Mục lục
[Dịch] Xuyên Việt Du Long Hí Phượng: Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoàng Phủ Cẩn trong lòng nhất thời cảm thấy nóng bỏng, hắn sao mà may mắn, có thể tìm được Mạt nhi làm bạn cả đời như vậy.

Nàng tốt đẹp như vậy, hoàn mỹ khiến hắn luôn sợ hãi.

Nàng không giống nữ hài tử khác tự cho là có chút thông minh như vậy, sẽ đi trêu cợt người khác, khi dễ người khác, chịu không nổi một chút ủy khuất.

Nàng cũng tuyệt đối không phải loại người lòng dạ hẹp hòi bị ức hiếp sẽ trả thù người khác.

Từ lúc còn rất nhỏ, nàng giống như một người lớn, thành thục cơ trí, vừa là tiểu thư khuê các dịu dàng khiêm tốn, cũng như nữ hài tử bình thường cười khẽ đáng yêu.

Nàng lại giống như một chiến sĩ, dũng cảm, kiên cường, chưa bao giờ cần hắn quan tâm điều gì, ngược lại cho hắn nhiều trợ giúp cùng khích lệ như vậy .

Một nữ hài tử như vậy, có được nàng, liền có được cả thế giới.

Hắn chưa bao giờ nghi ngờ mình, vì nàng có thể buông tha cả thế giới, chỉ cần nơi nào có nàng, chính là tất cả của hắn.

“Mạt nhi.” Hắn ôm chặt nàng, gần như muốn đem nàng khảm vào trong cơ thể mình, rồi lại sợ làm đau nàng.

Tô Mạt mỉm cười, từ trong lòng hắn ngẩng đầu, mặt mày đột nhiên rùng mình, hừ nói:“Chỉ cho chàng cơ hội lần này, nếu chàng còn dám không tin ta, muốn bỏ ta lại, thì chàng phải chuẩn bị nhận trừng phạt.”

Tính tình của nàng cũng không phải không hạn chế, hắn nếu dám đem nàng đưa đi, đem nàng trở thành hoa nhỏ yếu đuối để bảo hộ, một mình đi đối mặt với mưa to gió dữ, thì nàng sẽ trở mặt!

Hoàng Phủ Cẩn vốn là muốn khuyên nàng rời đi, kết quả lại bị Tô Mạt lôi kéo lừa gạt một trận, đem những lời trong lòng hắn lừa nói ra, bao gồm Diệp Tri Vân yêu cầu hắn cùng với về tiền triều thế lực một sự tình.

Sau khi nghe xong, Tô Mạt lâm vào trầm tư, đang chống đầu ở trước bàn giống như ngủ gật gật đầu.

Hoàng Phủ Cẩn nhìn thấy không đành lòng, ôn nhu nói:“Mạt nhi, chớ suy nghĩ quá nhiều, thế lực tiền triều, rốt cuộc bao gồm người nào, bọn họ ẩn núp quá sâu, chúng ta cũng không biết.”

Tô Mạt cong cong khóe môi, ngón út điểm đôi má, chậm rãi nói:“

Nếu như vẫn không muốn phía trên không chú ý, thì sẽ không biết. Nhưng bây giờ lưu ý, phải đem một ít tin tức chuyền ra một chút, nói không chừng, có thể lấy được dấu vết.”

Nàng lập tức lấy ra một bộ bản đồ dựa theo yêu cầu của nàng vẽ kinh thành cùng địa đồ hoàng cung , để cho Hoàng Phủ Cẩn giúp nàng trải trên bàn,“Nhìn ra vấn đề gì sao?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK