Vào sáng sớm ba ngày sau, Kỷ Ninh đi cùng cha mẹ đến Long trấn.
Long trấn rộng tầm trăm trượng, dài khoảng ba trăm trượng, chia làm hai phần là Khốn Lung và Thú Huyệt. Khốn Lung chính là nơi tiến hành chiến đấu sống chết, còn Thú Huyệt là chỗ bình thường hay giam giữ yêu thú. Bên trong Long trấn giam giữ nhiều yêu thú rất nguy hiểm, cho nên ngay từ đầu nó được đề nghị xây tại nơi hẻo lánh nhất trong trấn.
. . .
Long trấn. Bên trong Khốn Lung.
Kỷ Ninh đi vào trong Khốn Lung ngắm nhìn xung quanh. Nơi đây là một bãi đất trống, đường kính khoảng hai, ba trăm thước. Bốn vách tường làm từ kim loại đen nguyên khối, phía bên trên là liên tiếp từng dải xích sắt đen, hình thành nên một tấm lưới sắt dày đặc, kẻ nào muốn trốn ra cũng không được.
"Nơi này hoàn toàn khép kín."- Kỷ Nhất Xuyên mang theo hơi thở lạnh như băng nhẹ nói, "Vách tường xung quanh được thêm cả Hắc Thủy thiết vào. Hắc Thủy thiết tuy không phải quý giá, nhưng dù là cường giả mới bước vào Tiên Thiên cảnh giới muốn phá hư vách tường Hắc Thủy thiết dày như thế cũng rất khó khăn. Những sợi xích sắt ở phía trên cũng được tạo thành từ Hắc Thủy thiết. Với thực lực của con thì phải toàn lực thi triển Xích Minh Cửu Thiên Đồ mới có thể chém đứt một dây xích sắt. Còn cả lưới sắt như thế này sợ rằng cần đến mười nhịp hô hấp con mới có thể chém đứt toàn bộ xích sắt để chạy trốn."
Kỷ Ninh gật đầu.
"Xem trên kia." Kỷ Nhất Xuyên chỉ vào khán đài phía trên lưới xích sắt.
"Ta với mẹ con, cả Bạch thúc cũng sẽ ở trên kia quan sát con "- Kỷ Nhất Xuyên lạnh như băng nói.
"Cẩn thận."- Uất Trì Tuyết động viên con trai.
"Hống!"- Con chó trắng to lớn cũng nhìn Kỷ Ninh, ánh mắt tràn đầy cổ vũ mong chờ. Con chó trắng to lớn này chính là huynh đệ vào sinh ra tử với cha mình, cũng là Bạch thúc của mình. Cha đã từng thuần phục được hai Đại Yêu, một là con rắn màu đen, thường gọi là Hắc bá. Còn lại là con chó trắng to lớn, chính là Bạch thúc này đây.
Khi dã thú sinh ra linh trí sẽ hấp thu nguyên khí trong trời đất trở thành yêu thú.
Yêu thú trải qua quá trình lột xác gian nan bước vào Tiên Thiên, trở thành Sinh Linh Tiên Thiên, lúc này mới được gọi là Đại Yêu. Đại Yêu đều có thể hóa thành hình người, giống như Hắc bá vậy. Nhưng mà trong đám yêu thú còn có một dạng đặc thù tồn tại: Thần Thú.
Thần Thú là yêu thú mang trong mình một ít huyết mạch của Viễn Cổ Thần Ma. Ngay lúc sinh ra đã có trí tuệ, thiên phú cực kỳ mạnh mẽ, thực lực cũng mạnh hơn nhiều so với yêu thú nhưng chúng muốn hóa thành hình người lại khó khăn hơn nhiều. Thần Thú khác nhau thì độ khó biến thành hình người cũng khác nhau.
Có yêu thú cần đạt cảnh giới Tử Phủ mới có thể hóa hình người. Có con lại cần đạt đến cảnh giới Vạn Tượng, thậm chí còn cao hơn. . .
Bạch thúc chính là một Thần Thú, là Thần Thú Bạch Thủy Trạch, muốn hóa thành hình người và nói tiếng người thì cần phải đạt đến cảnh giới Tử Phủ.
Kỷ Ninh và Bạch Thủy Trạch có cảm tình rất sâu đậm. Sau khi được sư phụ Mông Ngư truyền thụ hết tiễn thuật, sáng sớm ngày nào Kỷ Ninh cũng cùng với Bạch Thủy Trạch đi ra khu rừng ngoài thành Tây Phủ luyện tập tiễn thuật. Do Kỷ Nhất Xuyên lo lắng cho con trai khi một mình ra ngoài thành nên đã để Sinh Linh Tiên Thiên Bạch Thủy Trạch đi theo bảo vệ.
Một Thần Thú là Sinh Linh Tiên Thiên có thực lực cực kỳ đáng sợ! Kỷ Nhất Xuyên ở Kỷ Thị Tây Phủ có được địa vị cực cao một phần nguyên nhân cũng là nhờ Bạch Thủy Trạch.
"Mọi người cứ chờ xem." Kỷ Ninh nhếch miệng cười.
"Hống"- Bạch Thủy Trạch gầm nhẹ một tiếng rồi theo sau vợ chồng Kỷ Nhất Xuyên men theo lối đi nhỏ dẫn ra ngoài, chỉ lát sau đã đến trên khán đài.
Kỷ Ninh thở sâu một hơi lấy lại bình tĩnh, rồi ngắm nhìn bốn phía.
"Có sân bãi chém giết, lại có khán đài. Sao mà cảm giác giống như đấu trường La Mã thế nhỉ" Kỷ Ninh nói thầm. Hắn cũng hiểu kẻ nào được phái tới Khốn Lung chém giết với yêu thú đều là trọng điểm bồi dưỡng của gia tộc, cho nên một số người thân thế hệ đi trước cũng sẽ ở trên khán đài theo dõi.
"Xôn xao " "xôn xao"
Từ vách tường phía xa từng đợt xích sắt va chạm phát ra âm thanh "Cạch cạch" làm Kỷ Ninh không khỏi nhìn vào cái thông đạo tối om. Từng hồi tiếng gào thét truyền đến làm rung chuyển cả Khốn Lung, những dải xích sắt cực lớn phía trên đầu phát ra tiếng vang theo những đợt rung động lắc lư.
Một cái đầu có bộ lông màu bạc cực lớn dần dần hiện ra từ trong thông đạo ở vách tường phía bên kia.
"Đó là?" Kỷ Ninh cẩn thận quan sát.
"Kỷ Ninh." Kỷ Nhất Xuyên đang quan sát từ trên khán đài nói vọng xuống: "Con tu luyện pháp môn Thần Ma Luyện Thể hàng đầu, cho nên cha đặc biệt vì con tuyển ra một con Khiếu Nguyệt Lang cực kỳ lợi hại, trong người nó mang huyết mạch Thần Ma ".
Kỷ Ninh kinh ngạc mở to mắt nhìn về phía cha hắn.
Mang huyết mạch Thần Ma?
Đó không phải là Thần Thú rồi sao? Mà cũng đúng, Thần Thú cũng là một loại yêu thú. Hậu Thiên Thần Thú trên thế giới vô tận này cũng không ít. Các loại như Địa Giáp Long, Chấn Sơn Tê, Khiếu Nguyệt Lang, Xích Trảo Kim Ô, Lôi Hải Kiêu, Bạch Thủy Trạch cũng còn rất nhiều. Nhưng hơn mấy trăm nghìn con Hậu Thiên Thần Thú mới có một con gian nan đột phá lên Sinh Linh Tiên Thiên.
"Cạch cạch" Tiếng xích sắt không ngừng vang lên.
Kỷ Ninh không dám tiếp tục phân tâm, ánh mắt nhìn chằm chằm vào lối đi cực lớn phía vách tường xa xa bên kia. Hắn biết rõ bên kia hẳn là đang mở dây xích, một khi xiềng xích được cởi bỏ thì Khiếu Nguyệt Lang cũng xông ra.
"Rầm… keng!" Tiếng xích sắt rơi xuống đất vang lên.
"Ngao" Lập tức vang lên một tiếng sói tru, trên khán đài vợ chồng Kỷ Nhất Xuyên và Bạch Thủy Trạch cùng chăm chú nhìn xuống dưới.
Kỷ Ninh cũng nín thở.
Chỉ thấy trong thông đạo nơi vách tường xa xa, một quái vật khổng lồ đang dần đi ra. Nó có bộ lông màu bạc cực kì xinh đẹp, cao khoảng hai trượng, chậm rãi uyển chuyển đi ra. Nó quan sát gã thiếu niên loài người nhỏ bé, Thần Thú là một dạng yêu thú đặc biệt, trí tuệ của nó không thua kém gì loài người.
Nó hiểu rằng một khi bị giam vào Khốn Lung thì chỉ có hai lựa chọn. Một là nó giết chết loài người trước mặt, rồi tiếp tục sống sót. Hai là nó bị thiếu niên loài người này giết chết.
"Lần đầu tiên đã chọn ngay một Thần Thú" Kỷ Ninh duỗi tay ra, lòng bàn tay bỗng xuất hiện một thanh kiếm, trên thân kiếm còn lóe ra ánh sáng lạnh người, "Thế thì giết đi".
Thân thế khổng lồ của Khiếu Nguyệt Lang nặng gần nghìn cân, vậy mà bốn chân nó tiến tới lại rất nhẹ nhàng, hai con ngươi hẹp dài nhìn kỹ gã thiếu niên loài người trước mặt.
Kỷ Ninh tay cầm trường kiếm từng bước đi đến.
Khoảng cách giữa hai bên nhanh chóng rút ngắn.
"Rầm!" Khiếu Nguyệt Lang nhanh chóng từ uyển chuyển trở thành tàn bạo, một bóng tàn ảnh lao thẳng đến Kỷ Ninh. Tất cả móng vuốt sắc bén đều giương lên tựa như đao đã ra khỏi vỏ.
Vèo!
Trong thời khắc then chốt nhất, chân Kỷ Ninh khẽ di chuyển, cả người như một cơn gió thoát ra khỏi Khiếu Nguyệt Lang đang nhào đến, đồng thời nghiêng thanh kiếm sắc bén trong tay đâm tới. Một đâm này vô cùng quyết đoán lại nhanh như chớp giật, chỉ cần đâm trúng thân thể Khiếu Nguyệt Lang là có thể nhờ chính sự tấn công của Khiếu Nguyệt Lang xuyên phá thân thể của nó.
"Hả?" Kỷ Ninh biến sắc, sau khi đâm vào, mũi kiếm gặp lực cản cực lớn, da lông của Khiếu Nguyệt Lang thật sự ngăn lại được lưỡi kiếm, khiến nó không thể nào xuyên thấu vào trong.
Cùng lúc đó, đuôi của Khiếu Nguyệt Lang quét mạnh qua, Kỷ Ninh không kịp né tránh liền vung ngang kiếm ngăn lại.
Bành!
Cái đuôi của Khiếu Nguyệt Lang như roi thép nặng nề quật vào thân kiếm. Lực chấn động cực kì mạnh làm cho cả người Kỷ Ninh bị đánh bay ra ngoài, đập “rầm” một phát vào bức tường, khiến cả bức tường Hắc Thủy thiết rung mạnh lên.
"Rống!" Khiếu Nguyệt Lang ngay lập tức nhào theo, móng vuốt sắc nhọn của nó chụp vào Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh liền lắc mình nhảy vọt ra xa.
Xùy Xùy Xùy. Vách tường bằng Hắc Thủy Thiết bị cào lên mấy vệt thật sâu. Khiếu Nguyệt Lang sau khi rơi xuống mặt đất quay đầu nhìn về phía thiếu niên loài người ở đằng xa. Đòn "quét đuôi" chính là sát chiêu của nó, một đuôi đó là muốn đánh gã thiếu niên này dính vào vách tường, nhưng mà thiếu niên loài người kia đã thoát ra xa rồi. Nó cũng hiểu được thiếu niên loài người trước mặt có thực lực rất mạnh, có thể cùng nó đại chiến một trận.
"Nếu đổi lại là chiến sĩ Cửu Nha thì trúng một đuôi kia sợ rằng bên trong cơ thể đã bị chấn vỡ hết rồi." Kỷ Ninh nhíu mày nhìn Khiếu Nguyệt Lang phía xa, "Xem ra nhất định phải dựa vào sức mạnh của Thần Ma Luyện Thể rồi".
Những năm này hắn Luyện Khí cũng đã đạt đến cấp độ Hậu Thiên Đại Viên Mãn.
Nhưng mà một kiếm uy lực Hậu Thiên Viên Mãn đâm ra ngay da lông đều không thủng, thì đánh như thế nào bây giờ?
"Hừ!"
Kỷ Ninh hừ một tiếng, hai luồng không khí có thể dùng mắt thường quan sát được từ bên trong mũi xuất ra, hai luồng không khí này xuất hiện dường như làm cả bầu không khí cũng muốn rung động. Lúc này đây, một luồng sức mạnh đáng sợ bùng phát từ sâu trong thân thể tưởng chừng như yếu nhược này. Lực lượng Thái Âm, Thái Dương ẩn chứa bên trong cơ thể bắt đầu bộc phát, làn da toàn thân mơ hồ ửng hồng.
Kỷ Ninh vung thanh kiếm trong tay lên, thanh kiếm sắc bén vạch vào không khí tạo nên những đợt sóng khí lan tỏa, chém thành một rãnh thật sâu trên nền đất cứng rắn.
Khiếu Nguyệt Lang ở xa xa gầm nhẹ, gắt gao nhìn chằm chằm vào thiếu niên trước mặt.
. . .
"Đứa nhỏ này cuối cùng cũng sử dụng Xích Minh Cửu Thiên Đồ rồi." Uất Trì Tuyết cười nói: "Trước đó còn tưởng không cần dùng đến đấy."
Kỷ Nhất Xuyên cũng gật đầu: "Khiếu Nguyệt Lang có huyết mạch Thần Ma, da lông cứng chắc vô cùng, chiến sĩ Hậu Thiên Viên Mãn không có cách nào đâm xuyên cả. Sở dĩ ta đặc biệt lựa chọn Khiếu Nguyệt Lang chính là muốn bức ép Kỷ Ninh bộc lộ tất cả thực lực, muốn xem hắn có thể phát huy khả năng đến mức nào trong một cuộc chiến sinh tử như thế này.”
"Biểu hiện bây giờ của Ninh nhi, chàng thấy thế nào?" Uất Trì Tuyết hỏi.
"Cũng được." Kỷ Nhất Xuyên nhìn chăm chú vào phía dưới nói : “Cũng xem như bình tĩnh.”
. . .
Kỷ Ninh nắm thanh kiếm sắc bén trong tay, vờn xung quanh Khiếu Nguyệt Lang, từng bước tiến đến gần.
Khiếu Nguyệt Lang nhìn chằm chằm Kỷ Ninh, cũng không tùy tiện tấn công nữa. Bởi vì một khi tấn công sẽ xuất hiện sơ hở, sự sống và cái chết thường được quyết định chỉ trong tích tắc.
"Hừ." Kỷ Ninh hóa thành tàn ảnh lao tới tiếp cận Khiếu Nguyệt Lang không một dấu hiệu báo trước.
Khiếu Nguyệt Lang cũng lập tức gào thét lao lên. Nó ngoác to cái miệng đầy răng nanh bén nhọn, móng vuốt sắc bén chụp vào Kỷ Ninh.
Xíu..iu!
Ánh kiếm lóe lên.
Sau khi ánh kiếm chém vào không khí, biên độ của nó liên tục thay đổi đến chín lần, tốc độ nhanh đến đáng kinh ngạc, khiến cho không gian phảng phất như bị bổ ra làm đôi. Xuy xuy xuy, ánh kiếm chém thẳng vào trước ngực Khiếu Nguyệt Lang, kéo dài thành một vết thương thật lớn khiến máu tươi phun ra tung tóe.
"Keng." Sau khi Kỷ Ninh tung ra một kiếm liền trở thân kiếm ngăn chặn một trảo của Khiếu Nguyệt Lang, đồng thời mượn lực phản chấn nhảy ngược trở lại.
Khiếu Nguyệt Lang nhe răng gào thét giận dữ liên hồi nhìn chằm chằm Kỷ Ninh. Chỗ vết thương ở lồng ngực nó cơ bắp đang co rút lại làm tốc độ máu chảy chậm đi, nhưng do vết thương quá lớn nên máu vẫn cứ từ từ chảy ra.
Khiếu Nguyệt Lang cảm giác được tử vong ngày càng gần.
“Chiêu Điện Quang Hỏa Thạch của Lôi Hỏa Kiếm Tàn Biên quả nhiên lợi hại." Kỷ Ninh than nhẹ.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK