• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương mới đây ạ, nếu thấy truyện hay thì mọi người nhớ vote và like truyện để ủng hộ Vũ nha và cũng đừng quên cmt để góp ý cho Vũ nữa nè.

– ————————————–

“Chủ nhân, máy bay của chúng ta không thể tiến vào địa phận Pháp được, tất cả đều bị chặn” Bạch Phong báo cáo.

Nam Thiệu Hàn lên tiếng “không phá vòng vây được sao?”.

Bạch Phong đưa mắt nhìn Tô Mặc.

Tô Mặc nhanh chóng mở máy lên, đúng là tất cả đường vào đều bị ngăn chặn, nhưng cô chắc chắn sẽ có nơi lỏng lẻo có thể phá được nhưng hiện tại bọn họ lại chẳng thể đón được là nơi nào. Chợt có một thông tin gửi đến là từ một địa chỉ quen, Tô Mặc nhanh chóng mở ra, vừa nhìn vào nội dung bên trong khoé miệng cô liền nhếch lên.

Đôi tay Tô Mặc thoăn thoắt trên bàn phím sau đó cô lên tiếng “phía đông, toạ độ 22'31, mau tiếng vào, chúng ta chỉ có ba phút”.

Hắc Tĩnh phía trước nghe thấy liền nhanh chóng điều khiển phi cơ theo chỉ dẫn của Tô Mặc thuận lợi tiến vào địa phận Pháp, những máy bay phía cũng lần lượt tiến vào.

Bạch Phong không nhịn được tán dương “chủ mẫu đỉnh quá” ngay lặp tức nhận được một ánh mắt sắc lẹm tư Nam Thiệu Hàn, người phụ nữ của hắn cũng không cần nam nhân khác phải khen.

– ——————————————-

Địa điểm giao dịch lần này là tại một trường đua ngựa.

“Chủ nhân, phía bên kia thông báo có một số việc nên sẽ đến trể” Bạch Phong báo cáo.

Không cần nghĩ Nam Thiệu Hàn cũng biết việc tốt này cho ai gây ra.

Nam Thiệu Hàn ra lệnh “tìm chỗ dừng chân trước”.

“Vâng” Hắc Tĩnh nhận mệnh sau đó dò tìm một vị trí đủ lớn để đáp phi cơ xuống.

Đám người Nam Thiệu Hàn vừa xuống phi cơ thì một người đàn ông chạy đến “Nam lão đại, tôi là Lý Huyền chủ trường đua này, Hình Kiêu nhờ tôi đến tiếp đón ngài trước”.

Bạch Phong thay Nam Thiệu Hàn trả lời “cảm ơn Lý tổng đã tiếp đãi”.

“Không có gì, không có gì, đây là vinh hạnh của tôi” ánh mắt Lý Huyền nhìn một vòng sau đó hơi tò mò nhìn Tô Mặc và tiểu Trình, giữa một đám người máu mặt như này sau lại xuất hiện phụ nữ và trẻ em, nhưng hắn cũng không dám nhìn lâu.

Lý Huyền đưa tay làm một dáng người mời khách “Nam lão đại, mời theo lối này”

Băng qua trường đua rộng lớn, rồi lại đến khu nuôi ngựa, nhìn những chú ngựa đầy uy dũng Tô Mặc không khỏi dâng lên sự thích thú bởi vì cô cũng chưa từng được cưỡi ngựa.

Nam Thiệu Hàn nhanh chóng cảm nhận được tâm trạng của Tô Mặc “muốn cưỡi sao?”

Tô Mặc nói “nhìn rất thú vị”

Nam Thiệu Hàn nói “nghỉ ngơi một lát sẽ đưa em đi cưỡi ngựa”

Tô Mặc liền đồng ý “được”. Đọc‎ truyện‎ hay,‎ truy‎ cập‎ ngay‎ ⩶‎ trù‎ 𝐦truyện.𝐕N‎ ⩶

Tiểu Trình cũng lên tiếng “con cũng muốn chơi với ngựa nhỏ”

Nam Thiệu Hàn đáp “được”

Bạch Phong đi sau lưng cảm thấy có gì đó không đúng thì phải, đây cũng đâu phải là đi du lịch sao chủ nhân có thể vui chơi thoải mái như vậy chứ.

Lý Huyền rất chu đáo, chuẩn bị một khu riêng cho đám người Nam Thiệu Hàn, gia đình ba người Tô Mặc đương nhiên là ở phòng chính, những người còn lại tự giác chia với nhau.

– ——————————————-

Ăn uống nghỉ ngơi xong xuôi, buổi chiều Nam Thiệu Hàn đưa mẹ con Tô Mặc và thuộc hạ đến sân đua ngựa.

Tô Mặc nhìn đến hoa cả mắt, ở đây có vô số giống ngựa, lớn nhỏ đều có, cô còn chưa nhìn hết một lượt thì tiểu Trình đã chọn được chú ngựa cho mình là một chú bạch mã nhìn có vẻ rất hiền, nó ngoan ngoãn cuối thấp đầu để cho tiểu Trình vuốt vẻ, tiểu Trình đúng thật là chơi với ngựa, cậu bé chỉ đứng đó vuốt ve rồi nói chuyện dù chú ngựa thể đáp lại bé.

Mà lúc này Nam Thiệu Hàn cũng dẫn đến cho Tô Mặc một con ngựa to lớn “em cưỡi con ngựa này đi” đây là một chú ngựa hoàng gia cao quý đã được thuần phục, rất an toàn.

Nhưng với bản tính ngang tàn của mình thì sao Tô Mặc có thể chọn một chú ngựa ngoan ngoãn được chứ, như vậy rất là mất phong độ.

– —————————————

Hổm rài mọi người cmt rất là tích cực luôn á, Vũ đọc mà vui quá trời, mong mọi người vẫn tiếp tục ủng hộ Vũ nha, cảm ơn mọi người rất nhiều.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK