Mục lục
[Dịch] Xuyên Việt Du Long Hí Phượng: Thiên Tài Tiểu Vương Phi - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nàng cũng đã từng rất hồn nhiên, xinh đẹp, đơn thuần.

Trong cung Càn Thanh, yên tĩnh như bị mất hết không khí, khối băng trên ô gỗ vuông (mình chịu không hiểu nó là gì ) chậm rãi tan ra, dường như có thể nghe thấy tiếng tí tách.

Hoàng đế nằm nghiêng trên giường, ngẩn người, không biết đang suy nghĩ điều gì Tống Dung Miên nhu thuận ngồi bên cạnh, im lặng thêu hoa.

Không biết qua bao lâu, Tiền cô cô ở ngoài lên tiếng: “Bệ Hạ, hoàng quý phi ….. mất rồi.”

Hoàng đế làm như không nghe thấy, trải qua mấy ngày nay, hắn luôn mơ thấy Hoàng hậu, hôm nay tỉnh cũng có thể thấy nàng. Nàng tựa như rất hận hắn, lại tựa như châm chọc hắn, nhưng lại tuyệt đối không phải vô tình, tuyệt đối không phải như nàng nói, đi đến một nơi không có hắn, quên đi hắn.

Người sẽ có báo ứng sao? Hắn đã làm ra những chuyện như vậy, báo ứng giáng lên người hắn ư? Hắn sợ sao? Hắn cười cười.

Nàng vẫn còn ngủ trong cung Cảnh Phúc, không có rời đi, hắn tuy rằng coi trọng quyền lực, nhưng hắn có yêu nàng, sao không chịu quan tâm đến hắn nhiều hơn.

Tại thời điểm không chiếm được quyền lực, vì để lấy được quyền thế, hắn thà làm nàng bị tổn thương.

Lúc có được quyền lực rồi, cả ngày lẫn đêm, hắn luôn muốn có được nàng toàn vẹn.

Hắn không cảm thấy mình tham lam, nếu như người bình thường thì không thể có được, nhưng hắn là Hoàng đế, tại sao lại không thể?

Tiền cô cô đem ai nửa khăn đặt trên bàn nhỏ, sau đó từ từ lui xuống.

Hoàng đế hồi phục lại tinh thần, liếc mắt nhìn chiếc khăn trên bàn con, một phần viết: chỉ cầu bình an, không cầu cao xử bất thắng hàn (ý nói đừng càng cao càng cô đơn, không có bằng hữu, tri kỉ). Có vẻ khi viết dùng rất nhiều lực, tay là run rẩy, nét mực không đồng đều, còn có mảnh vụn ở trên.

Cái này hiển nhiên là viết cho Thái tử, một nửa khác là viết cho hắn, Hoàng đế cũng không xem, chỉ vào chiếc khăn, nói với Tiền cô cô: “Đưa một nửa cho Thái tử, còn lại đem đi đốt đi.”

Không cần nhìn hắn cũng biết nàng viết cái gì, cũng mặc kệ nàng viết cái gì, hắn cũng không muốn xem.

Bởi vì hắn không có ý định tha cho ai, hắn bạc tình? Hắn cười khổ.

Một lúc sau, Tiền cô cô quay lại, hắn hỏi: “Thái tử đang làm gì?”

Tiền cô cô cung kính trả lời: “Điện hạ có vẻ chưa hồi phục lại tinh thần.”

Nếu nói rằng Thái tử không biết chút gì, như vậy không có khả năng, nhưng hắn thật không muốn đi truy cứu nhiều như vậy.

Dựa vào cá tính và năng lực của Thái tử, không còn sự trợ giúp của Tống gia, hắn khó làm được chuyện gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK