“Tiểu nữ không hiểu chuyện, mong rằng Dạ Ma lão huynh thứ lỗi, hai là…. Thị huyết ngư long chủy này chỉ là cho nàng phòng thân, không ngờ rằng tiểu nữ lại mang ra dùng trong cuộc tỷ thí.” Huyết Ma Vương áy náy với Dạ Ma Vương nói.
“Huyết Ma lão đệ không cần phải như thế, quy tắc của cuộc tỷ thí là có thể mang bất kỳ loại vũ khí nào, cứ mặc kệ đi, chúng ta là trưởng bối chỉ cần đứng một bên hảo hảo xem là được rồi.” Dạ Ma Vương ngoài miệng nói, nhưng trong lòng lại thầm mắng không ngớt, trước cuộc tỷ thí hắn đã định giao Âm Sát Tằm Ti giáp cho Phong Dực để hộ thể, lại không ngờ Bối Lệ Tháp tiểu nha đầu kia lại sớm xuất chiêu, tám chín phần là do thằng nhãi Huyết Ma Vương an bài từ trước rồi.
Đúng lúc này Phong Dực đột nhiên điên cuồng gào thét một tiếng, phía sau hai đôi ma dực đã xuất hiện, trên trán hai đạo vân vàng trong nháy mắt sáng lên…Mà cùng lúc này phía sau Bối Lệ Tháp cũng xuất hiện ba đôi ma cánh, Thị Huyết Ngư Long Chủy trong tay chỉ phía phong Dực.
Chênh lệch một cái cảnh giới là một đạo khoảng cách không thể nào vượt qua, cái chân lý này trước tại trên người Mễ Lặc đã bị phá, nhưng tại trên người Phong Dực thì lại là triệt để bị phá vỡ.
Bối Lệ Tháp dưới tình huống dùng hung khí Thị Huyết Ngư Long Chủy , Phong Dực không ngờ cùng nàng có thể chiến đấu đến mức bất phân thắng bại , không có sử dùng bất kỳ âm mưu quỷ kế nào , hoàn toàn dựa vào thực lực chân chính , chí ít tại đại đa số người xem ra là như vậy.
Chỉ là Phong Dực tự biết mình gặp nguy, không sai tuy chiêu thức của hắn có uy lực, thế nhưng chiêu thức có uy lực thì có tác dụng gì? Thị Huyết Ngư Long Chủy kia chính là hung khí , lúc đầu nếu hắn né tránh chậm chút nữa thì hắn đã có một kết cục bi thảm. Hắn bây giờ là dùng một loại phương pháp đặc thù kích thích tiềm lực của bản thân, làm cho thực lực trong thời gian ngắn tăng lên đáng kể, thế nhưng lại không duy trì được bao lâu, mục đích là để tiêu hao ma lực của Bối Lệ Tháp, nàng công kích càng ác thì hắn càng cao hứng.
Bối Lệ Tháp trong lòng cảm thấy khiếp sợ Phong Dực, vốn tưởng rằng nàng chỉ cần bảo trì bình tĩnh, lại có Thị Huyết Ngư Long Chủy tương trợ thì việc đánh bại Phong Dực không thành vấn đề. Nhưng điều nàng không dự liệu chính là nàng toàn lực tấn công, Phong Dực không có sử dụng chiến thuật du đấu như nàng dự liệu mà cùng nàng đối công hơn nữa công lực không hề dưới nàng, thậm chí nàng còn sinh một loại ảo giác, nếu trong tay nàng không có Thị Huyết Ngư Long Chủy thì nàng đã thua.
Một trận quyết đấu tuyệt vời làm cho cư dân Ma tộc được mãn nhãn. Ma tộc phần lớn thích trực lai trực khứ, cứng đối cứng, với bọn họ mà nói cuộc tỷ thí này so với cuộc tỷ thí giữa Mại Khắc và Mễ Lặc có phần hấp dẫn hơn.
Dưới đài Huyết Ma Vương cùng với Cuồng Ma Vương đều hướng ánh mắt tới Dạ Ma Vương, nghĩ thầm, tên tiểu tử thứ mười ba của Dạ Ma Vương trong thời gian ngắn thực lực bạo tăng không phải do bí truyền thuật pháp hay sao? Bất quá hắn tới cùng cũng chỉ là Tứ Dực Hoàng Ma …. Nhưng có thể khẳng định hắn đã dung phương pháp nào đó làm cho thực lực bạo tăng, bọn họ không ngờ rằng lúc này Dạ Ma Vương cũng có suy nghĩ giống như vậy.
Tấn công lâu mà vẫn không được gì , Bối Lệ Tháp cảm thấy trong lòng bực bội, nàng liền quát một tiếng liều lĩnh tấn công liều mạng. Chỉ thấy trên lôi đài ma khí bắt đầu khởi động, thân ảnh tung bay, Thị Huyết Ngư Long Chủy hóa thành từng huyết ti bay lượn trong không trung.
Phong Dực xuất chiêu mạnh nhất trong cầm long thủ cùng với Bối Lệ Tháp liều mạng, đột nhiên thấy toàn thân mềm nhũn, từ giữa không trung rơi phịch một cái xuống mặt đất , sắc mặt tái mét xanh sao, thở hổn hển tựa hồ khí lực đứng lên cũng không còn.
“Quả nhiên…” Tam đại Ma Vương trong lòng đều nói thầm lên một tiếng, Phong Dực dùng phương pháp tăng cường thực lực nhưng chỉ có tác dụng trong thời gian ngắn, lúc này đã có thể đoán biết trước được kết cục.
Dạ Ma Vương ngã xuống trên mặt không có vẻ thất vọng, dù sao thì ban đầu hắn cũng đã chuẩn bị tâm lý, đối với lời thề của Phong Dực chắc chắn đánh bại Bối Lệ Tháp thì hắn cũng đã không còn tin tưởng.
Lúc này, Bối Lệ Tháp cũng rơi xuống đất đứng lại, thể lực tiêu hao quá lớn, nàng cũng giống như Phong Dực đang thở hổn hển, bộ ngực cao vút cũng theo hơi thở mà dâng trào mãnh liệt, trên trán cũng thấy xuất hiện những giọt mồ hôi.
“Ngươi nhất định phải chết!” Bối Lệ Tháp thở dài, trong lòng cảm thấy nhẹ nhõm, rồi nghiến răng nghiến lợi đi tới chỗ Phong Dực
Dưới đài, đôi mi thanh tú của Huyết Tâm Ảnh nheo lại, nàng cảm thây Bối Lệ Tháp hành động rất thiếu cẩn thận, lúc này phương pháp bảo đảm nhất là đứng ở xa khu động Thị Huyết Ngư Long Chủy đem phong dực triệt để dánh bại, tiểu tử này quỷ kế đa đoan, hơn nữa còn làm cho nàng nhìn không ra , ai biết trạng thái hắn bây giờ có phải là giả hay không ? Nhưng nàng thân tại dưới đài nên không thể nào nhắc nhở.
Bối Lệ Tháp đi tới trước mặt Phong Dực, há mồm đang định châm trọc, thanh âm vẫn chưa từ trong cổ họng phát ra, thì thấy một đạo kim quang từ tay Phong Dực phóng ra, theo bản năng Thị HUyết Ngư Long Chủy trong tay nàng vung lên hướng đạo kim quang kia chém xuống , nhất thời ánh sáng chói mắt hiện ra, toàn bộ lôi đài bị bao phủ dày đặc bởi hàn khí, biến cố này làm cho tất cả mọi người ngây ra.
Đợi đến khi hàn khí tản ra, tất cả mọi người đều phải há hốc mồm không dám tin vào mắt mình, chỉ thấy được trên lôi đài, một Phong Dực suy yếu đang đứng sừng sững còn đối diện hắn là một khối băng lớn hình thoi, có thể thấy rõ đứng sừng sững trong đó là Ma tộc đệ nhất thiên tài mỹ nữ Bối Lệ Tháp đang bị băng phong trong đó, giống như một khối hổ phách đã bị đóng băng hàng vạn năm.
“Này…. Đây chính là thánh ma pháp băng phong không độ, hắn vừa rồi chính là đã sử dụng ma pháp quyển trục cấp hoàng kim!” Huyết Tâm Ảnh thất thanh kêu lên.
Ma pháp quyển trục cấp hoàng kim! Toàn bộ Ma tộc đều thất thanh kêu lên. Nhân loại sáng tạo ra ma pháp quyển trục đối với ma tộc mà nói cũng có nghe nói qua, tất nhiên là cũng biết ma pháp quyển trục cấp hoàng kim là vật phẩm vô cùng giá trị.
“Đúng là phá gia chi tử…” Dạ Ma Vương biết được Phong Dực sủ dụng ma pháp quyển trục cấp hoàng kim không khỏi đau lòng mà thầm mắng, một cái ma pháp quyển trục cấp hoàng kim nếu đem ra bán đấu giá cũng phải đến mấy ngàn vạn kim tệ, mà lãnh địa của hắn hằng năm thu nhập từ thuế bất quá cũng chỉ hơn một tỷ kim tệ, không tính quân phí cùng với những chi phí khác thì số tiền dư không nhiều, ôi, Ma tộc nghèo a. Thu nhập từ thuế của một đại quốc nhân loại có thể đủ để nuôi cả Vương tộc Ma tộc .
Lúc này mợi người đều cho rằng tất cả đều đã kết thúc, con mắt Phong Dực tối sầm xuống, dị biến xuất hiện. Chỉ thấy được tại băng phong Thị huyết Ngư Long Chủy trong tay Bối Lệ Tháp chợt léo lên, khối băng bắt đầu rạn nứt. Bỗng nhiên, vụn băng văng tứ tung một con huyết sắc quái thú nhanh như chớp phóng về phía phong dực.
Lúc này Phong Dực cũng há hốc mồm, căn bản không thể nào tránh kịp, chỉ còn biết đứng yên trơ mắt nhìn huyết sắc quái thú đánh về phía mình.
Mà lúc này, Phong Dực liền cảm thấy một trận thanh lương ở mi tâm, tiếp đó là toàn thân đau nhói, một trận động kinh phát tác khiến cơ thể mãnh liệt run rẩy sau đó liền ngã xuống
Sắc mặt mọi người thập phần kinh ngạc, chỉ biết Thị huyết Ngư Long Chủy đánh vào phong dực rồi đột nhiên tan biến không còn thấy bóng dáng tăm hơi, mà hắn thì giống như bị điên loạn ngã xuống,không biết do vô tình hay cố ý chính là hắn lại ngã xuống đúng chỗ bối lệ tháp đang nằm, rồi hai người miệng dính chặt lấy miệng giằng co một hồi lâu.