- Chủ nhân đời thứ năm?
Kỷ Ninh kinh ngạc:
- Ta?
Trong mắt Hắc Sắc Lão Ngưu có tiếu ý, chầm chậm bước đến, thân ảnh nó thoáng có những tia hư ảo. Dù sao đây không phải thật thể, mà là một Pháp Bảo Chi Linh.
- Đương nhiên là ngươi.
Hắc Sắc Lão Ngưu.
- Ta không phải ý đó. Ý của ta là... Ta chỉ là chủ nhân đời thứ năm?
Kỷ Ninh vội hỏi:
- Chẳng lẽ Sư Hoa Tiên Nhân không phải là đời thứ nhất?
Mình từng phát hiện bức thư bằng Thần Dong Thụ, theo suy đoán thì Sư Hoa Tiên Nhân sau khi chết hẳn cũng không truyền tiên phủ cho người nào.
- Sư Hoa Tiên Nhân là chủ nhân đời thứ ba của tòa tiên phủ.
Hắc Sắc Lão Ngưu nói.
- Chủ nhân đời thứ tư là ai?
Kỷ Ninh truy vấn.
Trong mắt Hắc Sắc Lão Ngưu có vẻ hồi ức, từ từ nói:
- Năm đó thanh danh Sư Hoa Tiên Nhân lan xa, tại vương triều Đại Hạ cũng là tồn tại đỉnh cao. Tán Tiên có thể sống mấy trăm vạn năm căn bản là một kỳ tích. Tam Tai Cửu Kiếp của người tu tiên, kiếp sau lợi hại hơn kiếp trước. Hắn sống lâu lắm rồi, kiếp nạn đã đạt tới mức rất đáng sợ, đến cả Thiên Tiên e rằng cũng không chống nổi. Hắn sống càng lâu, vương triều Đại Hạ cũng biết hắn đáng sợ.
- Sư Hoa Tiên Nhân cũng biết thời gian của mình không còn nhiều, do đó muốn thu đệ tử. Sau đó bắn ra tin tức, phải là Thần Ma Luyện Thể Lưu, thấp nhất là Tiên Thiên Sinh Linh, cao nhất cũng chỉ có thể là tu sĩ Tử Phủ. Lúc đó một vài đại bộ tộc vương triều Đại Hạ, phàm là những ai có tin tức linh thông một chút đều cử đệ tử trong tộc đến thử hành lang đó.
- Hai hành lang, một cái là Tiên Thiên Sinh Linh. Một cái là tu sĩ Tử Phủ.
- Cả đám thanh niên chết đi, rốt cục có một tu sĩ Tử Phủ Lũy Triển vượt qua khảo nghiệm hành lang ba tầng. Lũy Triển cũng chính là chủ nhân đời thứ tư của tiên phủ.
Kỷ Ninh gật đầu.
Sư Hoa Tiên Nhân là đời thứ ba.
Lũy Triển là chủ nhân đời thứ tư.
- Đáng tiếc.
Hắc Sắc Lão Ngưu lắc đầu:
- Dưới Tam Tai Cửu Kiếp vô tận, Sư Hoa Tiên Nhân rốt cục chết đi. Không lâu sau khi Sư Hoa Tiên Nhân, Lũy Triển lúc đó vẻn vẹn chỉ mới là cảnh giới Vạn Tượng Đạo Nhân cũng chết. Về phần tại sao chết, chết ở nơi nào thì không rõ ràng lắm. Từ sau khi Lũy Triển chết, tiên phủ cũng không có chủ nhân nữa.
Kỷ Ninh gật đầu, lập tức nghi hoặc:
- Lũy Triển không mang tiên phủ theo bên mình à?
- Mang theo bên người?
Hắc Sắc Lão Ngưu thấp giọng:
- Hắn cũng không thể hoàn toàn luyện hóa được tiên phủ, làm sao mà mang theo?
- Hắn đường đường là Vạn Tượng Đạo Nhân, cũng không thể luyện hóa à?
Kỷ Ninh truy vấn.
Hắc Sắc Lão Ngưu nói:
- Tiểu oa nhi, ngươi không thể xem nhẹ tiên phủ. Lai lịch Tiên phủ phi phàm, luyện hóa cũng rất khó khăn. Ngươi hẳn là biết, pháp bảo càng cường đại, càng khó có thể luyện hóa. Kỳ thật tòa tiên phủ này cũng thuộc pháp bảo loại động phủ. Chỉ khi trở thành Nguyên Thần Chân Nhân, mới có thể miễn cưỡng luyện hóa mang bên mình.
- Nguyên Thần Chân Nhân cũng vẻn vẹn chỉ là miễn cưỡng luyện hóa, chứ không thể hoàn toàn khống chế tiên phủ. Một vài bí ẩn trong tiên phủ vẫn không thể tiến vào. Phải thành Địa Tiên, Tán Tiên, mới có thể chính thức khống chế tòa tiên phủ.
Kỷ Ninh hiểu. Pháp bảo không gian có thể na di con người ta, dễ luyện hóa mới là lạ.
- Tiểu oa nhi, hiểu chỗ bất phàm của tiên phủ chưa.
Hắc Sắc Lão Ngưu tự đắc nói.
- Tiền bối cứ gọi ta là Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh nói.
- Tiểu oa nhi Kỷ Ninh.
Hắc Sắc Lão Ngưu đạp lên bồ đoàn khổng lồ trên mặt đất:
- Ngươi lại nhìn những bồ đoàn này. Đám bồ đoàn này cái nào cũng to trăm trượng, ngươi có liên tưởng đến cái gì không?
Kỷ Ninh trầm tư nói:
- Tiền bối, ta vừa tới đại điện, cũng vô cùng nghi hoặc. Phủ đệ tiên nhân cũng không đến mức dùng bồ đoàn to như vậy. Lúc đó ta đã hoài nghi, tiên phủ này hẳn là từng có một đám người khổng lồ hoặc ngoại tộc khác chiếm cứ.
- Mặc dù Sư Hoa Tiên Nhân chỉ là Tán Tiên, nhưng cũng sống mấy trăm vạn năm mới chết đi.
Hắc Sắc Lão Ngưu cảm khái:
- Tán Tiên có thể sống lâu như vậy, ta vẻn vẹn chỉ biết là có một mình Sư Hoa Tiên Nhân thôi! Sư Hoa Tiên Nhân vì sao có thể lợi hại như vậy, vì sao có thể sống lâu như vậy? Chính là vì nó - tòa tiên phủ!
- Tòa tiên phủ này tồn tại tuế nguyệt. Theo Sư Hoa đoán, nơi này sớm nhất hẳn là động phủ của một Thần Ma cường đại, cho nên mới kiến tạo khổng lồ như vậy. Bồ đoàn, giường, hành lang mới có thể to như thế.
Hắc Sắc Lão Ngưu nói:
- Lúc Sư Hoa Tiên Nhân còn trẻ, xông ba cửa thành chủ nhân đời thứ ba.
- Sư Hoa Tiên Nhân cũng xông ba cửa?
Kỷ Ninh khiếp sợ.
Hắc Sắc Lão Ngưu nói:
- Xông ba cửa là điều kiện do chủ nhân đời đầu đặt ra! Chủ nhân đời đầu tiên hẳn là một Thần Ma cực kỳ lợi hại. Xem những bồ đoàn bày biện trong đại điện, phía trên là nơi Thần Ma này giảng đạo, phía dưới hẳn là không ít Thần Ma nghe đạo. Ha ha, đều là việc đã lâu lắm rồi. thời đại Thần Ma đã qua rồi.
...
Hắc Sắc Lão Ngưu nói chuyện với Kỷ Ninh, đàm luận hồi lâu.
Rốt cục Kỷ Ninh không kìm được hỏi:
- Ta thành chủ nhân đời thứ năm tiên phủ, có được chỗ tốt nào?
Hắc Sắc Lão Ngưu nháy mắt.
- Sư Hoa Tiên Nhân là một Tán Tiên sống mấy trăm vạn năm, hẳn là để lại vật gì chứ.
Kỷ Ninh tiếp tục truy vấn.
Hắc Sắc Lão Ngưu tiếp tục trầm mặc.
- Ngươi...
- Chà!
Hắc Sắc Lão Ngưu rốt cục thở dài một tiếng:
- Chủ nhân đời thứ ba và chủ nhân đời thứ tư đều đã chết, đã chết lâu lắm rồi. Lúc trước Sư Hoa Tiên Nhân cũng cho Lũy Triển một vài bảo vật, nhưng Lũy Triển chết bên ngoài, thời gian vô tận đã qua, ngươi cũng không có được chỗ tốt từ Lũy Triển đâu. Sư Hoa Tiên Nhân cũng để lại chút pháp bảo tại bên trong tiên phủ, nhưng ngươi bây giờ cũng không lấy được.
- Sao không lấy được?
Kỷ Ninh hỏi:
- Ta không phải chủ nhân của tiên phủ sao?
Hắc Sắc Lão Ngưu lắc đầu:
- Ngươi là chủ nhân của một trữ vật pháp bảo. Nhưng ngươi không luyện hóa được, ngươi có thể lấy được bảo vật trong đó sao? Tòa tiên phủ là pháp bảo loại động phủ. Ngươi không luyện hóa, rất nhiều nơi cũng không thể nào vào được. Bây giờ ngươi cũng chỉ có thể ở trong đại điện, những nơi khác ngươi cũng không thể nào vào được.
- Chỉ có thể ở trong đại điện?
Kỷ Ninh kinh ngạc.
- Ngươi vừa rồi hẳn là đã phát hiện, ngươi chỉ có thể ở đại điện. Những nơi khác bên trong tiên phủ ngươi cũng không thể nào vào được.
Hắc Sắc Lão Ngưu nói:
- Trước hết ngươi phải trở thành tu sĩ Tử Phủ, mới có thể luyện hóa tín phù. Luyện hóa tín phù, có nhiều chỗ tốt hơn, có thể tiến vào nhiều nơi hơn bên trong tiên phủ. Hơn nữa ngươi cũng có thể từ ngoại giới chủ động tiến vào tiên phủ, tỷ như từ hồ Dực Xà có thể tùy thời tiến vào tiên phủ.
Bộp!
Chợt xuất hiện một tấm phù bài màu xám sậm, rơi thẳng xuống mặt đất, va vào bồ đoàn phát ra tiếng vang.
- Đây là tín phù.
Hắc Sắc Lão Ngưu nói:
- Chỉ có chủ nhân các đời mới có thể có được tín phù. Ngươi mau mau thu hồi. Chờ khi ngươi thành tu sĩ Tử Phủ là có thể luyện hóa nó. Đợi sau khi luyện hóa xong, trở lại tiên phủ. Ngươi hiện còn không thể nào vào được bất kỳ nơi nào, có chỗ tốt gì cũng chẳng lấy được.
Kỷ Ninh vươn tay lấy phù bài.
Phù bài rất thô, trên mặt có một chữ viết cổ xưa phức tạp - Hữu!
Vẻn vẹn chỉ một chữ. Mặc dù trước giờ Kỷ Ninh không học chữ này, nhưng thấy là tự nhiên hiểu ngay.
- Tín phù?
Kỷ Ninh thu vào trữ vật pháp bảo của mình.
- Tốt rồi. Ngươi cũng lấy được tín vật rồi. Theo như ngươi nói, ngươi cũng có thể đi rồi.
Hắc Sắc Lão Ngưu nói:
- Ta sẽ đưa ngươi ly khai, tới thẳng trên hòn đảo hồ Dực Xà mà ngươi vừa na di.
Kỷ Ninh vội hô:
- Dừng lại!
Hắc Sắc Lão Ngưu nhìn về phía Kỷ Ninh:
- Còn có chuyện gì?
- Cứ như vậy bảo ta đi à?
Kỷ Ninh không kìm được nói:
- Ta cửu tử nhất sinh đi vào đây, lấy được một tín phù rồi bước đi à?
Hắc Sắc Lão Ngưu nháy hai mắt:
- Những chủ nhân lúc trước đã chết rồi. Nếu họ còn sống, phỏng chừng còn có thể chỉ điểm giúp ngươi. Nhưng ta chỉ là một Pháp Bảo Chi Linh, ta cũng chẳng có pháp bảo kỳ vật gì. Ngươi tự mình cũng có phương pháp tu luyện, Xích Minh Cửu Thiên Đồ chính là pháp môn đệ nhất Thần Ma, so với phương pháp tu luyện của Sư Hoa Tiên Nhân cũng tốt hơn nhiều. Ta còn có thể cho ngươi cái gì? Ồ! Ngươi hẳn là không có phương pháp quan tưởng rồi!
- Phương pháp quan tưởng?
Kỷ Ninh giật mình.
Lúc trước Thôi Phủ Quân truyền thụ cho mình phương pháp quan tưởng Nữ Oa Đồ!
- Phương pháp quan tưởng, có thể cô đọng hồn phách, là một pháp môn hồn phách cường đại.
Hắc Sắc Lão Ngưu liền nói:
- Nhưng đại bộ phận các tộc đều không có. Ta nhớ một phương pháp quan tưởng, bây giờ truyền cho ngươi.
- Truyền?
Kỷ Ninh tò mò.
- Lấy giấy.
Hắc Sắc Lão Ngưu thúc giục.
Kỷ Ninh lật tay xuất ra bút lông, nghiên mực và rất nhiều da lông, rồi vội chủ động đứng một bên.
Hắc Sắc Lão Ngưu nhìn bút lông. Bút lông lơ lửng đứng thẳng lên:
- Ta là một Pháp Bảo Chi Linh, tu luyện thời gian vô tận, thần niệm sợ không mạnh hơn ngươi. Nhưng cầm bút lông cũng không khó.
Khống chế bút lông chấm mực, trực tiếp bắt đầu vẽ trên giấy da lông nhẵn bóng, chẳng mấy chốc một gương mặt phật đà đầy thương xót chợt xuất hiện trên giấy.
Pho phật đà này sau lưng có nhật nguyệt treo cao, phát ra hào quang vô tận.
Kỷ Ninh chỉ cần nhìn đã cảm thấy chút xúc động.
- Như thế nào?
Hắc Sắc Lão Ngưu tùy ý khống chế bút lông, vứt qua một bên, đắc ý nói:
- Đây là bản tôn Phật Đà, đúng tên là Nhật Nguyệt Quang Minh Phật! Nội Quan Nhật Nguyệt Quang Minh Phật lúc trước là phương pháp quan tưởng của Sư Hoa Tiên Nhân. Ta mỗi ngày đều xem bức họa phật đà, tự nhiên ghi nhớ. Tuy nói bản vẽ không được như nguyên bản, nhưng ngươi chỉ cần liên tục quan tưởng phật đà, nhất định có thể cô đọng hồn phách.
Kỷ Ninh nghi hoặc:
- Nội Quan Phật Đà?
- Những người có thể thành đại đạo, bên ngoài thân thể đều ẩn chứa ảo diệu đại đạo.
Hắc Sắc Lão Ngưu nói.
Trong lòng Kỷ Ninh chỉ có thể bất lực. So với Nữ Oa Đồ, nó chênh lệch chẳng biết bao nhiêu lần. Nữ Oa Đồ của mình chính là do Thôi phủ quân trực tiếp truyền nhập vào trong trí nhớ hồn phách của mình, tự nhiên sinh động rõ ràng hơn. Lão ngưu này bằng vào ký ức vẽ ra một phần tượng phật đà mà thôi.
- Chẳng lẽ ngươi có phương pháp quan tưởng?
Hắc Sắc Lão Ngưu phát hiện Kỷ Ninh chẳng hề kích động, không khỏi gật đầu:
- Đúng, hồn phách ngươi mạnh như vậy, hẳn là có phương pháp quan tưởng. Ừ...
Hắc Sắc Lão Ngưu nghĩ ngợi đủ đường.
Kỷ Ninh cũng đang chờ.
Lão ngưu này chính là một Pháp Bảo Chi Linh cường đại, đi theo Sư Hoa Tiên Nhân thời gian vô tận, hẳn là biết rất nhiều.
- Ta nhớ ra rồi, không phải lúc trước ngươi khống chế mấy ngàn pháp bảo à? Ta có một bí thuật kiếm trận hẳn là thích hợp cho ngươi.
Hắc Sắc Lão Ngưu đột nhiên nghĩ một lát, rồi nói:
- Năm đó Sư Hoa Tiên Nhân giết chết đại địch. Đại địch đó đã sử dụng hàng loạt phi kiếm bố trí đại trận đối địch. Sư Hoa Tiên Nhân cũng thu phương pháp kiếm trận của hắn. Lúc trước Sư Hoa Tiên Nhân cũng cẩn thận lật xem, ta mặc dù chỉ nhìn một lần, nhưng cũng ghi nhớ toàn bộ. Ta ghi lại cho ngươi.
Kỷ Ninh vội xuất ra hàng loạt da thú.
Còn Hắc Sắc Lão Ngưu thì khống chế da lông, bắt đầu múa bút.
Tấm đầu tiên viết bốn chữ to - Tiểu Thiên Kiếm Trận!
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK