cực lớn…

Có một thiếu niên môi hồng răng trắng mặc da thú ở phía xa đang nghiêng nhìn nó, miệng con rắn tiết ra nước bọt, lấy kinh nghiệm ăn thịt người cho nó biết… Thịt thiếu niên này rất thơm ngon.

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang