Hệ thống đèn tròng phòng đều sáng lên, các đội trưởng và cấp cao đều từ ngoài cửa đi vào. Không biết Tô Mặc đã ngất xỉu từ lúc nào, Tô Phong đi đến đỡ Tô Mặc dậy, anh lo lắng gọi “Tô Mặc, em sao thế, mau tỉnh lại”, Tô Mặc vẫn không một chút động đậy.
Lúc này một người đàn ông nghiêm nghị đi tới hỏi “đã xảy ra chuyện gì?”.
Một cấp cao cung kính trả lời “Thưa thủ lĩnh Leo, một vệ sĩ tham gia tuyển trọn đột nhiên ngất xĩu”
“Còn không mau gọi bác sĩ đến” thủ lĩnh Leo nói.
“Vâng”.
Thủ lĩnh Leo tiến lại gần nhìn, ông ta biết cô gái này, là Tô Mặc, người luôn đứng đầu trên hệ thống bảng thành tích vệ sĩ, thủ lĩnh Leo nhăn mi, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
“Bác sĩ đến rồi, mọi người tránh ra một chút”.
Bác sĩ đi đến, vô cùng chuyên nghiệp khám cho Tô Mặc. Một lát sau bác sĩ nhìn quanh căn phòng rồi nhăn mi nói “cô ấy là vệ sĩ tham gia thi tuyển?”.
Tô Phong gật đầu nói “Phải, em ấy rốt cuộc bị gì, tại sao lại ngất?”.
Bác sĩ thở dài “sao lại để một cô gái mang thai tham gia cuộc tuyển chọn này chứ”.
Mọi người trong phòng đều đồng loạt trợn mắt, Tô Phong không dám tin nhìn Tô Mặc, em ấy mang thai, anh còn chưa thấy cô ấy thân cận cùng người đàn ông nào mà, sao có thể lại mang thai.
“Bác…Bác sĩ, ông có thể nhầm lẫn không, em ấy còn chưa…” Tô Phong lắp bắp nói.
Bác sĩ lắc đầu “tôi làm bác sĩ tuyển chọn của trung tâm vệ sĩ hơn hai mươi năm rồi, còn có thể nhầm sao, cô ấy mang thai hơn hai tuần”.
Tô Phong liền bắt được trọng điểm, hai tuần, đó là lúc Tô Mặc thực hiện nhiệm vụ ở Pháp, rốt cuộc lúc ở đó đã xảy ra chuyện gì, cô ấy không hề nói với anh.
Mà Tô Mặc lúc này cũng đã tỉnh lại, cô nhíu mày nhìn những người xung quanh, cảm giác vô cùng ngộp ngạt.
Tô Phong nhìn Tô Mặc đã tỉnh lại, anh không biết phải nói làm sao “Tô Mặc, em hình là có thai rồi”.
Tô Mặc đầu tiên là kinh ngạc “thai, em có?”, Tô Phong gật đầu, Tô Mặc sờ sờ bụng không khỏi mỉm cười “thì ra là có tiểu Hàn rồi”, bởi vì có tiểu Hàn nên mấy hôm nay thân thể cô mới trở nên yếu ớt như vậy, tại sao cô không nhận ra sớm hơn chứ, thiếu chút nữa là làm cục cưng gặp phải nguy hiểm rồi.
“Tô Mặc, cô xác định mình mang thai” thủ lĩnh Leo nhìn Tô Mặc nghiêm túc nói.
Tô Mặc gật đầu thành thực trả lời “vâng”.
Thủ lĩnh Leo hỏi “nếu như vậy tư cách tham gia tuyển chọn của cô sẽ bị hủy, cô vẫn muốn giữ đứa bé lại?”.
Senny thốt lên “sao lại có thể như vậy chứ?”
Lạc Anh đứng bên cạnh cũng không ngờ đến chuyện này, nhưng nếu Tô Mặc bị hủy tư cách thì trong lòng cô ta vô cùng vui sướng.
Tô Phong nhìn “Tô Mặc, em….”
Tô Mặc bĩnh tĩnh nói “tôi đồng ý bị hủy bỏ tư cách”.
Thủ lĩnh Leo gật đầu “được, tôi tuyên bố, Tô Mặc, bị hủy bỏ tư cách tham gia cuộc thi”.
Lúc này một giống nói lạnh lùng vang lên “tôi muốn xem trước mắt tôi, kẻ nào dám hủy bỏ tư cách người phụ nữ của tôi”.
Nam Thiệu Hàn nghiêm nghị đi vào, theo phía sau là Hắc Tĩnh, Tô Bạch và Hắc Thanh. Nhìn thấy Tô Mặc đang yếu ớt dựa vào lòng một người đàn ông, xung quanh Nam Thiệu Hàn làn toả ra khí lạnh, anh bước nhanh đến, kéo lấy Tô Mặc ôm vào lòng.
Tô Phong sững sờ “Anh là..?”.
Thủ lĩnh Leo cũng nhìn người đàn ông trước mặt, đây chẳng phải là tiểu hoàng tử của Anh Quốc, lão đại của Nam gia, Nam Thiệu Hàn sao. Ông cũng từng hợp tác với hắn vài lần, là một người vô cùng bản lĩnh.
Nam Thiệu Hàn ngang nhiên nói “tôi là người đàn ông của Tô Mặc, có tôi ở đây kẻ nào dám động đến cô ấy”.
Thủ lĩnh Leo cười khổ nói “Nam lão đại, anh đây là nói oan cho chúng tôi rồi”.
Nam Thiệu Hàn lạnh giọng nói “Oan? Ông chẳng phải muốn tước bỏ tư cách của cô ấy?”.
Thủ lĩnh Leo nói “cái này còn không phải muốn tốt cho Tô Mặc sao? Cô ấy đang mang thai, thực hiện nhiệm vụ sẽ rất nguy hiểm”?
Trong mắt Nam Thiệu Hàn thoáng ngạc nhiên, anh nhìn xuống Tô Mặc hỏi “em mang thai?”.
Tô Mặc gật đầu nói “ừm, hơn hai tuần”.
Nam Thiệu Hàn vô thức hỏi “con tôi?”.
Tô Mặc trợn mắt, hắn nghĩ cô là loại phụ nữ gì, đã lên giường với hắn còn có thể lên giường người khác, Tô Mặc tức giận nói “không phải”.
Nam Thiệu Hàn gật đầu nói “ừm, chắc chắn là con tôi” hắn không tin còn có người đàn ông nào hoàn hảo hơn hắn lọt vào mắt của Tô Mặc.
Vô vị, Tô Mặc lười nói chuyện với Nam Thiệu Hàn, yên lặng tựa vào lòng hắn nghỉ ngơi.
Nam Thiệu Hàn lạnh lùng nhìn thủ lĩnh Leo nói “chuyện còn lại ông tự sắp xếp tốt đi” nói rồi nhẹ nhàng ôm Tô Mặc lên, ngang nhiên rời đi. Mọi người trong phòng đều ngơ hết rồi, người đàn ông kia thế nhưng lại có thể có nói chuyện ngang ngược với thủ lĩnh Leo.
Một cấp cao hỏi “thủ lĩnh Leo, người đàn ông đó rốt cuộc là ai?”.
Thủ lĩnh Leo thở dài “một người mà chúng ta không dây vào được, Nam Thiệu Hàn tiểu hoàng tử của Anh Quốc, lão đại của Nam gia, tất cả vũ khí của trung tâm vệ sĩ hiện tại đều do anh ta cung cấp”.
Nghe được thân phận của Nam Thiệu Hàn, những người xung quanh đều đồng thời hít một ngụm khí lạnh, đúng là không dây vào được mà.