Nhìn người phụ nữ vẫn còn đang ngủ say sưa, cảm giác tức giận của Nam Thiệu Hàn càng bùng lên. Hắn cuối người mạnh mẽ bắt lấy môi cô, cuồng nhiệt hôn làm cho Tô Mặc không hít thở được mà tỉnh giấc. Đang ngủ ngon mà bị chọc tỉnh cô tức giận nói: “Anh làm gì vậy?”. Nam Thiệu Hàn hừ lạnh một tiếng không trả lời, ai biểu cô dám mắng hắn có ba phút, dù đó chỉ là giấc mơ hắn cũng không chấp nhận.
“Chuẩn bị, lát nữa đi cùng tôi” Nam Thiệu Hàn nói.
Tô Mặc thắc mắc: “Đi đâu?”
Nam Thiệu Hàn trả lời: “Lấy địa bàn”.
Nghe vậy Tô Mặc cũng không hỏi thêm nữa, cô nhích người muốn xuống giường, chỉ là vừa động đậy thì một cảm giác đau rát từ phía dưới truyền đến khiến cô hít mạnh một hơi, trong đầu liền nhớ lại những chuyện tối qua, tính thêm lần trước nữa, hai người cũng đã làm hai lần, mà cả hai lần đều không dùng biện pháp phòng tránh, không biết có may mắn trúng thưởng hay không.
Thấy Tô Mặc ngồi không nhúc nhích trên giường, Nam Thiệu Hàn hỏi: “Như thế nào?”
Tô Mặc nhỏ giọng trả lời: “Đau”.
Nam Thiệu Hàn sửng sốt sau đó hiểu ra nói: “Đáng đời em”. Mặc dù lời nói vô tình nhưng hành động của hắn lại nhẹ nhàng ôm cô vào tắm, lấy kem cho cô đánh răng, lau mặt sau đó còn thay quần áo giúp cô, Tô Mặc cũng thoải mái hưởng thụ sự phục vụ của hắn.
Sau khi chuẩn bị xong, Tô Mặc và Nam Thiệu Hàn cùng đi ra ngoài, vừa ra khỏi phòng đã nhìn thấy Bạch Phong và Bạch Nhất, hai người họ thấy Nam Thiệu Hàn liền cuối đầu cung kính: “Chủ nhân” Nam Thiệu Hàn lạnh giọng “Ừ”. Bạch Nhất lại nhìn về phía Tô Mặc, vừa nhìn ánh mắt hắn lập tức mở lớn, trời ạ, hắn vừa nhìn thấy gì thế này, trên cổ Tô Mặc đầy những dấu đỏ. Bạch Nhất có một bụng thắc mắc muốn hỏi Tô Mặc nhưng Nam Thiệu Hàn đang ở bên cạnh, dù hắn có mười lá gan cũng không dám hỏi.
Sau khi ăn sáng xong, Tô Mặc theo Nam Thiệu Hàn lên xe đến chỗ của ông trùm Trung Đông – Jisson. Một dàn xe Cadillac từ từ tiến vào toà nhà nguy nga tráng lệ, Bạch Nhất xuống xe, rồi cung kính mở cửa sau cho Nam Thiệu Hàn. Nam Thiệu Hàn bước xuống xe đi phía trước, Tô Mặc, Bạch Phong và Bạch Nhất đi phía sau. Vừa bước vào sảnh đã gặp một ông lão đứng đợi, thấy Nam Thiệu Hàn ông lão khom người nói: “Nam lão đại, lão đại Jisson đang đợi ngày bên trong” Nói xong ông dẫn đường cho Nam Thiệu Hàn. Vừa bước vào phòng, Tô Mặc đã đưa ánh mắt tò mò nhìn người đàn ông trẻ ngồi trên sô pha, có thể ngồi ở đây chỉ có thể là một người – Jisson, Tô Mặc không ngờ ông trùm nắm cả Trung Đông lại là một người trẻ tuổi như vậy.
Nam Thiệu Hàn không khách khí ngồi xuống đối diện Jisson, lúc nảy Tô Mặc còn cảm thấy khí thế của Jisson rất mạnh mẽ, nhưng khi Nam Thiệu Hàn ngồi xuống thì không khác nào một con sư tử ngoan gặp một con sói hung mãnh. Tô Mặc cùng với Bạch Phong và Bạch Nhất đứng phía sau, Tô Mặc cũng muốn ngồi, nhưng nghĩ đến phải giữ thể diện cho Nam Thiệu Hàn, cô đành hi sinh bản thân đứng một chút vậy.
“Ngọn gió mạnh mẽ nào đã thổi được Nam lão đại tới chỗ của tôi vậy?” Jisson cười đùa nói, ánh mắt hơi nhìn về bóng trắng phía sau Nam Thiệu Hàn, không ai không biết trước giờ Nam Thiệu Hàn đụng đến nữ sắc, nay hắn lại vô tình nhìn thấy được bên cạnh Nam Thiệu Hàn có phụ nữ, lại còn là một người phụ nữ tuyệt sắc.
Nam Thiệu Hàn không đùa với hắn mà vào thẳng vấn đề: “Địa bàn của Jisson”. Tô Mặc phía sau thầm tán thưởng, quả là Nam Thiệu Hàn, đủ mạnh mẽ, đủ chí khí nhưng không có tính nhẫn nại khách khí.
Phía trước Nam Thiệu Hàn với Jisson đang bàn việc thì phía sau này, Bạch Nhất nhích người sát Tô Mặc thì thầm: “Nè, cô chơi được lão đại của tôi rồi hả?”. Tô Mặc trừng mắt nhìn Bạch Nhất rằng giọng: “Con mắt nào của anh thấy tôi chơi anh ta, rõ là anh ta cưỡng ép tôi” đúng là Nam Thiệu Hàn cưỡng ép cô thật mà, tối qua cô còn chưa chuẩn bị gì đã bị đè lên giường.
Bạch Phong bên cạnh cười nói: “cưỡng ép?”, Bạch Nhất cũng trợn tròn mắt nhìn Tô Mặc, vẻ mặt không dám tin đây là sự thật. Tô Mặc tức giận nói: “Còn phải nói, đều do anh ta tự bộc phát thú tính”, phía dưới của cô vẫn còn rát đây này. Đột nhiên cảm nhận được một đợt khí lạnh từ người Nam Thiệu Hàn truyền tới, ba người tức thời im miệng.
“Người của Nam lão đại quả là thứ vị” Jisson nói, lúc nảy hắn cũng nghe được lời của Tô Mặc, Nam Thiệu Hàn bộc phát thú tính rồi, đây là chuyện thú vị nhất mà anh ta từng nghe, nhìn gương mặt đen thui của Nam Thiệu Hàn khiến Jisson không khỏi muốn cười.
Nam Thiệu Hàn không quan tâm đến Jisson nữa, chuyện của Oscar đã bàn xong, Jisson đồng ý đưa địa bàn cho hắn với điều kiện, Nam Thiệu Hàn phải giảm 20% cho đơn hàng vũ khí tiếp theo của Jisson, Nam Thiệu Hàn cũng hào phóng đồng ý.
_____________________________________________
Trong xe Cadillac đang chạy trên đường, không khí vô cùng lạnh lẽo, Bạch Nhất ngồi ghế lái chuyên tâm lái xe, Bạch Phong ngồi ghế phụ nhìn ra ngoài cửa xe, hai người đồng thời không dám nhìn phía sau.
Từ lúc lên xe, Tô Mặc liền thức thời ngồi cách xa Nam Thiệu Hàn một khoảng nhưng vẫn bị không khí lạnh lẽo làm cho rùng mình. “Lại đây” Nam Thiệu Hàn lạnh lùng nói. “Không” Tô Mặc ngay lập tức từ chối, liền bị Nam Thiệu Hàn mạnh mẽ kéo vào lòng, môi hắn dán sát vành tai cô nói: “Tôi bộc phát thú tính, cưỡng ép em?” Giọng nói tuy nhẹ nhàng nhưng tràn đầy sự tức giận.