Mục lục
Thần y ở rể – Phan Lâm (full) – Truyện tiểu thuyết tác giả: Không Say
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Tôi không cam tâm!” Hắc Hỏa ho ra máu phun ra miệng toàn là máu, ông ta tức giận gào lên: “Tôi có thể đánh tiếp!” “Đã không còn cần thiết nữa!”

Bạch Hỏa khàn khàn nói: “Đứa nhỏ này đã dung hợp đầy đủ hỏa lực với sức mạnh của chính mình. Có khả năng đánh bại bất kì loại lửa nào mà tôi đã từng tu luyện! nếu không thể giết chết anh ta trong một thời gian ngắn, anh ta có thể tiếp tục hấp thụ và thậm chí sử dụng được sức mạnh trong ngọn lửa của chúng ta. Bằng cách này, anh ta sẽ chỉ đánh càng ngày càng hăng. Chúng ta mạnh sẽ ngày càng yếu, nếu tiếp tục chiến đấu, chúng ta không có cơ hội chiến thắng!"

"Làm sao có thể?" Hắc Hỏa thì thầm.

“Thực ra trận chiến này đáng nhẽ chúng ta không thua nếu ngay từ ban đầu chungs ta mang hết sức mạnh để giết chết anh ta thì mọi chuyện đã không đi đến bước này!” Bạch Hỏa bình tĩnh nói.

“Là chúng ta chủ quan!”

Hắc Hỏa bất đắc dĩ nói.

"Không, không phải là bất cẩn, đó chẳng qua chỉ là những câu nói dùng để an ủi bản thân, chẳng lẽ nói vài câu như thế thì có thể thay đổi được kết quả hay sao?"

Bạch Hỏa lạnh nhạt nói.

Hắc Hỏa không nói gì.

"Anh đã thắng rồi. Tôi nghĩ anh đã đạt được mục đích rồi đúng không? Anh và ngọn lửa kia đã hoàn toàn. dụng hợp. Về phần những dị hỏa này anh cũng mang chúng đi đi!"

Bạch Hỏa hét lên.

Dù rất không cam lòng nhưng ông ta cũng đành bất lực. Rốt cuộc không thể để ngăn cản còn khiến cho bản thân mình bị tương, khiến cho chủ nhân phải mất mặt.

Tâm trạng hiện giờ của hai người bọn họ cực kỳ phức tạp.

Ông không bao giờ ngờ rằng hai người họ lại chịu thua một người trẻ tuổi và tài năng như trong một trận. chiến như ngày hôm nay.

Có lẽ họ thực sự đã già rồi?

Bạch Hỏa cảm thấy bất lực.

Phân Lâm không quan tâm là khách sáo hay là không khách sáo, anh thở dốc đi về phía hòn đảo trung tâm.

Trên thực tế, anh cũng đang không phải là quá ổn.

Tuy rằng thắng, nhưng cái giá phải trả là rất lớn, cùng với dung hợp lửa hấp thu sức mạnh của ngọn lửa thiên hỏa hình thành thương tổn rất lớn, Phần Lâm lúc này đã kiệt sức, nhưng nếu còn tiếp tục chiến đấu thì anh cũng không sợ hai người bọn họ. Vì bọn họ còn chịu thương tổn nhiều hơn so với anh.

“Thắng?"

“Tuyệt vời!” “Anh Lâm quá giỏi!” Dịch Minh Thiên và những người khác chạy, vui mừng khôn xiết. Nhưng tại thời điểm này.

Vèo, vèo, vèo.

Đảo nổi giữa biển lửa đột nhiên có một số lượng lớn hình người lao thẳng tới đây bao vây tất cả mọi người bao gồm cả Hắc Hỏa và Bạch Hỏa

Khi mở mắt ra, thì lại là Đạo Vạn Hưng, Ngạo Sâm, cậu chủ Huyết và một số người đã rời đi trước đó.

“Các người làm gì vậy?” Hắc Hỏa tức giận: “Không phải các người đã cút đi rồi sao, hiện tại còn dám quay trở lại?”

“Lão già, chúng ta hao tiền tốn của đến đây là để tìm kiếm lợi ích. Bây giờ anh bảo chúng ta ra về tay không ta phải ăn nói với gia tộc của mình như thế nào?”

Ngạo Sâm liếc mắt cười nói.

“Vậy anh muốn chết ở chỗ này?” Bạch Hỏa lạnh lùng nói.

"Chết? Cũng không nhất định là phải chết! Hiện tại anh sức lực của các người đã bị bác sĩ Lâm đánh cho hao mòn, anh lấy cái gì để giết chúng ta? Ngược lại chúng ta còn có thể giết các người ấy chứ!" Ngạo Sâm khàn khàn cười nói.

“Cái gì?” Bạch Hỏa hơi sững sờ. Nhưng lúc này ông ta lại nhìn thấy rất nhiều người ở đằng sau lưng Ngạo Sâm. Tất cả những người này đều có thực lực mạnh hơn Ngạo Sâm rất nhiều. Họ đều là cao thủ.

Nếu như Hắc Hỏa và Bạch Hỏa ở vào trạng thái thường ngày thì muốn đối phó với những người này thì không thành vấn đề, nhưng hiện tại bọn họ sợ rằng khó có thể đánh lại với nhiều cao thủ như vậy.

"Bác sĩ Lâm hãy cùng chúng tôi tiêu diệt hai người này. Sau đó chúng ta cùng nhau phân chia nơi này đi. Dị hỏa là một thứ đồ tốt cho nên hắn là anh không phản đối đúng không?"

Ngạo Sâm liếc mắt nhìn Phan Lâm.

Lời này nói ra mang đầy tính thách thức và đe dọa.

"Anh!"

Dịch Minh thiên đã rất tức giận. Phan Lâm không nói gì. Nhưng vào lúc này, một giọng nói mạnh mẽ vang lên từ phía sau Ngạo Sâm.

"Ngạo Sâm nếu muốn chiếm được đồ tốt thì nhất định phải độc ác! Nếu như hắn có thể đánh bại hai vị siêu cấp này, cũng đủ cho thấy hắn có thực lực vô cùng kinh khủng! Nếu không trừ đi người này trong hôm nay. Đợi đến khi hắn hồi phục thực lực, thì hắn nhất định tìm anh tính sổ, đến lúc đó người chỉ có thể hối hận!”.

Sau đó, một

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK