Thanh Diễm Điểu và Hắc Xà đang ở trên không lo lắng chờ đợi. Họ phụng mệnh đến tìm Kỷ Ninh, nhưng lúc trước Hắc Xà gọi ba lượt lại không thấy có hồi âm nào.
- Chẳng lẽ công tử không ở vùng này?
Hắc Xà lo lắng vạn phần.
- Hắc ca, xem phía dưới.
Thanh Diễm Điểu nói tiếng người.
Hắc Xà vội nhìn xuống dưới. Chỉ thấy phía dưới vốn vùng núi lớn yên ả, lại đột ngột xuất hiện vô số đạo binh mặc khải giáp, băng sương bao phủ, ngọn lửa đốt cháy. Những đạo binh và Tiên Thiên Sinh Linh thật sự kết trận hình thành tám hư ảnh Giao Long. Hư ảnh Giao Long sinh ra uy áp làm Thanh Diễm Điểu và Hắc Xà giữa trời cao đều thấy kinh hãi.
- Đạo binh, mấy ngàn đạo binh có thể liên hợp?
Thanh Diễm Điểu, Hắc Xà đều bị dọa khiếp. Tại Yến Sơn, các đại bá chủ không thể làm được điều này, cũng chỉ có quân đội vương triều Đại Hạ đóng quân tại thành Nam mới có thủ đoạn bực này:
- Với uy thế đó, nếu hai chúng ta đi lên e rằng cũng sẽ dễ dàng bị diệt chết.
- Xem kìa, công tử Kỷ Ninh.
Chỉ thấy một thiếu niên xuất hiện phía trước mấy ngàn đạo binh có khí thế điên cuồng vô tận, chính là Kỷ Ninh!
- Sao công tử Kỷ Ninh lại ngăn cản mấy ngàn đạo binh liên hợp như vậy?
- Kỷ Ninh, chạy mau!
Hắc Xà trên không lo lắng hô.
...
Bên trong hang núi, đám Tiên Thiên Sinh Linh bị trói chặt cũng đang lo lắng thấp thỏm nhìn ra bên ngoài. Hỏa diễm, băng sương ở bên ngoài làm họ hơi kinh ngạc.
- Công tử Kỷ Ninh, tu sĩ Tử Phủ đang luyện chế pháp bảo tà ác, tạm thời không thể phân thân, chạy mau đi!
Mông Ngư lo lắng hô.
- Kỷ Ninh, đi mau, muộn rồi không đi được nữa.
Kỷ Vu Ngọc cũng gầm lên khàn khàn.
- Đi mau!
Đám Tiên Thiên Sinh Linh Kỷ thị đều lo lắng hô to. Họ bị nhốt lâu như vậy, thường xuyên nghe người ta thảo luận, cũng thấy một vài lệ quỷ chui vào chân núi. Họ hiểu rằng dưới chân núi có một tu sĩ Tử Phủ đang luyện chế pháp bảo vô cùng tà ác. Một khi đối phương ra tay, còn gì chống đỡ được?
- Cái gì, mấy ngàn đạo binh liên hợp?
Đám Tiên Thiên Sinh Linh bị trói chặt đột nhiên thấy những đạo binh đang bị hỏa thiêu, bị vô số băng sương đông lại, lúc này kết trận hình thành hư ảnh Giao Long dài dằng dặc. Họ chỉ có thể thăm dò được một bộ phận, nhưng cũng vô cùng kinh sợ.
- Chạy mau.
- Kỷ Ninh, đi mau!
Cả đám đều lo lắng vạn phần.
...
Trên bầu trời Hắc bá kêu lên lo lắng, bên trong hang núi thanh âm bọn người Mông Ngư, Kỷ Vu Ngọc, Ngõa Cùng, Kỷ Thiện đang bị trói chặt cũng vô cùng lo lắng.
Kỷ Ninh trúng kịch độc lại điên cuồng hơn nữa. Chạy trốn? Tại sao phải chạy trốn? Chạy trốn cũng chắc chắn sẽ chết. Nếu có thể liều chết giết tu sĩ Tử Phủ, trái lại còn có một đường sinh cơ.
- Giết!
Kỷ Ninh nhìn mấy ngàn đạo binh trước mắt, không chút do dự lấy ra sát chiêu mạnh nhất của mình.
Oang...
Chỉ thấy ba trăm pháp bảo kiếm khí chợt xuất hiện chung quanh Kỷ Ninh. Mỗi một thanh kiếm khí đều thoáng có bạch quang mù mịt, đồng thời cũng gắn kết với uy thế Thiên Địa. Thành tựu về mặt trận pháp hiện nay của Kỷ Ninh được đề cao, khi thi triển Tiểu Thiên Kiếm Trận cũng rõ ràng dễ dàng hơn nhiều. Không giống lúc trước cứ khống chế máy móc, mà là biết được một ít ảo diệu, biết được phát triển như thế nào.
- Đó là cái gì!
- Kiếm khí sao có thể bay được?
- Pháp bảo phi hành?
Trong mấy ngàn đạo binh, tám Tiên Thiên Sinh Linh đều ngẩn ra. Thấy mấy trăm phi kiếm đều lơ lửng, cơ hồ trong nháy mắt họ đã nghĩ tới - tu sĩ Tử Phủ!
Ít nhất phải là tu sĩ Tử Phủ mới có thể khống chế pháp bảo phi hành. Cơ hồ đã thành một biểu tượng. Còn bây giờ thiếu niên đó ngồi trên pháp bảo.
Họ làm sao có thể nghĩ đến tinh thần Kỷ Ninh đã đạt tới mức cấp độ thần niệm mới có thể làm được bước này.
- Là tu sĩ Tử Phủ. Chủ nhân ơi, đó là tu sĩ Tử Phủ. Thiếu niên đó cũng là tu sĩ Tử Phủ!
Đã có đạo binh Tiên Thiên Sinh Linh thê lương gọi.
- Chết đi.
Kỷ Ninh lại trong nháy mắt khống chế kiếm quang trước người phun ra nuốt vào.
Veo!
Một luồng kiếm quang phun ra nuốt vào, lập tức đảo qua một đường cong tuyệt đẹp, giữa không trung lưu lại quỹ tích thê mỹ, dễ dàng xuyên thủng ngực của thiếu niên tuấn mỹ. Thiếu niên tuấn mỹ trợn tròn mắt khó có thể tin:
- Tử Phủ, Tử Phủ...
Hắn mặc dù chết, cũng không thể tin.
- Không.
Hán tử lực lưỡng vừa kêu một tiếng, đã bị kiếm quang đâm xuyên qua.
Đại trận đạo binh của họ dù sao cũng không chính thức hợp thành một con Giao Long, mà chỉ phân tán thành tám hư ảnh Giao Long mà thôi. Mỗi một hư ảnh Giao Long là một đạo binh Tiên Thiên Sinh Linh. Tổng số năm trăm, hoặc một ngàn đạo binh Hậu Thiên kết hợp mà thành. Chỉ luận về phòng ngự kỳ thật vẫn chưa bằng chín Tiên Thiên đạo binh liên hợp ở cửa thứ hai Thủy Phủ.
Kỷ Ninh mặc dù cận chiến, bằng vào Tích Thủy Chân Ý cũng có khả năng thắng. Đương nhiên quyết chiến như vậy phải cố hết sức, hơn nữa có thể bị vây công.
Nhưng bây giờ...
Bằng vào Tiểu Thiên Kiếm Trận tầng thứ tư, chính là uy lực của tu sĩ Tử Phủ tiền kỳ sử dụng pháp bảo nhập giai. Mặc dù đối phương có chín ngàn đạo binh, chín đạo binh Tiên Thiên Sinh Linh liên hợp hóa thành Giao Long, Kỷ Ninh cũng có sức đánh một trận, chứ đừng nói bây giờ đối phương chỉ là năm bè bảy mảng, quả nhiên dễ như gọt dưa thái rau.
- Tu sĩ Tử Phủ!
- Là tu sĩ Tử Phủ.
Một vầng kiếm quang đảo qua một đường cong tuyệt đẹp, xuyên qua tám đạo binh Tiên Thiên. Mặc cho tám đạo binh Tiên Thiên Sinh Linh chạy trốn như thế nào, nhưng tốc độ kém xa kiếm quang. Mặc cho chung quanh có đạo binh Hậu Thiên hỗ trợ cản trở, những đạo binh Hậu Thiên cũng bị chém văng.
- Là tu sĩ Tử Phủ.
- Tu sĩ Tử Phủ.
Những tiếng kêu thảm thiết thê lương vang vọng cả núi lớn. Những đạo binh Tiên Thiên Sinh Linh oán khí ngút trời và không cam lòng. Họ không ngờ một thiếu niên tên là Kỷ Ninh lại là tu sĩ Tử Phủ! Sao họ lại bị tu sĩ Tử Phủ giết như vậy? Họ chết không cam lòng. Sớm biết như thế, họ căn bản không ra đây.
...
- Cái gì.
- Việc này...
Thanh Diễm Điểu và Hắc Xà ở giữa trời cao đều trợn mắt há mồm. Kỷ Ninh phía dưới khống chế mấy trăm pháp bảo kiếm khí lơ lửng, hơn nữa ngưng kết một kiếm quang quét ngang tứ phương. Đó là một loại sức mạnh cấp độ hoàn toàn khác hẳn. Như Tiên Thiên đồ lục Hậu Thiên, một luồng kiếm quang đã dễ dàng chém chết tám đạo binh Tiên Thiên Sinh Linh. Tám Tiên Thiên vừa chết, tự nhiên những đạo binh Hậu Thiên cũng không thể kết thành đại trận.
- Kỷ Ninh hắn … hắn là tu sĩ Tử Phủ?
Hắc Xà nhìn Kỷ Ninh lớn lên cũng ngẩn ra.
...
Đến cả lúc trước, đám Mông Ngư, Kỷ Vu Ngọc, Kỷ Thiện trong hang núi đang lo lắng bảo Kỷ Ninh trốn đi, lúc này cũng ngẩn ra. Từ góc độ họ, không nhìn thấy được Kỷ Ninh. Nhưng họ lại có thể thông qua động khẩu hang núi thấy hàng loạt đạo binh bên ngoài. Họ đã từng thấy những đạo binh mặc khải giáp đen, cũng chính là đạo binh Tiên Thiên, bị một luồng kiếm quang vô cùng chói mắt dễ dàng xuyên thủng. Đám đạo binh Tiên Thiên đều ngã xuống chết cả.
Hơn nữa trước lúc những người này chết còn gào lên thê lương bi phẫn:
- Tu sĩ Tử Phủ!
- là tu sĩ Tử Phủ!
- Là tu sĩ Tử Phủ?
Bọn người Mông Ngư, kể cả thế lực khác Yến Sơn bị bắt vào đây, những Tiên Thiên Sinh Linh đáng thương này đều không hiểu. Chẳng lẽ ngoại trừ Kỷ Ninh, còn có một tu sĩ Tử Phủ đang đánh tới?
Còn ngay lúc này …
Bang!
Một bóng đen từ động khẩu sâu hoắm nhảy ra. Đồng tử nó màu xanh lá quét mắt nhìn đám Tiên Thiên Sinh Linh bị trói chặt trong hang núi. Trong hang núi còn có một vài tôi tớ bình thường chưa tham chiến, có hai tên xui xẻo vì cách động khẩu không quá xa, bị thi sát đen vờn quanh thân thể Hắc Mao Cương Thi xâm nhập.
- A.
- A.
Hai tên xui xẻo cũng chưa được xem là đạo binh, nên rất bình thường, bị thi sát đen xâm nhập nhất thời phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương. Chẳng mấy chốc cả người đã biến thành một vũng nước.
Hắc Mao Cương Thi cất bước đi ra khỏi động khẩu.
- Công tử cẩn thận.
Mông Ngư lo lắng hô.
******
Kỷ Ninh nhìn những đạo binh Tiên Thiên Sinh Linh bị chém chết, rồi thu trên ba trăm kiếm khí lại. Dù sao mình chỉ là Tiên Thiên Sinh Linh giai đoạn đầu, Tiên Thiên Chân Nguyên trong cơ thể không đủ hùng hậu! Nếu khống chế mấy ngàn kiếm khí e rằng tiêu hao hết mất. Nếu trên ba trăm kiếm khí thì có thể thi triển mười lần mà thôi.
Đối thủ chính thức của mình là tu sĩ Tử Phủ đáng sợ kia.
- Rống...
Tiếng gầm giận dữ vang lên. Một bóng đen xa xa bổ tới.
- Chẳng lẽ là tu sĩ Tử Phủ đó?
Kỷ Ninh chấn động pháp bảo cánh chim, lập tức đảo qua một vòng cung né tránh. Bóng đen cũng ầm một tiếng rơi trên mặt đất, làm cả mặt đất xuất hiện một hố sâu chừng hơn mười trượng, Kỷ Ninh thấy mà biến sắc.
Hắc Mao Cương Thi nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh, quanh thân thể vờn quanh thi sát như sương mù đen.
- Sức mạnh người này lớn thật, tốc độ thật nhanh.
Kỷ Ninh hơi khiếp sợ. Thậm chí làm hắn liên tưởng đến quái vật lông đen lúc trước ở cửa thứ ba Thủy Phủ. Nhưng Hắc Mao Cương Thi này cho Kỷ Ninh một loại cảm giác tà ác. Ở đây hắn có sương mù đen quanh thân thể, còn lúc trước quái vật ở cửa thứ ba Thủy Phủ lại không có.
- Giết.
Hắc Mao Cương Thi nhìn chằm chằm vào Kỷ Ninh, một lần nữa lao về phía Kỷ Ninh.
Vèo! Vèo! Vèo!
Kỷ Ninh vỗ hai cánh pháp bảo như quỷ mỵ, lần lượt né tránh, mặc dù có chút chật vật, nhưng vẫn có thể tránh được. Thỉnh thoảng Bắc Minh Kiếm trong tay cũng đâm vào trên người Hắc Mao Cương Thi, nhưng vẻn vẹn chỉ lưu lại một đường xước trắng.
- Người này, tương đương với quái vật lông đen ở Thủy Phủ. Sức mạnh lớn, tốc độ nhanh, thân thể cứng rắn vô cùng. Nhưng thực lực lại kém hơn nhiều.
Vừa giao thủ Kỷ Ninh đã phát hiện ra Hắc Mao Cương Thi trước mắt vận dụng sức mạnh rất kém. Còn quái vật lông đen trong Thủy Phủ lại có linh hồn, bất luận là bộ pháp hay chưởng pháp, nhìn như đơn giản, kì thực huyền diệu vô cùng.
- Đến cả cảnh giới Nhập Vi cũng chưa tới, khẳng định không phải là tu sĩ Tử Phủ. Giải dược kịch độc mà ta trúng phải rất có thể là ở trên người tu sĩ Tử Phủ. Bây giờ hắn không ra, nhất định không phân thân được. Phải nắm lấy cơ hội cố hết sức sớm diệt trừ.
Kỷ Ninh hiểu, tu sĩ Tử Phủ không ra được khẳng định là có nỗi khổ tâm.
Phải thừa dịp hắn bệnh, lấy luôn mạng hắn.
Vèo!
Kỷ Ninh vỗ mạnh pháp bảo cánh chim đảo qua một luồng đường cong, tránh khỏi Hắc Mao Cương Thi. Hắc Mao Cương Thi gào thét muốn truy sát Kỷ Ninh, nhưng Kỷ Ninh thi triển Phong Dực Độn Pháp thì nó làm sao có thể đuổi theo kịp.
- Kỷ Ninh?
Một luồng thanh âm chói tai âm lãnh đột nhiên từ trong hang núi truyền đến. Kỷ Ninh liếc mắt đã thấy bên cạnh động khẩu ở dưới đáy hang núi có một nam tử mặc hắc bào thùng thình đang đứng. Nam tử tóc dài xõa tung, sắc mặt tái nhợt không có huyết sắc, con ngươi xanh lè còn kinh sợ hơn cả Hắc Mao Cương Thi lúc trước.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK