Mục lục
Thần y ở rể – Phan Lâm (full) – Truyện tiểu thuyết tác giả: Không Say
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1737: Đất trời rung chuyển

Tiếng nổ phát ra từ con sóng màu máu che
cả bâu trời kia!

Sau đó mọi người nhìn thấy con sóng đột
nhiên nổ tung, hóa thành những gợn sóng nhỏ
mà bắn ra bốn phía. Mà trước mặt con sóng đó
có một người đang đứng! Đó chính là Phan Lâm!

Anh vẫn đứng đó không nhúc nhích, tùy ý
máu rơi xuống tưới cả người mình. Nói là máu
nhưng thực tế thì chúng đều là kiếm khí với sức
mạnh kinh khủng, mỗi một luồng khí đều có khả
năng cắt sắt thép một cách dễ dàng.

Khi đống máu đó rơi hết xuõng đất, cả mặt
đất như một miếng đậu hũ bị dao cắt, nháy mắt
đã vỡ ra thành vô số lỗ lớn lỗ nhỏ.

Thế nhưng... họ phát hiện Phan Lâm không
hề bị thương chút nào!

Từng luồng kiếm khi đánh vào cơ thể anh như
một cơn gió, lại không thế cắt được thứ gì dù chỉ
là vạt áo, ngược lại còn bị cơ thể anh phản lực lại
đến vỡ tan, không ngưng tụ được nữa.

Phan Lâm đã đụng nát con sóng máu đó!

Hình ảnh ấy làm các đệ tử Tử Huyền Thiên
phải bần thân. Mọi người đều trợn mắt há hốc
mồm, da đầu tê rần, tim như sắp nhảy ra khỏi cổ
họng.

“Lơ... lơ cả chiêu đó sao?” Nữ đệ tử kia ngơ
ngác thì thào.

“Làm sao có thể?” Có người nuốt nước miếng
cái ực.

“Cơ thể anh ta... thế mà đỡ lại được ư?”

“Giả! Chắc chắn là giải”

“Cậu ta đã làm cách nào vậy?”

Người của Tử Huyên Thiên đều không thể
chấp nhận sự thật!

Bên phía Thiên Cung, các đệ tử cũng nghẹn
họng nhìn trân trối, đầu óc cả đám đều kêu ong
ong.

“Không ngờ... Phan Lâm này lợi hại như vậy?”

“Hắn ta là quái vật đúng không? Sao mà đỡ
được cái đòn đó cơ chứ?”

“Không phải anh ta đang bệnh sao? Không
phải đang trúng độc sao? Tại sao lại như thế?”

“Thật khó tin...”

Các đệ tử ô lên, xì xào không ngừng.

Tam Tôn Trưởng và mấy người kia cũng cực

kì kinh ngạc.

“Hình như Phan Lâm này... có thể chất Võ
Thần?” Rốt cuộc Tứ Tôn Trưởng đã nhìn ra được
dấu hiệu nào đó, thất thanh kêu lên.

“Cái gì? Thể chất Võ Thần?”

“Không thể nào! Đây chính là thể chất trong
truyền thuyết đấy! Cậu ta trẻ tuổi như vậy, sao mà
sở hữu thể chất đó được?” Ngũ Tôn Trưởng kinh
ngạc bật thốt,

“Tứ Tôn Trưởng! Cơm có thể ăn lung tung
nhưng lời không thể nói bậy! Thể chất Võ Thần gì
chứ? Đừng tùy tiện kết luận!” Trịnh Xuân Viễn sốt
ruột, vội vàng hét lên.



Có thể người khác không biết nhưng ông ta
hiểu tính nghiêm trọng của chuyện này rất rõ!”

Nếu như Phan Lâm thật sự có thể chất Võ
Thần, như vậy một người trẻ tuổi như anh nhất



----------------------------



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK