• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bên trong hang núi.

Trên người Mông Ngư đầy vết máu, hắn còn đang bị trói chặt trên cột sắt. Từ khi đi tới nơi như địa ngục này, hắn đã tuyệt vọng rồi. Lúc này hắn đang nghiến răng nhịn đau, còn cố gắng khiêu khích:

- Có chút sức này thôi à? Mạnh một chút, mạnh một chút, con ngoan của ta, có phải ngày bé ngươi không được uống sữa không?

Đột nhiên …

- Kỷ Ninh công tử của các ngươi chẳng mấy chốc cũng sẽ đến cùng các ngươi! Ha ha ha...

Tiếng cười truyền tới.

- Kỷ Ninh!

Cả cơ thể của Mông Ngư có hàng râu quai nón chợt rung lên, hắn cố gắng hết sức để gầm lên:

- Kỷ Ninh công tử, mau mau chạy đi! Nơi này có người tu tiên đang luyện chế pháp bảo tà ác!

Bên cạnh Mông Ngư, đám Kỷ Vu Ngọc vốn đã gục đầu không còn khí lực nữa, lúc này chợt giật mình ngẩng đầu, lẩm bẩm nói:

- Kỷ Ninh? Kỷ Ninh?

- Kỷ Ninh! Chạy mau! Đi mau!

Kỷ Vu Ngọc cũng ra sức kêu lên thê lương.

Mặc dù năm đó hắn cũng muốn cho nhất mạch của cha kế nhiệm Phủ Chủ, nhưng hắn đã thua. Hắn cũng thua tâm phục khẩu phục. Kỷ Ninh là Phủ Chủ tương lai của Tây Phủ Kỷ thị! Hắn cũng đã thấy được thiên tư Kỷ Ninh, Tây Phủ Kỷ thị nhất định sẽ nhờ Kỷ Ninh mà ngày càng lớn mạnh hơn nữa. Hắn đã bị phế bỏ đan điền rồi bắt vào đây, hắn cũng không muốn thiên tài có tiền đồ nhất Tây Phủ Kỷ thị bị bắt vào. Phủ Chủ tương lai của Tây Phủ Kỷ thị mà bị chết tại đây thì quả là một sự sỉ nhục cho Kỷ thị!

- Chạy mau!

Kỷ Vu Ngọc tru lên.

- Kỷ Ninh công tử, đi mau!

Kỷ Thiện cũng hô to.

Họ bị bắt vào đây từ lâu nên cũng thường xuyên thấy lệ quỷ hiện ra tiến xuống dưới đất, còn có tiếng thảo luận của sau nam nữ mặc quần áo hoa lệ đứng bên nên tất cả đều hiểu cái hang quỷ này đáng sợ như thế nào.

...

Bóng đêm ngập tràn xung quanh, liên tục có những tiếng gầm đầy lo lắng truyền tới từ đằng xa.

- Công tử Kỷ Ninh, mau mau chạy trốn! Nơi này có người tu tiên đang luyện chế pháp bảo tà ác!

- Công tử Kỷ Ninh, đi mau.

- Chạy trốn.

Mặc dù thanh âm của bọn họ đều đã bị sự tra tấn điên cuồng làm khàn đi nhưng do chúng đã quá quen thuộc nên Kỷ Ninh vẫn có thể nhận ra.

- Luyện chế pháp bảo tà ác?

Kỷ Ninh cố nén lửa giận trong lòng, nhìn chằm chằm vào nam tử áo đen.

Nam tử áo đen cũng cười âm hiểm đáp:

- Thiên tài của Kỷ thị, công tử Kỷ Ninh vĩ đại. Đừng quá tức giận, họ đều sẽ chết, còn ngươi, ngươi cũng sẽ chết.

Hắn chính là muốn Kỷ Ninh giận dữ công tâm. Người đang phẫn nộ cực độ sẽ mất tỉnh táo, càng không tỉnh táo, thì hắn càng nắm chắc thắng trận này hơn.

Đã chạy trốn nhiều năm nên nam tử áo đen cũng hiểu rằng không thể khinh thường đối thủ đang đứng trên bờ vực sống chết, kể cả đó là một thiếu niên như Kỷ công tử trước mặt.

- Chết đi!

Kỷ Ninh như mãnh hổ xuống núi, dùng một khí thế không thể ngăn cản điên cuồng xông tới.

“Hừ, không tỉnh táo như thế mà cũng được gọi là thiên tài à? Dù sao hắn cũng còn quá trẻ. “ Nam tử áo đen thầm nói, hai tay hắn cầm một cây trường thoa màu đen, mềm như quỷ mỵ, bắt đầu đánh về phía Kỷ Ninh, hai cây hắc thoa trong tay cũng đồng thời được đánh về phía Kỷ Ninh. Ngay khi hai người đến gần nhau

Veo! Veo! Veo! Veo! Veo! Veo!

Trên hai hắc thoa chợt bắn ra những cây đinh đen, chụp về phía Kỷ Ninh. Vì khoảng cách quá gần, hơn nữa cây đinh đen lại tới quá bất ngờ nên dù cho kiếm pháp Kỷ Ninh có lợi hại thế nào đi chăng nữa cũng khó đánh bạt tất cả được. May mà Kỷ Ninh có Thủy Hỏa Liên Hoa vờn quanh thân thể hộ thân, ngăn cản cây đinh đen, làm chúng chỉ có thể miễn cưỡng xuyên thủng được một tầng rồi rơi xuống. Khi những cây đinh đen rơi xuống mặt đất thì mặt đất bỗng phát ra tiếng ‘xèo xèo’.

- Đều có kịch độc.

Bắc Minh Kiếm trong tay Kỷ Ninh giận dữ đâm về phía người áo đen.

Thân ảnh nam tử áo đen như quỷ mỵ, hai hắc thoa trong tay chỉ là nhẹ nhàng ngăn cản, chốc chốc nó còn có thể bắn ra những cây đinh đen.

- Kỷ Ninh thật là lợi hại.

Nam tử áo đen thầm kinh hãi:

- Hoa sen hộ thân của hắn có uy lực quá mạnh, ngay cả thân pháp của ta cũng bị ảnh hưởng. May mà áo choàng của ta chính là pháp bảo hộ giáp biến thành, nếu không e rằng chỉ cần lớp hoa sen hộ thân của hắn cũng làm cho y phục của ta nát bét.

- Phốc!

Một luồng kiếm quang trong nháy mắt xuyên qua cánh tay nam tử áo đen. Chỉ thấy chân nam tử áo đen điểm mạnh, rồi lập tức lùi phắt lại, sắc mặt cũng dần trở nên dữ tợn:

- Hoa sen hộ thân của ngươi quả thực rất huyền diệu, ngay cả Hắc Huyết Đinh của ta cũng phá không được. Xem ra vẫn phải dùng lực phá pháp.

Hai hắc thoa trong tay hắn bỗng biến mất trong hư không, ngay sau đó có một cây trường côn màu đen xuất hiện, đồng thời lại có một luồng hỏa diễm thấp thoáng vờn quanh người nam tử áo đen, không khí tràn ngập một loại khí tức mạnh mẽ.

- Côn?

Kỷ Ninh thầm kinh hãi.

Khi nảy chỉ vừa giao thủ thì Kỷ Ninh đã nhận ra nam tử áo đen này không giỏi dùng hắc thoa, chỉ có tuyệt chiêu Hắc Huyết Đinh được bất ngờ sử dụng là còn có một chút gian xảo. Bây giờ đối phương đã sử dụng trường côn thì Kỷ Ninh hiểu ngay, đây mới là binh khí sở trường của đối phương.

- Côn, chính là trường binh, trọng binh.

Kỷ Ninh thầm nói:

- Những Thần Ma Luyện Thể phần lớn thích pháp bảo là trọng binh, có thể dùng lực phá pháp.

- Tiếp chiêu.

Nam tử áo đen hóa thành một vệt đen. Trường côn trong tay hắn được giơ lên cao, trong nháy mắt nó nhanh chóng lớn lên, sức nặng cũng nhanh chóng tăng lên, chỉ bản thân trường côn thôi sợ cũng phải nặng mấy vạn cân, nó đập thẳng vào đầu Kỷ Ninh!

Bắc Minh Kiếm trong tay Kỷ Ninh chém ngang.

Coong!

Một tiếng nổ lớn.

Bản thân Kỷ Ninh bay ngược ra sau, tạo nên một vệt dài trên mặt đất, hổ khẩu hai tay hắn đều đã bị chấn vỡ, vết máu nhiễm đỏ cả chuôi kiếm.

- Khí lực lớn thật, còn mạnh hơn cả ta. Dù ta mới đạt đến Xích Minh Cửu Thiên đồ tầng thứ tư nhưng lại có thể sánh ngang với Tiên Thiên Thần Ma Luyện Thể hậu kỳ bình thường. Khí lực nam tử áo đen này lại mạnh hơn ta, sợ rằng đã là Thần Ma Luyện Thể Tiên Thiên viên mãn rồi.

Kỷ Ninh hiểu mình chính thức gặp phải đối thủ rồi.

Muốn giết một một Tiên Thiên Thần Ma Luyện Thể, cũng khó hơn.

- Ta muốn xem thử xem ngươi có thể tiếp ta được bao nhiêu côn.

Con ngươi của nam tử áo đen bỗng chuyển thành màu xanh, hắn vọt nhanh tới trước, khí thế như rồng. Khi tới gần Kỷ Ninh, trường côn trong tay hắn như một con rồng ập xuống!

- Côn thiên về sức mạnh! Kiếm lại giỏi về khéo léo!

Kỷ Ninh lại quát khẽ một tiếng. Chỉ thấy sau lưng hắn chợt xuất hiện một đôi cánh màu xanh. Đôi cánh này như rèn bằng sắt thép, cũng chính là một pháp bảo loại phi dực mà Kỷ Ninh tìm được ở Thủy Phủ.

Phong Ảnh Bộ chỉ là một môn thần thông cơ sở của Phong Dực Độn Pháp, nếu có cánh chim thì khi thi triển thần thông càng lợi hại hơn nhiều, có thể nói như hổ thêm cánh.

Rào!

Chỉ thấy Kỷ Ninh vỗ hai cánh, nhất thời như một con chim đại bàng, nhanh nhẹn đến quỷ dị. Nó như một cơn gió liên tục thổi qua, cũng không ngừng thay đổi phương hướng. Song kiếm Bắc Minh trong tay cũng liên tục chém về phía nam tử áo đen.

- Cheng cheng cheng!

Nam tử áo đen hoàn toàn rơi vào tình trạng điên khùng. Chân nguyên cũng khu động vào những phù văn trên trường côn khiến uy lực của nó không ngừng tăng lên. Cây trường côn lúc này đã như một ngọn núi nhỏ, may mà hắn là cao thủ Thần Ma Luyện Thể Tiên Thiên viên mãn, nếu không căn bản không thể thi triển trọng binh như thế này.

- Côn có nặng đến mấy mà đánh không trúng thì có ích gì? Đi chết đi!

Kỷ Ninh cũng như nhập ma, áp lực vô hình đến từ tu sĩ Tử Phủ, những tộc nhân Kỷ thị bị giam giữ hành hạ, tất cả đều làm cho lòng Kỷ Ninh như bị lửa đốt.

- Giết! Giết! Giết!

Kỷ Ninh dựa vào pháp bảo cánh chim tốc độ nhanh như quỷ mị, nhanh hơn cả thân pháp của nam tử áo đen, Bắc Minh Kiếm trong tay sau khi trải qua Huyết Luyện Thuật càng trở nên sắc bén vô cùng, ẩn chứa kiếm pháp Đạo Chi Chân Ý, về mặt cảnh giới đã hoàn toàn áp đảo nam tử áo đen.

- Phốc!

Bụng nam tử bị đâm một lỗ thủng to, nhưng sau đó nó lại nhanh chóng thu nhỏ lại, không hề tổn hao gì.

- Rào!

Lưng bị quét ra một vết thương lớn.

- Xoẹt.

Mặt bị đâm ra một vết thương.

- Xoẹt xoẹt xoẹt!!!

Nam tử áo đen đã bị đánh đến phát điên. Hắn có một thân thể đánh không chết, cùng với côn pháp Thiên Nhân Hợp Nhất nên có thể dễ dàng giày xéo Tiên Thiên viên mãn luyện khí bình thường. Không ngờ lần này lại chạm phải một tảng đá, rõ ràng là sức mạnh của đối phương hoàn toàn thua kém mình, nhưng cũng là cao thủ Thần Ma Luyện Thể, hắn lại có cảnh giới kiếm pháp cao hơn hẳn mình!

Bang!

Kỷ Ninh bị trường côn đánh bay, liên tục lùi lại. Mặc dù hai tay hắn thường xuyên bị chấn động đến mức rách da, nhưng trong nháy mắt đã khôi phục lại hoàn hảo. Dù sao kiếm pháp ảo diệu cũng có lợi hơn, Kỷ Ninh cũng chỉ chịu một chút thiệt thòi, đối phương mới chính thức nhảy múa trên bờ vực tử vong. Chỉ cần bị Kỷ Ninh đâm thủng đầu hay chỗ yếu hại, hắn sẽ chết chắc.

- Phốc!

Song kiếm cùng sử dụng, quỷ thần khó lường.

Phốc!

Bụng nam tử áo đen trong nháy mắt bị một đạo kiếm quang chém qua, xuất hiện một vết thương khổng lồ. Chỉ thấy hắn ngã xuống đất, thân thể chia làm hai đoạn.

- Lợi hại lợi hại.

Nam tử áo đen nghiến răng:

- Nhưng, ngươi chết đi.

Rào.

Khi Kỷ Ninh vỗ hai cánh, song kiếm bổ về phía nam tử áo đen, thì trên một cánh tay của hắn bỗng xuất hiện một cái lọ. Hắn đột ngột đập mạnh nó xuống đất, lọ nhỏ đó rơi xuống núi đá lập tức vỡ ra

Sương mù màu trắng đặc sệt bỗng tràn ngập trong không gian. Kỷ Ninh thấy tình thế không ổn vội lùi phắt về phía sau, nhưng hương thơm nhàn nhạt vẫn chui vào mũi. Mặc dù đã sớm nín hơi, nhưng khí tức của nó vẫn xâm thực vào thân thể.

- Hóa thành một dòng nước đi!

Nam tử áo đen nghiến răng nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh. Hai đoạn thân thể nhanh chóng sáp lại, bắt đầu tự động nối liền. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK