Mục lục
Thần y ở rể – Phan Lâm (full) – Truyện tiểu thuyết tác giả: Không Say
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 174: Bà ấy không có tư cách dạy tôi

“Không ổn? Có ý gì?”

Hà Miên bình tĩnh hỏi.

“Hà Miên, em hẳn là biết, anh Nguyễn Bá
trước giờ đối với em rất tốt, tâm tư của anh
ấy em cũng nên hiểu, kỳ thật anh cũng biết
em không thực sự cảm thấy hứng thú với
anh Nguyễn Bá, nhưng có một số việc nhiều
một chuyện chỉ bằng bớt một chuyện, em
không nên dẫn bạn trai của mình đến, như
vậy sẽ có phiên phức không chỉ với anh ta
mà còn với em nữa.” Nguyễn Nhật Huy thở dài nói.

“Anh sai rồi, bạn trai em không phải do
em dẫn đến, là tự anh ấy tới, anh ấy cũng
muốn tham gia Hội nghị Y học lần này.” Hà Miên nói.

 

“Ô? Bạn trai em cũng là bác sĩ?” Nguyễn
Nhật Huy kinh ngạc.

“Đúng vậy, anh Lê, nếu không có chuyện
gì nữa bọn em đi trước, hẹn gặp lại.' Hà Miên
ôn nhu nói, tiện đà kéo cánh tay Phan Lâm
xoay người rời đi.

Nguyễn Nhật Huy không giữ lại, chỉ là híp
mắt nhìn chằm chằm dáng người của Hà
Miên, rồi sau đó ánh mắt lại dừng lại trên
người Phan Lâm, khóe miệng cong lên nụ cười khẽ.

Anh ta lấy di động ra, gọi cú điện thoại.

“Chuyện gì?” Đầu dây bên kia là một
giọng nam trầm thấp.

“Anh đoán xem tôi đã thấy ai?”

“Tôi không thích người khác lãng phí thời

gian của mình! Cúp đây!” Giọng nam lãnh
đạm nói, liền muốn cúp điện thoại.

“Nè nè nè, chờ một chút chờ một chút...
Hài, anh cái người này thật đúng là nhàm
chán.” Nguyễn Nhật Huy nhún vai bất đắc dĩ
nói: “Vậy tôi đây nói thẳng cho xong, tôi nhìn
thấy Hà Miên ôm ấp cùng một người đàn
ông!”

Lời này rơi xuống, điện thoại bên kia
thanh âm nháy mắt trở nên thanh lãnh.

“Ở đâu?” Anh ta nói lần nữa, tuy rằng chỉ
có một chữ, nhưng thanh âm đặc biệt kiên định.

“Còn có thể là ở đâu nữa? Đương nhiên là học viện rồi!”

“Tôi đang trên đường đến học viện, gọi
người đến kéo người đàn ông bên cạnh Hà
Miên ra cho tôi, cô ta là người phụ nữ của

Nguyễn Bá tôi, kêu cô ta an phận chút! Còn
người đàn ông kia, để lại cho tôi, hai mươi
phút sau tôi đến!”

Sau khi nói xong, điện thoại liên bị cúp.

“Có chuyện vui rồi.”

Nguyễn Nhật Huy khóe miệng cong lên,
nhẹ nhàng ởđi vào bên trong học viện.

Hà Miên dẫn theo Phan Lâm đi tham
quan bên trong học viện của phái Nam, cũng
bắt đầu giới thiệu về Phái Nam cho Phan Lâm.

Phan Lâm nghe cẩn thận, một chữ cũng không bỏ sót.

Mà khi hai người đi đến trước một tòa
lầu, Hà Miên nhìn thấy đèn trong phòng học
thuật sáng lên, cười nhìn Phan Lâm nói:
“Hình như giảng viên đã bắt đầu giảng bài

----------------------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK