Những binh tướng mặc kim giáp chia làm hai vòng trong và ngoài. Vòng trong có hai mươi bảy binh tướng mặc kim giáp, vòng ngoài có năm mươi bốn binh tướng mặc kim giáp. Ai cũng cầm trường mâu giận dữ nhìn Kỷ Ninh.
Hai mươi bảy binh tướng mặc kim giáp đồng thời đâm ra trường mâu lóng lánh trong tay, mang theo uy thế vô tận! Năm mươi bốn binh tướng mặc kim giáp phía sau cũng theo cầm chặt trường mâu, thời khắc nào cũng chuẩn bị tiến lên.
“Nhất định có sơ hở. Nhất định sẽ lưu lại một đường sinh cơ. Nếu thật sự là Bất Tử Chi Thân, đánh từ từ cũng sẽ khiến ta tiêu hao tới chết.” Hai tay Kỷ Ninh cầm Bắc Minh Kiếm vọt thẳng tới trước, nhanh như gió lốc.
Coong coong coong!!!
Bắc Minh Kiếm và trường mâu va chạm. Kỷ Ninh ngăn cản trường mâu, đồng thời cũng tiến vào giữa đám binh tướng mặc kim giáp.
“Lùi lại!”
“Công!”
Hai mươi bảy binh tướng mặc kim giáp phía trước chỉnh tề lùi lại. Năm mươi bốn binh tướng mặc kim giáp phía sau hình thành vòng vây lớn hơn, khiến Kỷ Ninh trở thành cá trong chậu.
“Chẳng lẽ là..?” Kỷ Ninh lại nhướng mày.
“Thủy Hỏa Liên Hoa!” Kỷ Ninh động tâm ý.
Rào rào rào...
Chỉ thấy xung quanh đồng thời xuất hiện tám đôi Thủy Hỏa Liên Hoa, mỗi một đôi Thủy Hỏa Liên Hoa đều do một lá Thủy Liên và một lá Hỏa Liên tạo thành. Vì một chiêu ẩn chứa Đạo Chi Chân Ý, mặc dù là Kỷ Ninh, muốn thi triển cũng phải toàn lực ứng phó, phân tâm thi triển ra tám đôi Thủy Hỏa Liên Hoa đã là cực hạn.
“Két két...”
Tám đôi Thủy Hỏa Liên Hoa đều xoay tròn, như cối xay ép tới, đồng thời bao phủ cả mười sáu binh tướng mặc kim giáp. Binh tướng mặc kim giáp đều kinh hoàng né tránh, còn những thân thể bị nghiền nát đã xuất hiện vết nứt.
“Giết!”
“Giết!”
Những binh tướng mặc kim giáp phẫn nộ, gầm lên. Ai nấy đều né tránh Thủy Hỏa Liên Hoa, rồi xông về phía Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh cầm chặt Bắc Minh Kiếm, như một con mãnh hổ. Bóng kiếm như lửa, trong nháy mắt đã chém một binh tướng mặc kim giáp thành ba khúc. Thân thể của binh tướng mặc kim giáp đó bị chém thành ba khúc lại nhanh chóng nối liền, tiếp tục gầm gừ chiến đấu với Kỷ Ninh.
“Quả nhiên là như thế này, quả nhiên là như thế này.” Kỷ Ninh rất thoải mái, cười ha ha: “Binh tướng mặc kim giáp các ngươi làm gì có Bất Tử Chi Thân. Căn bản là dọa người mà thôi. Mỗi một lần bị thương, là một lần thực lực các ngươi sẽ hạ xuống. Ha ha, ta xem các ngươi còn có thể chống cự tới khi nào.”
Lúc trước tám mươi mốt binh tướng mặc kim giáp tạo thành trận pháp vây công, khi Kỷ Ninh ngăn cản đã phát hiện sức mạnh của những binh tướng mặc kim giáp này giảm bớt một chút. Mặc dù không giảm bớt nhiều, nhưng Kỷ Ninh cảm thụ nhạy cảm như thế nào chứ? Hắn vẫn phát hiện ra điểm này.
Do đó Kỷ Ninh lập tức điều khiển tám đôi Thủy Hỏa Liên Hoa, đánh trọng thương mười sáu binh tướng mặc kim giáp.
Một lần nữa giao thủ, Kỷ Ninh lại phát hiện, sức mạnh của đám binh tướng mặc kim giáp này đã suy yếu rất nhiều.
“Tám mươi mốt binh tướng mặc kim giáp, tựa như một khối. Một tên trọng thương, những tên khác đều bị liên luỵ.” Kỷ Ninh thầm nói: “Hơn nữa binh tướng mặc kim giáp là do kim dịch biến thành, căn bản không có chỗ nào yếu hại. Chỉ cần bị trọng thương liên tục là pháp lực ẩn chứa của chúng sẽ suy yếu không ngừng, cuối cùng nhất định sẽ tan ra.”
“Giết!”
Những binh tướng mặc kim giáp hung hăng không sợ chết.
Kỷ Ninh một mặt điều khiển tám đôi Thủy Hỏa Liên Hoa di động, lần lượt bao phủ những binh tướng mặc kim giáp, nghiền nát chúng, đồng thời cũng cầm Bắc Minh Kiếm lần lượt né tránh. Kỷ Ninh cũng phát hiện ra, kiếm của mình đâm thủng thân thể binh tướng mặc kim giáp chỉ làm thực lực của chúng suy yếu rất chậm. Nếu dùng Thủy Hỏa Liên Hoa nghiền nát chúng, thì thực lực của chúng sẽ suy yếu nhanh hơn một chút.
...
Đây là một trận đánh lâu dài.
“Bang!”
Đám binh tướng mặc kim giáp tự động vỡ thành hư vô. Tám mươi mốt binh tướng mặc kim giáp toàn bộ biến mất.
Lúc này Kỷ Ninh mới thở phào một hơi, thu hồi Thủy Hỏa Liên Hoa xung quanh.
“Quá … quá khó.”
“Nếu không có Thủy Hỏa Liên Hoa, ta e rằng sẽ bị tiêu hao đến chết.” Kỷ Ninh cảm ứng Xích Minh Thần Lực trong cơ thể, không khỏi cảm thán: “Xích Minh Thần Lực trong cơ thể mình vẻn vẹn chỉ còn lại có một nửa. Mà mình tu luyện Xích Minh Cửu Thiên Đồ, nên thần lực vô cùng hùng hậu.
Trận này chủ yếu dựa vào Thủy Hỏa Liên Hoa lần lượt nghiền nát chúng. Mình vẻn vẹn chỉ thi triển ra Xích Minh Thần Lực, dựa vào hai thanh Bắc Minh Kiếm tự bảo vệ mà thôi! Mặc dù như vậy cũng đã làm thần lực tiêu hao một nửa.”
Kỷ Ninh liếc mắt nhìn ra phía sau. Những thi hài phía sau, có một bộ phận bị cuộc chiến đấu lan đến hóa thành tro tàn, một vài bộ còn tồn tại.
“Những người chết tại đây, e rằng phần lớn đều bị tiêu hao mà chết.” Kỷ Ninh thầm nói: “Đánh lâu dài vốn là sở trường của cường giả Thần Ma Luyện Thể, mà phải cố hết sức như vậy. Đám luyện khí Tiên Thiên Sinh Linh bình thường, làm sao có thể sống sót?”
Vù...
Quả nhiên sương mù hai bên hành lang cũng từ từ tiêu tán.
Kỷ Ninh cẩn thận tiến lên, đi tới góc quanh hành lang, không tiếp tục tiến lên nữa, mà nhìn lại hành lang bên kia, chỉ thấy xa xa trên hành lang cũng có những thi hài.
“Lại có thi hài nữa. Xem ra hành lang bên kia cũng có nguy hiểm. Thật không biết di tích cổ xưa này nguy hiểm bao nhiêu.” Kỷ Ninh thầm run lên: “Hơn nữa có thể chết ở đó, e rằng đều phải vượt qua tám mươi mốt binh tướng mặc kim giáp rồi.”
“Đến rồi.”
Kỷ Ninh dán mắt nhìn những thi hài khác trên hành lang, cũng phát hiện ra trong mấy thi hài đó vẻn vẹn chỉ có một thi hài hoàn hảo nhất là có chút hộ giáp binh khí. Lúc này thần niệm cuồn cuộn nổi lên, kéo cả thi hài và pháp bảo tới.
“Có thể xông đến hành lang này, sợ có không ít pháp bảo.” Kỷ Ninh cẩn thận xem xét thi hài. Thi hài này hình thể to lớn, cao hơn mười trượng, toàn thân trên dưới có thể có pháp bảo trữ vật không nghi ngờ gì chính là bảo vệ tay. Kỷ Ninh nhanh chóng gỡ xuống luyện hóa: “ Quả thật là trữ vật pháp bảo.”
“Nhiều thật.”
Nơi này có trên một ngàn pháp bảo.Thật là nhiều. Tất cả Kỷ Ninh đều có thể dễ dàng luyện hóa, nhưng hắn bất đắc dĩ phát hiện, chúng đều là pháp bảo không đạt chuẩn.
“Đều là pháp bảo không chuẩn mà thôi.” Kỷ Ninh lắc đầu: “Mặc dù có cả ngàn món, nhưng toàn bộ cộng lại sợ không bằng một phần trăm của Vạn Lý Vô Tung Phù.”
Vạn Lý Vô Tung Phù, chính là pháp bảo trấn phủ!
Ngay cả pháp bảo nhập giai cũng khó so được với nó...
“Nghỉ ngơi cái đã. “ Kỷ Ninh ngồi khoanh chân, lấy ống trúc ra, mở nút, ngẩng đầu uống. Hắn lại lấy ra mấy miếng thịt quay bắt đầu ăn: “Những lão gia hỏa này chết từ lâu, mặc dù lưu lại trữ vật pháp bảo, nhưng không hề có đồ ăn. Thời gian đã quá lâu, những đồ ăn đó đã hóa thành tro tàn cả rồi.”
“Những pháp bảo không đạt chuẩn này bây giờ cũng vô dụng với ta.”
“Dù sao ta có vài món pháp bảo cũng là đủ rồi. “ Kỷ Ninh cũng lắc đầu. Tỷ như có tới mấy trăm pháp bảo loại trữ vật, thì phải làm thế nào đây? Có thể gia tăng chút thực lực sao? Nếu không thể sống ra ngoài, e rằng dù có tìm được hơn một ngàn món pháp bảo không đạt chuẩn, cũng sẽ bị một người không biết năm tháng nào đến sau đoạt được.
...
Kỷ Ninh ngồi đó ăn uống, cũng không vội tiến lên.
Đồng thời Xích Minh Thần Lực trong cơ thể cũng dần dần khôi phục.
Ăn uống xong, Kỷ Ninh lại lấy những món trữ vật pháp bảo ra xem, thỉnh thoảng còn có thể tìm được một vài bí tịch tu luyện, kiếm pháp. Nhưng một vài bộ sách tuyệt học trọng yếu đều bị hủy sau khi học xong, phòng trừ việc bị truyền ra ngoài! Do đó các loại sách mang theo người phần lớn đều rất bình thường, cũng không phải là bí tịch trân quý gì.
Cũng chỉ có một quyển là tương đương với Tích Thủy Kinh.
“Xem như thu hoạch bất ngờ rồi.” Kỷ Ninh mỉm cười.
Sau đó hắn từ trong những trữ vật pháp bảo bắt đầu lấy ra các loại vật phẩm kỳ lạ, từ từ xem xét.
Có cái dùng để mặc.
Có cái có thể sử dụng.
Có cái chỉ để chơi.
Các loại vật phẩm kỳ quái đều được mang ra. Quá trình tìm tòi bảo vật này cũng khiến Kỷ Ninh cảm thấy thoải mái hơn nhiều.
“Hả? “ Kỷ Ninh đột nhiên lật tay, lấy ra một miếng vỏ cây kỳ lạ. Vừa chuẩn bị ném đi, nhưng nhìn thấy chữ viết trên đó, nhất thời hắn biến sắc một chút.
“Vụ Đan. Bộ tộc chúng ta vừa mới nhận được tin, Sư Hoa Tiên Nhân đã tồn tại từ Thần Ma Thời Đại, sống sợ phải trăm vạn năm rồi, bây giờ công khai thu đồ đệ. Sư Hoa Tiên Nhân mặc dù là một Tán Tiên, nhưng có thể sống tới mấy trăm vạn năm, trải qua chẳng biết bao nhiêu thiên kiếp mà chưa chết. Dựa theo lời nói của tộc trưởng chúng ta, thực lực của hắn không thua gì một Thiên Tiên.
Sư Hoa Tiên Nhân lúc trước chưa bao giờ thu đệ tử. Đến cả Nhị Vương Tử điện hạ của Đại Hạ vương triều chúng ta muốn bái nhập môn hạ của hắn cũng không được.
Lần này Sư Hoa Tiên Nhân công khai thu đồ đệ, tin tức sớm đã truyền ra.
Hơn nữa Sư Hoa Tiên Nhân cũng công khai nói, hắn muốn tuyển đệ tử phải là Thần Ma Luyện Thể, thực lực thấp nhất phải đạt cảnh giới Tiên Thiên, cao nhất cũng chỉ có thể là cảnh giới Tử Phủ. Hắn sẽ lập ra hai hành lang. Một cái hành lang cho Tiên Thiên Sinh Linh đi, một cái hành lang cho Tử Phủ Tu Sĩ đi.
Mỗi một hành lang đều có ba cửa ải!
Qua ba cửa ải mà không chết, có thể trở thành truyền nhân của Sư Hoa Tiên Nhân!
Sư Hoa Tiên Nhân vẻn vẹn chỉ lấy một truyền nhân!
Về phần địa điểm thu đồ đệ, Sư Hoa Tiên Nhân sẽ công khai thu đồ đệ ở tiên phủ trên Thiên Thu Đảo, Bắc Minh Đại Hải rất lâu, sợ phải đến lúc thu được đồ đệ mới có thể đi. Từ chỗ chúng ta tới Thiên Thu Đảo ở Bắc Minh Đại Hải rất xa xôi. Phải hơn nửa năm mới tới, dù có cấp tốc chạy tới cũng sợ bị những người khác giành trước rồi. Vụ Đan, ta cho ngươi tin tức, có đi hay không tùy ngươi.
Thần Dong Thủy lưu tự!”
...
Nhìn bức thư bằng vỏ cây cổ xưa trong tay, Kỷ Ninh nín thở: “ Thần Dong Thị? Vỏ cây này hẳn là chính là vỏ Thần Dong Thụ rồi. Chẳng trách một bức thư cổ xưa như vậy lại có thể truyền lưu mãi đến giờ.”
Thần Dong Thụ, vĩnh viễn không bị mục.
Một vài vật phẩm trân quý bình thường đều sẽ dùng hộp gỗ làm từ Thần Dong Mộc để bảo tồn. Thần Dong Thụ là đặc sản của Thần Dong Thị, cũng là biểu tượng của nó. Đó chính là một bộ tộc vô cùng cường đại, mạnh hơn Kỷ Thị không biết bao nhiêu lần, là một trong các đại bộ tộc đứng ở bậc cao nhất tại vùng đất mênh mông của vương triều Đại Hạ!
“Sư Hoa Tiên Nhân?” Kỷ Ninh nhíu mày suy tư: “Sư Hoa Tiên Nhân công khai thu đồ đệ. Sư Hoa Tiên Nhân là nhân vật từ Thần Ma Thời Đại, lúc thu đồ đệ, hắn đã sống tới mấy trăm vạn năm. Từ Thần Ma Thời Đại cho tới bây giờ, đã qua cả tỷ tỷ năm rồi.”
“Việc thu đồ đệ đã qua lâu lắm rồi. Sư Hoa Tiên Nhân e rằng đã sớm chết mất rồi.” Kỷ Ninh hiểu điểm này.
Tán Tiên là phải trải qua Tam Tai Cửu Kiếp không ngừng. Có thể mấy trăm vạn năm không chết đã là kỳ tích rồi. Làm sao có thể sống đến giờ.
“Thủy Phủ đó...”
“Hẳn chính là tiên phủ để Sư Hoa Tiên Nhân thu đồ đệ. Ta bây giờ ở hành lang, hẳn là một trong hai hành lang dùng để thu đồ đệ.” Kỷ Ninh thầm nói.
Kỷ Ninh nhìn những thi hài xa xa.
Những thi hài này mặc dù đều là Thần Ma Luyện Thể, nhưng đã có thể tồn tại, hiển nhiên là mới chết không lâu lắm.
Hiển nhiên tòa tiên phủ cũng thường xuyên đưa một vài Tiên Thiên Sinh Linh hoặc Tử Phủ Tu Sĩ có Thần Ma Luyện Thể na di thẳng tới đây. Còn mình cũng là một trong những tên xui xẻo đó
“Sư Hoa Tiên Nhân công khai thu đồ đệ, thu đồ đệ nhất định có điều kiện cực kỳ hà khắc, nếu không sớm đã dễ dàng thu được đồ đệ rồi.” Kỷ Ninh thầm nói: “Cả hành lang có ba cửa ải. Xem ra lúc trước chính là cửa thứ nhất. Cửa thứ nhất đã làm cho ta phải dựa vào Thủy Hỏa Liên Hoa mới có thể thông qua. Hai cửa sau này e rằng còn nguy hiểm hơn nữa... Ta làm sao mà vượt qua được?”
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK