Nàng giật giật miệng, môi run run, lại nói không ra điều gì.
Tô Mạt cười hì hì nhìn nàng, trong ánh mắt chớp động những tia sáng giảo hoạt, mang theo nồng đậm trào phúng cùng một chút thương hại.
Tô Văn Nhi hối hận không thôi, nàng quá nóng vội nên mới bị Tô Mạt gài bẫy, tự mình thừa nhận là người nghe trộm công thức làm bánh của Tô Mạt.
Người nghe cũng đều hiểu được , trên mặt biểu tình gì cũng có.
Nhưng dù sao họ cũng không tiện lên tiếng, Tô Văn Nhi là nữ nhi Tô gia, hành động kinh người của nàng có làm xấu mặt cũng là xấu mặt Tô gia.
Hơn nữa chuyện đấu đá giữa chị em trong nhà có đồn ra ngoài cũng không hay ho gì cho cam.
Lúc này lão phu nhân đứng dậy, run rẩy quỳ xuống trước mặt hoàng đế, hoàng đế vội bảo Lưu Ngọc đỡ lấy nàng.
Lão phu nhân thi lễ nói:“Bệ hạ, thiếp thân hổ thẹn, dạy cháu không nghiêm để nó làm ra chuyện tày đình bực này, thật vô cùng xấu hổ. Cầu mong bệ hạ có thể cho phép thiếp thân đem cháu gái mang về nhà dạy dỗ lại, tránh ngày sau nó lại làm ra chuyện gì xúc phạm bệ hạ cùng quý phi nương nương.”
Lời lão phu nhân nói chính là cố ý để hoàng quý phi nghe, nàng giữ Tô Văn Nhi ở lại trong cung nhưng lại khiến Tô Văn Nhi làm ra chuyện như vậy.
Mặt khác, lời đó của nàng cũng ngầm khiếu nại với hoàng đế, sở dĩ Tô Văn Nhi dám làm như thế là do nó ở trong cung mà ra, ở Tô gia nhà bà làm gì xảy ra chuyện đó.
Hoàng đế cũng không nhân nhượng hoàng quý phi, cười nói:“Tô lão phu nhân nói phải, bất quá chỉ là chuyện của con trẻ, chúng còn nhỏ nên bướng bỉnh là chuyện thường.”
Tô Văn Nhi nghe lời hoàng đế, biết mình sẽ bị đưa trở về Tô gia đi, từ nay về sau nàng làm gì còn tự do?
Hơn nữa chuyện nàng giúp Tống Dung Hoa cùng Hoàng Phủ Kha lần đó, lão phu nhân mà biết chắc sẽ hận nàng chết mất.
Về nhà......
Nàng không khỏi rùng mình một cái, có chút không rét mà run.
Nàng cuống quít nhìn về phía hoàng quý phi, hoàng quý phi lại lạnh lùng không thèm liếc nàng.
Hoàng quý phi tức không chịu được. Đây chắc chắn là âm mưu của hoàng đế, nói cái gì đạp thanh, kỳ thật đạp thanh chỉ là ngụy trang, tước đoạt chức quyền tả tướng chia bớt cho Tô gia mới là thật.
Hơn nữa cũng không muốn gả nữ nhi Tô gia cho thái tử.
Cũng đồng nghĩa với việc làm suy yếu lực lượng thái tử.
Xét đến cùng, chính là muốn đối phó nàng mà thôi.
Ngàng vốn muốn nhanh ngồi lên ngôi vị hoàng hậu, ai ngờ được.....
Thật là tức chết nàng , nàng nghĩ cỡ nào cũng không tưởng được sự việc sẽ trở thành như vậy.
Tô Văn Nhi này nói thì dễ nghe lắm, đồ vô dụng làm gì cũng không nên thân.