Mục lục
Thần y ở rể – Phan Lâm (full) – Truyện tiểu thuyết tác giả: Không Say
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 955: Em ở đâu?

Phan Lâm mặc dù là không nhìn, cũng
biết là ai gọi tới.

Anh lấy điện thoại cầm tay ra, nhìn dãy
số gọi đến, chần chờ ấn nút nghe.

"Lâm tổng, vất vả rồi, dập được lửa lần
này, đối với anh mà nói không dễ dàng?"
Điện thoại bên kia là thanh âm đạm mạc
của Dương Phi Dương.

"Trò đùa chơi cũng hơi lớn." Phan Lâm
mặt không chút thay đổi nói.

"Này chỉ là một chút số lẻ mà thôi, đùa
lớn hơn còn ở phía sau. Đương nhiên, nếu
anh đúng lúc xé bỏ hợp đồng, có lẽ những
thứ đằng sau nó sẽ không xảy ra."

Nói xong, Dương Phi Dương ngắt điện
thoại.

Phan Lâm trong mắt hiện lên nồng
đậm sát ý, nhét điện thoại di động vào túi
quần, dựa lưng vào tường, yên lặng như
vậy nằm xuống.

Hành vi này của Dương Phi Dương,
thực là ngoài dự đoán của anh.

Người này đúng là không tính toán
trực tiếp xuống tay với anh, mà là bắt đầu
xuống tay với người bên cạnh anh.

Điều này đơn giản hơn nhiều so với
việc trực tiếp đánh với anh.

Hơn nữa Dương Phi Dương cũng biết,
bác sĩ Lâm cũng không dễ đối phó, nếu Vạn
Đại sư Liên Thanh cùng Dương Nghị đều bị
anh dễ dàng thư thập, dựa vào quyền cước
bức bách bác sĩ Lâm khuất phục, hiền
nhiên phải trả giá thật lớn.

Từ từ! Xuống tay với người bên cạnh?

Phan Lâm đột nhiên ý thức được cái

gì, cả người mạnh run run, mạnh đứng lên.

"Hàn Long!"

Phan Lâm rống gọi.

"Lâm tổng, làm sao vậy?"

Hàn Long đang trả lời câu hỏi của
Cảnh sát lập tức nhìn lại.

"Mau, lập tức sắp xếp chiếc xe cho
tôi !"

Phan Lâm vội hô, lập tức phóng xuống
dưới lầu.

Hàn Long không dám chậm trễ, vội
vàng cầm lấy di động goi một dãy số.

Một lát sau một chiếc Audi dừng ở
dưới lầu.

Phan Lâm cả người mặt xám mày tro
không chút nghĩ ngợi, lập tức leo lên xe có
rèm che, vội vàng đạp ga phóng đi.

Trên xe, anh hốt hoảng lấy điện thoại

cầm tay ra, gọi vào số Lý Ái Vân.

Reng reng.

Điện thoại vang mười tiếng, mới được
nhấc máy.

"Phan Lâm? Làm sao vậy?” Điện thoại
đầu bên kia là thanh âm nghỉ hoặc của Lý
Ái Vân.

"Em ở đâu?" Phan Lâm trầm hỏi.

"Em ở bên ngoài cũng khách hàng bàn
công việc, có việc gi không?”

"Em ở đâu bàn công việc?"

"Anh rốt cuộc làm sao vậy?" Lý Ái Vân
bên kia điện thoại cảm giác ngữ khí Phan
Lâm vô cùng không thích hợp, lập tức hỏi
lại.

"Ít nói nhảm, mau nói cho anh biết! Em
ở đâu?" Phan Lâm đột nhiên rống lên.

Lý Ái Vân mạnh chấn động, dại người

ra.

Cô vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Phan
Lâm nổi giận như vậy, trong lúc nhất thời cả
người đều có chút sững sờ.

"Em...Em ở trang viên Thiên Tứ..." Lý
Ái Vân chậm rãi nói.

“Chờ anh!"

Phan Lâm quát lạnh, cắt đứt điện
thoại, đạp mạnh chân ga phóng di.

Lý Ái Vân không hiểu ra sao, nhưng
trong đầu mơ hồ có dự cảm không lành.

Cô lo lắng Phan Lâm chạy tới sẽ có
chuyện xấu, dù sao đây chính là cô thật vất
vả mới tiếp xúc đến được một khách hàng
lớn, nếu thất bại thì toàn bộ xong rồi.

Mặc kệ , nếu Phan Lâm là lại đây quấy
rối,em tuyệt không tha cho anh!

Lý Ái Vân trong lòng yên lặng suy nghĩ,
rồi chầm chậm tiến quán nước trong hoa

viên, đối với một phu nhân nặn ra nụ cười:
"Thật vỏ cùng xin lỗi phu nhân, khiến người
chê cười."

"Là ai gọi tới?" Này phu nhân nhíu
mày, có chút khó chịu.

"À, là... Là chồng của tôi..."

"Lý tiểu thư, cô là đang nói chính sự,
chồng của cô cũng không thể hiều cho cô
một chút sao? Sau đó rồi hãy gọi điện cho
cô?"

"Này...Thật vô cùng xin lỗi..."

"Tốt rồi, chúng ta tiếp tục đi."

Phu nhân hừ nhẹ một tiếng, tao nhã
bưng lên ly hồng trà uống một ngụm, rồi
bắt đầu chậm rãi nói.

Lý Ái Vân ở bên cạnh kiên nhẫn nghe.

Tuy rằng đơn Vậy là đơn hàng lớn,
nhưng yêu cầu của vị khách này cũng thật
hà khắc, Lý Ái Vân nghe xong một lần thì

cảm thấy nếu làm những điều Vậy thì cũng
tốn thời gian không ít...

"Tạ phu nhân, bà nói trên màu sắc phải -
sửa lại... Vậy có một ít khó khăn, trước mắt
màu sắc phục sức công ty chúng tôi đều là
định hình rồi, màu sắc như lời bà nói kia
quá mức hiếm có, vả lại phối màu xong, phí
tồn quá cao, nếu bà quyết định nhất định
muốn màu sắc Vậy thì thời gian giao hàng
cùng tiền hàng... Chỉ sợ sẽ có biến động."
Lý Ái Vân chần chờ, cần thận dè dặt nói.



"Ai nha, công ty các người là xảy ra
chuyện gì? Một màu sắc bình thường như
vậy, còn theo sách hướng dẫn của tôi làm
theo, các người rốt cuộc cũng làm không
được? Làm không được thì tôi đi tìm ngài
khác!" Tạ phu nhân mất hứng, lập tức đặt
thật mạnh chén trà lên bàn, giận dữ nói.

"Tạ phu nhân, chúng tôi thật sự thực
khó xử..." Lý Ái Vân thần tình bất đắc dĩ.

"Cô..."
Tạ phu nhân khó thở, còn muốn nói cái
gì, lúc Vậy, một ngài đàn ông trung niên di
tới.
"Mạn Hồng, đến lúc phải đi rồi!"
"Chồng à, em việc này còn chưa bàn
xong!” Tạ phu nhân chu mỏ nói.
"Nói tới đâu rồi?" ngài đàn ông trung
niên hỏi.
"Nha đầu này, yêu cầu kéo dài thời
gian giao hàng, còn muốn tăng giá nữa!"
Tạ phu nhân cả giận nói, đem nội dung
nói chuyện lúc nãy nói ra.
người đàn ông nhướng mày, nhìn vào
mắt Lý Ái Vân nói: "Lý tiểu thư, chúng tôi là
có thành tâm đến cùng cô hợp tác, cô làm
như vậy thì không nói, đơn này cô kiếm
được không ít, hiện tại chỉ bởi vì một chút
phí này mà tăng giá với chúng tôi sao? Cô

thế này thực sự là có chút khinh người quá
đáng!"

----------------------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK