“Con chó chết đó!”
Thẩm Nhất Đang vì bức xúc quá mà quăng hai chậu nước xuống vỡ tan nát, tiếng động lớn làm cho Lịch Bắc Dạ đang đọc sách bên trong cũng có chút giật mình, anh đi tới xem thử thì thấy cô đã làm vỡ hai chậu nước từ lúc nào, vẻ mặt của cô lúc này cũng bắt đầu có chút run sợ e dè trước anh.
“Tôi...tôi lỡ tay.”
Lịch Bắc Dạ mỉm cười dịu dàng đi tới mở cửa cho cô, anh cúi xuống ghé mặt vào sát mặt của cô.
“Không sao, trời vẫn còn mưa lớn lắm, cứ tiếp tục đi cho đến khi nào tôi thấy ổn sẽ cho cô nghỉ.”
Lịch Bắc Dạ liền cho người mang tiếp hai thùng nước khác và lần này còn đặt lên đầu của cô một bát nước nhỏ chỉ cần cử động nhẹ thôi cũng đủ khiến nó đổ, Thẩm Nhất Đang trừng mắt lớn nhìn anh.
“Anh là cái thá gì mà phạt tôi chứ?”
Lịch Bắc Dạ nhếch môi cười đưa ngón trỏ để nhẹ lên môi của cô suỵt nhẹ một cái.
“Càng chống đối thì thời gian sẽ càng lâu, nên ngoan ngoãn mà làm theo đi!”
Nói xong Thẩm Nhất Đang liền bị ép vào ngay tư thế, anh dùng một cây thước dài chỉnh sửa tư thế của cô ngay ngắn, cô còn tưởng mình đang ở trong trại giáo dưỡng nữa chứ, mặc dù bị ép nhưng cô buộc phải làm vậy, bên ngoài trời mưa vẫn lớn nước mưa cũng tạt vào bên trong nhiều hơn, mái hiên tuy rất to nhưng gió và mưa vẫn cứ thi nhau tạt vào cô, cơn gió lạnh lẽo luồng vào tất da tất thịt của cô làm cô run rẩy, chân tay dường như không thể chịu nổi được nữa, môi cô mím chặt gắng gượng.
Lịch Bắc Dạ ngồi bên trong từ từ thưởng thức ly cà phê nóng, không gian bên trong ấm áp bao nhiêu thì bên ngoài lạnh lẽo bấy nhiêu, anh vắt chéo hai chân ngả người ra phía sau hưởng thụ, ánh mắt còn cố tỏ ra đang châm chọc cô, tư thế của kẻ chiến thắng nhìn chầm chầm về phía cô, nhìn thấy cô đang run rẩy như vậy anh càng thích thú hơn, môi của cô bị cắn chặt đến nổi bật cả máu.
“Vẫn còn rất lì lợm, tôi soạn ra rất nhiều cách để phạt cô, nên cứ từ từ mà tận hưởng nhé.”
Thẩm Nhất Đang không thể chịu được nữa nên hai thùng nước lại tiếp tục rơi xuống, bát nước trên đầu cũng thế mà đổ ập lên người cô, cả người cô ướt như chuột lột, cộng thêm cái gió lạnh bên ngoài truyền tới, sắc mặt của cô không được tốt lắm, môi thì tím tái vì lạnh, chân tay tê cứng như sắp chết cóng đến nơi.
Cánh cửa bật mở, Lịch Bắc Dạ đi tới ngồi xuống đối diện cô đưa tay nâng cằm cô lên, đập vào mắt cô là cái nụ cười đáng ghét đó, ngay lúc này cô muốn đấm thẳng vào gương mặt đó một cái để hả dạ nhưng tay chân dường như không nhấc nổi nữa.
“Có nhiêu đó mà không chịu được rồi ư? Bây giờ nhìn tôi và trả lời, cô đã biết lỗi của mình chưa?”
Thẩm Nhất Đang ngẩng đầu lên với đôi mắt đầy oán hận, đôi môi mím chặt lại sau đó lại phun thẳng nước bọt vào người anh, Lịch Bắc Dạ thật sự nổi trận lôi đình mà thẳng tay đạp mạnh vào bụng của cô một cái rồi vung tay tát vào mặt của cô một cái.
“Cô đúng là không biết thân biết phận, để tôi xem hôm nay cô lì đến cỡ nào, ở ngoài này cho đến khi nào tôi hả dạ thì thôi.”
Nói xong Lịch Bắc Dạ đi vào nhà tiện thể đưa tay khóa cửa bên ngoài lại, xem như giam lỏng cô ở ngoài đấy, anh đưa tay cởi bỏ chiếc áo sơmi của mình rồi quăng xuống sàn nhà, thân hình săn chắc của anh hiện rõ ra, đưa tay vuốt tóc một cái rồi đi vào phòng tắm.
Bỗng lúc này bên ngoài có tiếng gõ cửa truyền tới, lịch Bắc Dạ cũng vừa tắm xong anh vừa lau tóc vừa đi ra mở cửa, đột nhiên Lịch lão gia nhìn anh bằng ánh mắt giận dữ rồi sấn tới đi vào trong nhà.
“Con nhốt con bé bên ngoài thế à?”
Lịch lão gia đi tới bên cửa nhìn ra thì thấy Thẩm Nhất Đang đã ngất từ lúc nào, cả người cô ướt sũng, thấy vậy ông liền cho người đưa cô vào nhà lau khô rồi làm ấm người, sắc mặt Thẩm Nhất Đang trắng bệch như sắp chết đến nơi, Lịch Bắc Dạ vẫn nhởn nhơ như chẳng có gì xảy ra.
“Chẳng phải ông bảo con dạy dỗ cô ta sao? dùng biện pháp nhẹ với cô ta có ích gì, làm vậy cô tới nể con chứ.”
Ngay lập tức Lịch Bắc Dạ bị ông tát một cái vào mặt, Lịch Bắc Dạ đưa tay ôm lấy mặt mình một cách ngỡ ngàng.
“Ông nội vì con bé đó mà đánh con?”
“Con im đi! Dạy dỗ chứ không phải bạo hành, nếu ông nội không lên có lẽ con bé chết dưới tay con rồi.”
Lịch Bắc Dạ liền gật đầu, đôi môi mím chặt lại sau đó liền rời khỏi phòng, nhìn Thẩm Nhất Đang nằm trên giường tay chân cứng đờ ra mà trong lòng ông vô cùng lo sợ, ông đã hứa với ông ngoại của Thẩm Nhất Đang là sẽ xem cô như cháu ruột của mình, sẽ dạy dỗ cô một cách tử tế, chính vì vậy dù cô có hư hỏng ngang bướng như thế nào ông cũng không thể bỏ mặc cô được.
“Chăm sóc cho thiếu phu nhân, đợi tiểu thư tỉnh rồi thì cho uống thuốc bổ vào, mở máy sưởi lên nhiều hơn đi!”
“Vâng thưa lão gia.”